Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 730: Nguyện thiên đường không có bom hạt nhân (2)

Ầm!
Trong chốc lát, tấm bảo hộ lập tức rạn nứt, một chiếc quần lót đỏ bay ra, vừa hay rơi lên trên đầu một người trong số họ.
- …
Lúc này, cả trường đấu đều trở nên yên tĩnh lại…
Người đó ngẩng đầu lên, nhìn về phía chiếc quần lót đang che chắn trên đầu mình, mở miệng nói:
- Nếu ta nhớ không nhầm, năm nay hình như là năm tuổi của giáo chủ nhỉ…
- ...
Mẹ nó chứ, quần lót cũng đã văng ra cả rồi mà còn nói không sao?
Dựa vào cơ thể của con người mà hứng trọn một quả bom, kết quả thế nào ngay từ đầu đã định rồi…
Một Hoàng Kim Ngự Thú Sư cứ như thế mà mất đi sao?
- Amen… Mong trên thiên đường không có bom hạt nhân…
Có người trong mắt tràn đầy vẻ tôn kính, lặng lẽ siêu độ cho giáo chủ…
Đúng lúc đó, Hoàng Kim Ngự Thú Sư phụ trách trấn giữ trường đấu giá bay tới:
- Chuyện gì thế này?
Sắc mặt hắn ta kinh ngạc, trong lòng có chút bất an.
- Vương giáo chủ, Lưu giáo chủ, bọn họ…
Một nhân viên công tác tiến lên muốn báo cho hắn ta tin xấu này.
- Lão Lưu?
Vương giáo chủ lập tức xông tới, giữ chặt chiếc quần lót đỏ trong tay. Trong mắt hắn ta ngập tràn bi thương và hoài nghi.
- ?
Biểu cảm của những người còn lại vô cùng cổ quái, hắn ta chỉ nhìn cái quần thôi mà cũng nhận ra được người sao?
Lượng tin tức này có phải là quá nhiều rồi không?
- Là ai? Nói cho ta biết là ai?
Vương giáo sư phẫn nộ gầm lên một tiếng, triệu hồi bốn con Khế Ước Linh của mình ra, một trong số đó chính là Hoả Điểu đã cứu Lục Vũ.
Nhưng lúc này hắn ta đang vô cùng tức giận, cũng không có ai dám đứng ra chịu trận cả.
- Kẻ nào?
Trong phút chốc, hắn ta dường như đã nhận ra gì đó.
Liệt Diễm Thần Điểu ở bên cạnh kêu vang một tiếng, cứ thế hướng về phía chủ nhân mà phun ra ngọn lửa.
- Khốn kiếp?
Trần Thư giật mình, vốn dĩ định dùng lại chiêu cũ, thế nhưng không ngờ lại bị nhìn thấu được. Hắn trực tiếp nuốt Truyền Tống Dược Tề trong miệng xuống, né tránh được một đòn chí mạng!
Cảm giác của Hoàng Kim Ngự Thú Sư rất nhạy bén. Tuy là không phát hiện được Trần Thư, nhưng lại có thể cảm nhận được nguy hiểm xung quanh. Về phần Lưu giáo chủ trước đó đã bị lửa giận làm đầu óc mù quáng, cảm nhận cũng dần trở nên kém nhạy bén hơn.
- Có kẻ ẩn thân?
Vương giáo chủ giật mình, quay đầu nhìn khắp tứ phía. Bốn con Khế Ước Linh bảo vệ hắn ta cứ như đang phòng kẻ địch ngay trước mắt vậy.
- Bỏ đi! Lấy chút đồ đi rồi rút lui!
Lúc này, Trần Thư đã ẩn nấp trong đoàn người, lại uống thêm một ngụm Truyền Tống Dược Tề nữa, sau đó hắn trực tiếp đi vào bên trong hiện trường đấu giá ở Tây khu.
- Kích hoạt báo động cấp một của Giáo Hội! Kiểm tra toàn bộ hòn đảo! Bất kỳ ai cũng không thể rời khỏi đây! Người vi phạm giết ngay lập tức!
Vương giáo chủ cảm thấy đã không còn nguy hiểm, lập tức đưa ra sắp xếp. Ngày hôm nay đã mất đi một giáo chủ Hoàng Kim Cấp, điều này đối với Giáo Hội mà nói thì không phải là chuyện nhỏ gì!
Vương giáo chủ trầm giọng nói:
- Rốt cuộc Giáo Hội đã chọc phải phần tử khủng bố nào chứ…
Lời vừa dứt, mọi người đều mang biểu cảm kỳ lạ mà lần lượt nhìn về phía hắn ta.
Giáo Hội các ngươi mới là tổ chức đại khủng bố thì có?

- Ta tin đây là việc xấu của tội phạm, thế nhưng lại cảm thấy hắn sẽ không bốc đồng như vậy đâu?
Lúc này, Liễu Phong đang thu thập tin tức bèn thở dài, tâm tình phức tạp mà nói:
- Đây đã là quả bom thứ ba như vậy rồi, bây giờ còn có thể đón năm mới được nữa không đây?
Bên cạnh Liễu Phong có một con Hắc Miêu ngoan ngoãn dịu dàng.
Hắn ta đang đứng trên đỉnh của một tòa nhà, nhìn về phía Đại Giáo Đường được một thủ vệ canh giữ nghiêm ngặt ở sâu trong Bắc khu.
- Đã từng tìm hiểu nhiều kiến trúc như vậy, chỉ có nơi đó là chưa từng xem qua!
Liễu Phong nhíu mày, hắn ta có thể dễ dàng tránh được thủ vệ ở tứ phía của giáo đường.
Nhưng điều khiến hắn ta đau đầu là bên trong có hơi thở của Khế Ước Linh Hoàng Kim Cấp, khiến hắn ta trong lúc nhất thời không dám động thiếu suy nghĩ.
Mà ở trong Đại Giáo Đường có một nữ nhân tóc vàng mắt xanh đang ngồi vắt chéo chân.
Ánh mắt của nàng ta nhìn về phía Tây khu và Đông khu dường như đang suy nghĩ điều gì đó, nói nhỏ:
- Đã nổ tung ba lần, chẳng lẽ là bị đại quốc xâm lược?
Trong mắt nàng ta có vẻ kinh ngạc nghi ngờ, muốn tiến về địa điểm xảy ra sự cố.
- Không được, không thể rời khỏi! Hình như có người đang theo dõi ta!
Nữ nhân ép bản thân kìm lại xúc động muốn rời khỏi. Trong Đại Giáo Đường có tất cả các loại tin tình báo từ Giáo Hội, có trời mới biết ba lần nổ tung kia có phải kế điệu hổ ly sơn hay không?
- Ngươi đi xem một chút!
Nàng ta lập tức triệu hoán ra một Huyết Sắc Tiểu Sư Tử, chạy thẳng đến vị trí Tây khu.
Gừ!
Tiểu Sư Tử gầm lên một tiếng, trực tiếp ra khỏi Đại Giáo Đường.

Lúc này Trần Thư đang lợi dụng Tàng Hình Dược Tề, xâm nhập thẳng vào trong nhà kho của hội đấu giá.
Hiện tại hắn đang hóa thân thành đạo tặc Nam Giang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận