Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1225: Dù sao thì… lúc trước ta là niềm hi vọng của cả thôn mà (2)

- Đúng là hơi có vấn đề.
Liễu Phong gật gật đầu, hắn ta cũng nhận ra điều gì đó khác lạ ở đây.
- Đây là kĩ năng duy nhất của ta có uy lực đạt được đến Bạch Ngân Cấp, ta xem ngươi xử lý thế nào.
Người đứng đầu nhóm của Lan Quốc lẩm bẩm một tiếng.
Nếu đối phương bị đánh trúng thật thì thậm chí là có thể mất mạng.
Tuy đây chỉ là một cuộc thi, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có trường hợp tử vong, trong quy tắc cũng không có điều nào hạn chế việc này.
Thế nhưng kĩ năng mà ba người của Lan Quốc vừa mới bay ra thì Khế Ước Linh của bọn A Lương đã bị thu hồi về rồi, họ không do dự một chút nào.
- ???
Nhóm ba người của Lan Quốc trợn tròn mắt lên, họ có cần phải sợ đến thế không?
- Tiếc thật.
Ba người bọn A Lương quay sang nhìn nhau, họ cũng không thất vọng lắm.
Họ vốn đã có nhiều khuyết điểm, vào được nhóm bốn người đứng đầu thực ra đã là một kết quả rất tốt rồi.
Chưa nói đến việc tuổi tác của ba người họ không hề lớn, nếu hai, ba năm nữa quay lại tham gia cuộc thi thì chưa chắc đã không có cơ hội giành giải quán quân.
Khán giả toàn cầu bắt đầu thảo luận sôi nổi. Tuy nhiên, họ cũng không bất ngờ lắm.
Những người ủng hộ ba người bọn A Lương thì lại thở dài, không ngờ rằng cuối cùng, họ vẫn chỉ dừng lại ở top bốn.
Hai đội rời khỏi vị trí tác chiến.
- Các ngươi cũng nhìn ra rồi sao?
Một người của Lan Quốc nhìn A Lương, hắn ta có vẻ hơi thắc mắc.
- Gì cơ?
Bọn A Lương hơi ngơ ra, họ đều không hiểu ý của hắn ta.
Ba người của Lan Quốc lại hỏi thêm. Cuối cùng, họ xác định được một chuyện là ba người này chỉ không muốn Khế Ước Linh của mình bị thương thôi.
- Cố hết sức rồi, cố hết sức rồi.
Ba người bọn A LƯơng quay về đội của Hoa Quốc, trông họ rất ung dung, bình tĩnh.
- Đánh ổn lắm.
Liễu Phong gật đầu, ánh mặt có vẻ hài lòng.
Ba người A Lương có thể giành được thành tích là top bốn ở độ tuổi này là tốt lắm rồi. Dù sao thì không phải ai cũng được như Trần Thư.
- A Lương, lưỡi dao màu tím ban nãy có vấn đề, may mà các ngươi thu hồi Khế Ước Linh về.
- Hửm? Vấn đề gì cơ?
A Lương gãi đầu, đầy vẻ tò mò.
Sau đó, Trần Thư giải thích cho ba người họ.
- Con mẹ nó chứ, âm hiểm vậy sao?
Ba người họ trợn tròn mắt lên, quay ra nhìn đội của Lan Quốc ở đằng xa.
May mà bọn ta thấy tiền viện phí đắt nên thu hồi Khế Ước Linh lại.
- …
Đám người Trần Thư lần lượt rời khỏi đài tỉ thí, chuẩn bị quay về nghỉ ngơi, chỉnh đốn lại.
Đằng sau chỉ còn trận chung kết của hai nhóm thôi.
Tần Thiên cười, nói.
- Trần Bì, bây giờ ngươi là niềm hi vọng của cả nước đấy. Áp lực không?
- Không hề. Dù sao thì lúc trước ta là hi vọng của cả thôn mà.
Trần Thư nhướng vai, ánh mắt đầy vẻ tự tin.
- Lại bịa chuyện hả? Không phải hồi trước ngươi là mối họa của cả thành phố Nam Giang sao?
- Na ná nhau thôi mà, đồng nghĩa mà.
- …
Mọi người đều cạn lời, sao nó lại thành cụm từ đồng nghĩa được vậy?
- Tóm lại là ngày mai đánh cho tốt nhé.
Tần Thiên vỗ vai hắn, nói.
- Ngươi thi đấu cho tử tế, không được làm trò gì đâu đấy nhé.
Bây giờ hắn ta hơi sợ, nhỡ đâu tên mày mà đã quyết tâm thì sợ là chuyện gì cũng làm được mất.
Đương nhiên, ngoài kỳ thi cuối kỳ mấy môn văn hóa.
Trần Thư đang định nói thì tự nhiên các lựa chọn xuất hiện trước mắt hắn.
[Lựa chọn một: Đồng ý với Tần Thiên, ngoan ngoãn tham gia cuộc thi. Giải thưởng nếu hoàn thành: Rất nhiều Ngự Thú Lực.]
[Lựa chọn hai: Đêm nay sử dụng thủ đoạn đặc biệt, khiến Kiều Na không tham gia được cuộc thi. Giải thưởng khi hoàn thành: Tính cách của ba con Khế Ước Linh chuyển thành âm hiểm.]
[Lựa chọn ba: Không tham gia, tìm cơ hội lấy giải quán quân. Giải thưởng khi hoàn thành: Nhận được danh xưng Tay Thần Trống Không. Hiểu quả khi mang theo: Tăng xác suất thành công khi trộm cắp.]
- Hửm?
Trần Thư hơi kinh ngạc, ánh mắt đầy vẻ suy tư.
Lựa chọn thứ hai với thứ ba tuy hơi vô lý nhưng cũng hợp với ý hắn. Tiếc là giải thưởng tệ quá.
Hơn nữa nếu làm vậy thật, sợ là hắn không rời khỏi Khởi Nguyên Đảo một cách an toàn được.
Trần Thư có hơi phân vân, cuối cùng hắn gật đầu nói.
- Không sao đâu, các vị ngày mai cứ việc ngồi xem, cứ việc học.
Nói rồi, hắn xoay người rời khỏi đài tỉ thí.
- Ngày mai đã bắt đầu rồi á?
Ở phía xa, Kiều Na đứng một mình, đôi mắt thâm trầm đó chứa đầy vẻ mong chờ.
- Kiều Na, ngươi chắc chắn sẽ thắng.
Dolly đến gần, động viên nàng ta.
- Hắn bây giờ chỉ là Bạch Ngân Nhị Tinh thôi, không đánh được ngươi đâu.
- Bây giờ đẳng cấp thấp cũng không có ý nghĩa gì cả, mọi việc đều phải thử thật thì mới biết được.
Trông Kiều Na rất bình tĩnh, không biết nàng ta đang nghĩ gì trong lòng.
Một lát sau, nàng ta nói.
- Chú Dolly, hôm đó chú sai rồi.
- Ta…
Dolly hơi kinh ngạc, hắn ta muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra được.
Kiều Na quay đầu lại, nghiêm túc nói.
- Hơn nữa cho dù chú có thành công thì sợ là chúng ta cũng không mang giải thưởng về được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận