Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1521: Khế Ước Linh lộ ra bản tỉnh

Tiểu Tinh Linh nói với vẻ cực kỳ đứng đắn, đồng thời, nó còn che mắt mình lại, nhưng lại vẫn quan sát trận chiến qua kẽ tay.
- ...
Khóe miệng Trần Thưu giật giật, may mà đây chỉ là Khế Ước Linh phụ trợ thôi đấy. Nếu nó là kiểu chiến đấu thì về cơ bản là phế rồi.
Hắn đang định nói gì đó để làm Tiểu Tinh Linh có thể thích ứng được từ trước, dù sao thì đi theo hắn, không có cuộc sống bình thường lắm đâu.
Nhưng mà khi hắn sắp mở lời thì Tiểu Tinh Linh lại ngắt lời hắt.
- Thỏ béo, ngươi đánh vào đuôi nó ấy, đó mới là nhược điểm của nó. Lại còn có thể khiến nó đứng yên nữa.
- Chó ngốc, ngươi dùng thuộc tính Hỏa ấy, khả năng kháng lửa của nó thấp nhất đấy.
- Cái quả bóng vàng kia, đừng đụng vào con quái vật thuộc tính Thủy kia nữa, cơ thể nó dẻo lắm, đụng không chết được đâu. Đụng con tê giác đen kia kia, cái thứ đó dễ đánh.
- ...
Trần Thư đơ ra luôn, mắt hắn ngơ ngác nhìn Tiểu Tinh Linh thông minh nhỏ bé đáng yêu bên cạnh.
Hắn ra mệnh lệnh mới cho ba con Khế Ước Linh, muốn thử xem đúng sai thế nào.
Quả nhiên, gần như là ba con Khế Ước Linh có thu hoạch ngay lập tức. Vậy mà chúng lại đánh cho ba con Hoàng Kim Khế Ước Linh kia lui dần.
- Ngươi?
Trần Thư nuốt nước bọt, nói.
- Sao ngươi biết vậy?
Khế Ước Linh trên thế giới này có hàng trăm nghìn loại, cho dù là Trần Thư cũng không thể biết hết được, chỉ có thể dựa vào phát huy lúc đó thôi.
Nhưng mà Tiểu Tinh Linh này sao lại biết được nhược điểm của chúng vậy chứ?
Tiểu Tinh Linh hai tay ôm ngực, nói đầy vẻ kiêu ngạo.
- Ta từng ăn thịt của bọn chúng.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói.
- Không phải ban nãy ngươi bảo ngươi không sát sinh sao?
- Vậy nên ta toàn để tiểu đệ của ta ra tay thôi.
- ...
Trần Thư như nín thở, hắn bị Tiểu Tinh Linh làm cho cạn lời luôn rồi.
Hình như hắn đã tạo khế ước với một sinh vật không bình thường lắm.
Một giây sau đó, lời Tiểu Tinh Linh nói lại một lần nữa khiến hắn không biết nói gì.
- Tiểu Trần bao giờ ngươi mới triệu hồi mười vạn tiểu đệ của ta đến đây vậy?
- ...
Trần Thư im lặng một lát, trong đầu hắn đã tưởng tượng ra hình tượng của một ác bá dị giới rồi.
Tiểu Tinh Linh chống eo, bất mãn nói.
- Còn nữa nhé, ngươi có thể mạnh hơn được không, bao nhiêu năng lực của ta bị ngươi hạn chế rồi.
- ??
Trần Thư hơi đơ ra, hắn nói.
- Lúc trước ngươi không thuộc đẳng cấp này à?
Theo thường thức Ngự Thú, bình thường toàn là những sinh vật cùng cấp ở dị giới được triệu hồi đến, trở thành Khế Ước Linh của con người.
Ví dụ như Hắc Thiết Ngự Thú Sư thì chỉ triệu hồi được sinh vật Hắc Thiết thôi, không thể có sinh vật Bạch Ngân hay Hoàng Kim trở thành Khế Ước Linh của hắn được.
Nhưng bây giờ theo lời của Tiểu Tinh Linh thì nó vốn không phải Hoàng Kim Cấp.
- Ngươi bị ngốc à? Hoàng Kim Cấp có mười vạn tên tiểu đệ được à?
Tiểu Tinh Linh nhìn hắn khinh bỉ, ánh mắt đầy vẻ ghét bỏ.
- ...
Trần Thư lắc đầu, hắn muốn bình tĩnh lại, nói.
- Vậy mà ngươi còn đến làm Khế Ước Linh của ta?
- Ờm…
Tiểu Tinh Linh suy nghĩ một chút rồi nói.
- Ta phát hiện ra thứ giống với ta trên người ngươi.
- Thứ giống với ngươi?
- Là khí chất mà muốn ăn ai thì ăn, không ai quản nổi ấy.
- ...
Trần Thư như muốn nín thở, cùng là tội phạm nên thu hút lẫn nhau đúng không?
Hắn nhìn đi nhìn lại Tiểu Tinh Linh này, thực sự là không thể coi nó là ác bá dị giới được, cảnh tượng đó trông chẳng hợp lý gì cả.
- Vậy tính cách của ngươi?
Hắn mở trang thông tin của Tiểu Tinh Linh ra, trên đó viết lương thiện, hoạt bát, thực sự thông minh.
- Ngươi nói mấy cái đó á, bịa thôi mà.
Tiểu Tinh Linh vuốt cằm, ánh mắt nó sáng lên.
Một giây sau đó, Trần Thư há hốc mồm ra, tính cách của Tiểu Tinh Linh đã thay đổi.
- Tính cách: Giảo hoạt, hung hăng, tàn bạo.
Tràn Thư xoa xoa đầu, nói.
- Đợi chút, cho ta thời gian để phản ứng đã.
Lượng tin tức lớn quá, hắn thực sự có hơi không chấp nhận nổi.
Tiểu Tinh Linh nói.
- Tiểu Trần, ngươi sao thế? Chúng ta không phải đều là cao thủ ngụy trang sao?
- ...
Mắt Trần Thư cứ giật giật, hóa ra là cùng khí chất với mình thật à. một lát sau, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy vẻ u uất, buồn rầu. Hắn lẩm bẩm.
- Ta còn tưởng nó là Khế Ước Linh bình thường nữa chứ.
- Uỳnh.
Đúng lúc này, cơ thể Tiểu Hoàng run lên một cái, hình như nó bị tấn công.
- Hửm?
Trần Thư vội vàng ló đầu ra, nhìn ra bên ngoài.
Hiệu quả của ba quả bom đã hết, bên ngoài bắt đầu yên bình trở lại. Cùng lúc đó, hòn đảo bên dưới đã biến mất rồi, nó bị bếch đi luôn.
- Trần Thư.
Một Ngự Thú Sư chân đạp trên một con Thanh Sắc Giao Long, bình tĩnh nói, ánh mắt đầy sự thù hận.
Hắn là Chủ Giáo của Hoàng Kim Tam Tinh, cũng là người đứng thứ hai căn cứ điểm phụ này của Giáo Hội, chỉ đứng sau Đại Chủ Giáo trấn giữ ở đây thôi.
Ba quả bom đột ngột của Trần Thư không chỉ làm nổ mất căn cứ điểm mà còn làm những thành viên dưới cấp Bạch Ngân chết hết nữa.
Thế này thì hắn ta ăn nói với tổng bộ kiểu gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận