Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 330: Con mẹ nó gậy khều cứt (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Vừa nghe thấy lời này, Lôi Điểu biến dị hưng phấn không thôi, tốc độ lại nhanh hơn mấy phần.
Trần Thư mỉm cười, cà rốt và cây gậy, nắm chặt Lôi Điểu biến dị!
- Khá quá.
Phương Tư giơ ngón cái, Trần Thư chẳng những có thể trị người dễ bảo, ngay cả chim cũng không buông tha!
Tốc độ tiến lên của hai người cực nhanh, rất nhanh Trần Thư liền nhìn thấy một doanh địa một phía dưới, dựng các loại lều trại, hiển nhiên là cư dân đã rút lui.
Không ít người nhao nhao ngẩng đầu, đều thấy Lôi Điểu biến dị.
Không ngừng có Ngự Long Vệ tới trợ giúp, cũng khiến người ta an tâm.
Hiển nhiên, sự cường đại của Ngự Long Vệ đã ăn sâu vào lòng người!
Lại bay thêm gần hai mươi phút, hai người tới chân núi,
- Hả?
Trần Thư lập tức nhìn thấy hung thú cường đại ở đỉnh núi, trong nhất thời vô cùng rung động.
Rầm rầm rầm!
Chỉ thấy sáu con Khế Ước Linh cấp Bạch Ngân vô cùng cường hãn tỏa ra khí tức, các loại quang mang thần thông lấp lánh, phá hủy vô số núi đá và cây cối.
Mà trên lưng hai Khế Ước Linh hệ phi hành, hai gã nam tử mặc áo gió màu đen, trên vai phải có băng tay Ngự Long Vệ màu vàng.
Hai người thần sắc ngưng trọng nhìn đàn hung thú phía dưới.
Một con trâu rừng đáng sợ cả người đỏ như lửa không ngừng va chạm, trong miệng thỉnh thoảng lại phụt ra hỏa diễm.
Trâu rừng cầm đầu hình thể to chừng mười mét, hai sừng trên đầu bốc cháy giống như hỏa diễm, cả người tỏa ra khí tức vô cùng đáng sợ.
Chính là lĩnh chủ cấp Bạch Ngân khiến Ngự Long Vệ cũng phải vô cùng kiêng kị!
- Đi, tới vị trí mảnh vỡ không gian!
Phương Tư dường như có được chỉ lệnh, không để ý đến chiến trường đó, mà là muốn đi vào sâu trong ngọn núi.
- Đợi đã!
Trần Thư mở miệng, trong mắt lấp lánh quang mang khó hiểu.
Trong lòng Phương Tư đột nhiên căng thẳng, vội vàng nói:
- Ngươi muốn làm gì? Đừng nói là ngươi muốn ném đạn hạt nhân nhé.
- Không, chiến đấu đặc sắc như vậy, không có ta tham dự thì sao được.
Dứt lời, Trần Thư không ngờ trực tiếp triệu hồi ra Sử Lai Mỗ.
Thân thể khổng lồ của Sử Lai Mỗ lập tức hấp dẫn ánh mắt toàn trường!
Thần sắc Bạch Ngân Lĩnh Chủ trở nên ngưng trọng, nhìn về phía quả cầu màu vàng đó, dẫu sao hình thể của hai bên cũng chênh lệch chừng gấp hai.
- Lại có Ngự Long Vệ đến trợ giúp à? Chẳng lẽ là cấp Hoàng Kim?
Ánh mắt Hứa Dịch trầm xuống, lập tức nhìn về phía Sử Lai Mỗ:
- Không thích hợp! Sao khí tức lại yếu như vậy? Có kỹ năng ngụy trang à?
Sử Lai Mỗ màu vàng thần sắc kiên nghị, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Ngân Lĩnh Chủ, cái miệng há ra, phát ra tiếng rít gào ‘Khủng bố’!
- Òm ọp!
- ...
Đàn hung thú và hai gã Ngự Long Vệ đồng loạt nhìn lại, lập tức rơi vào trầm mặc.
- Mẹ nó, không ngờ một chút hiệu quả mê muội cũng không có!
Trần Thư vừa rồi sử dụng Chấn Nhiếp Bào Hao, vốn muốn sai Sử Lai Mỗ thừa cơ đâm vào Bạch Ngân Lĩnh Chủ.
Kết quả hai bên chênh lệch hai đẳng cấp lớn, trực tiếp miễn dịch với hiệu quả của kỹ năng.
- Có thể thôi đi không.
Một giây tiếp theo, quả cầu màu vàng biến mất, trực tiếp bị bắt về Ngự Thú Không Gian.
Nhìn một loạt thao tác trôi chảy của đối phương, hai Ngự Long Vệ ngây ra.
Đây con mẹ nó là tới diễn hài à?
Ò ò!
Bạch Ngân Lĩnh Chủ rít gào một tiếng, trong mắt có vẻ tức giận, mình không ngờ lại bị một đống cứt hù dọa?
Hơn mười con hung thú cấp Hắc Thiết rít gào, trực tiếp lao về phía Sử Lai Mỗ màu vàng.
- Mẹ kiếp, chơi lớn rồi! Chạy mau!
Hoàn toàn không cần hắn chỉ huy Lôi Điểu biến dị, con chim này đã nhổ nước miếng ra xa xa, ngay sau đó tốc độ khai hỏa toàn bộ, đồng thời bay lên trời cao.
Trình độ sợ chết này tuyệt đối có thể nói là nhất tuyệt, nếu không Từ Tinh Tinh cũng sẽ không để Lôi Điểu tự mình tới.
Vừa thấy đối phương rời khỏi, Bạch Ngân Lĩnh Chủ ngửa mặt lên trời rít gào, nộ ý trong lòng khó có thể phát tiết, lại nhắm mục tiêu vào hai gã Ngự Long Vệ.
Trong nhất thời, đàn hung thú người trước ngã xuống, người sau tiến lên, phun ra vô số quả cầu lửa.
Cho dù là Khế Ước Linh cấp Bạch Ngân cũng không thể chống đỡ, trong nhất thời hai người cũng cảm thấy áp lực tăng gấp bội.
Ngự Long Vệ Hứa Dịch không nhịn được mắng:
- Tổ sư! Con mẹ nó đúng là gậy khều cứt!
- Kiên trì một chút, chỉ có một con Bạch Ngân Lĩnh Chủ này thôi, chờ Vương Hiên Dương quay lại trợ giúp!
Một Ngự Long Vệ khác nói:
- Ngoài ra, ngươi con mẹ nó hình dung kiểu gì thế, ta không phải là cứt!
Hai gã Ngự Long Vệ liên thủ chống đỡ, nhiệm vụ của bọn họ chỉ là ngăn cản đàn hung thú rời khỏi sơn mạch.
Nếu hai người đơn độc chống lại Bạch Ngân Lĩnh Chủ là có phần thắng.
Đáng tiếc phía dưới có khoảng trăm con tiểu đệ cấp Hắc Thiết, cỗ lực lượng này là không thể bỏ qua.
Khi hai bên đang ác chiến, hai người Trần Thư đã thành công vào núi.
...
- Trần Bì, ngươi là thành tâm muốn tỷ bị khai trừ à?
Phương Tư day day trán, sớm biết thế này không nên mang Trần Thư theo.
- Phương Tư tỷ, ngươi nghe ta giảo biện… Ặc… Giải thích.
Trần Thư ho khan một tiếng:
- Con Bạch Ngân Lĩnh Chủ đó, nhìn là biết vô cùng giảo hoạt, hai bên nhìn thì lực lượng tương đương, nhưng khẳng định là đang có ý đồ xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận