Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 542: Chẳng lẽ tuổi thọ của Vu Dịch không đủ năm mươi năm à?

Kiều Nguyệt cười cười nói:
- Hôm nay là hoạt động tự do, có thể tìm đọc tư liệu liên quan đến Hoang Thạch Sơn Lâm một chút, không cần mang theo đồ dùng hằng ngày, đến lúc đó Trấn Linh Quân sẽ phát cho chúng ta!
Mọi người nhao nhao giải tán, ra khỏi phòng học.
- Trần Thư, tới đây một chút!
Kiều Nguyệt gọi Trần Thư lại.
- Ta á?
Trần Thư có chút không rõ chuyện gì, hắn cùng với Kiều Nguyệt đi ra ngoài hành lang.
- Kiều tỷ, sao vậy?
- Ừm thì…
Kiều Nguyệt hắng giọng một cái, mở miệng nói:
- Trần Thư học đệ, ngươi có thời gian huấn luyện quân sự không?
- ?
Trần Thư hơi ngẩn ra, đây là ý gì?
- Trong lớp có một vị trí có thể để cho sinh viên miễn tham gia huấn luyện quân sự, hơn nữa sẽ không trừ học phí.
Kiều Nguyệt lại nói tiếp:
- Ta cảm thấy, trường học thế mà lại cho một vị trí như vậy, nhất định không thể lãng phí! Hơn nữa, ngươi hẳn là không có thời gian tham gia mà đúng không?
Trần Thư có chút hiểu được ý tứ của Kiều Nguyệt, nàng ta thế mà lại muốn để hắn đặc cách không tham gia huấn luyện quân sự ư?
Hắn đang muốn trả lời, trước mắt đã lập tức xuất hiện một bảng lựa chọn.
【 Phương án một: Kiên định lựa chọn huấn luyện quân sự! Phần thưởng hoàn thành: Đại Lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án hai: Ở lại trường học, nhân lúc những người còn lại rời khỏi trường thì làm cho ký túc xá của tân sinh nổ tung! Phần thưởng hoàn thành: Bạo Tạc Dược Tề x2 】
【 Phương án ba: Trao đổi với Liễu Phong, thành công tống tiền được học phí một ngàn ! Phần thưởng hoàn thành: Thu được danh hiệu “Không biết sợ”, hiệu quả mang lại: Giảm thiểu nỗi sợ hãi đối với cái chết! 】
Khóe miệng Trần Thư giật giật, vừa nhìn thấy hai lựa chọn sau là đã trực tiếp khóa chặt cái thứ nhất.
Tuy là hai cái lựa chọn cuối có chút hấp dẫn thật, nhưng dù sao vẫn nguy hiểm đến tính mạng lắm đó!
- Học tỷ, không cần đâu, ta thật sự có thời gian!
Trần Thư trực tiếp từ chối. Thật vất vả mới được đi đến Dị Không Gian một chuyến, thế mà lại ngươi lại muốn để ta rút lui?
- Thật ra huấn luyện quân sự cũng không quan trọng cho lắm đâu, ta cảm thấy ngươi đã xuất sắc lắm rồi!
Kiều Nguyệt kiên nhẫn khuyên nhủ.
Chủ yếu là nàng ta lo lắng đến sự an toàn của cứ điểm Trấn Linh Quân và các bạn học khác mà thôi.
Hoạt Mộc Đầm Lầy cấp nguy hiểm mà còn có thể bị Trần Thư lật tung cả lên thì Hoang Thạch Sơn Lâm cấp phổ thông nhất định sẽ không chịu nổi đâu!
- Kiều tỷ, ngươi không cần nói nữa, không có hung thú thì ta biết sống thế nào chứ!
Trần Thư thở dài, mở miệng nói:
- Ta không thể không có bọn chúng được đâu!
Kiều Nguyệt còn muốn khuyên một chút, Trần Thư đã trực tiếp cắt ngang:
- Trừ phi ngươi để Liễu Phong cho ta một ngàn tín chỉ!
- …
Mắt của Kiều Nguyệt trừng lớn, mở miệng nói:
- Vậy ngươi vẫn nên huấn luyện quân sự đi!
Một ngàn tín chỉ, trừ phi là ngươi mở tiệc, nếu không tiền của Liễu Phong sao có thể nhiều như vậy!
【 Nhận được phần thưởng: Đại Lượng Ngự Thú Lực! 】
Trong thân thể của Trần Thư bỗng nhiên hiện lên một cỗ Ngự Thú Lực lớn, thậm chí nó còn tương đương với tiến độ tu luyện trong một học kỳ của những người còn lại.
- Mẹ nó, thoải mái thật đấy!
Trần Thư nhịn không được mà nhắm chặt hai mắt, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
- Ngươi… Đồ biến thái!
Khóe miệng Kiều Nguyệt giật giật, không biết Trần Thư lại mắc bệnh gì nữa…
- À… Kìm lòng không được ấy mà…
Trần Thư nói rồi lập tức quay người rời đi, trong lòng vui vẻ vô cùng.
Chỉ cần hai ba lần như vậy nữa là hắn có thể trực tiếp trở thành Hắc Thiết Nhị Tinh rồi!
Hiển nhiên là phần thưởng của hệ thống được đưa ra theo tỷ lệ phần trăm, dù đều là Đại Lượng Ngự Thú Lực nhưng vẫn lớn hơn trước kia nhiều lắm.
Nếu như không sử dụng Ngự Thú Chân Châu Hắc Thiết Cấp thì phần lớn học sinh ở Hoa Hạ học phủ chỉ có vào năm hai, hay thậm chí là năm ba mới có thể trở thành Hắc Thiết Nhị Tinh. Vậy nên có thể hình dung ra được độ khó của nó đến mức nào.

Ba người về tới trong ký túc xá.
Vương Tuyệt mở miệng nói:
- Trần Thư, Kiều lão sư tìm ngươi làm gì thế?
- Bảo hai ngươi phải nghe ta chỉ huy trong thời gian huấn luyện quân sự đấy! Chuẩn bị bao tải để nhặt tiền đi!
Trần Thư nằm trên ghế sô pha, khóe miệng có ý cười.
- Nghe ngươi chỉ huy? Nhặt tiền?
- Dẹp đi!
Hai người lắc đầu, biết ngay Trần Thư lại bắt đầu nói vớ vẩn.
- A Lương, ngươi nhìn cái gì đấy?
Trần Thư nhích lại gần, chỉ thấy A Lương đang loay hoay với cái máy tính.
- Tư liệu của Hoang Thạch Sơn Lâm!
A Lương nói:
- Mặc dù là huấn luyện quân sự sẽ không có nguy hiểm, nhưng tìm hiểu thêm một chút cũng không dư thừa.
Hắn ta vừa dứt lời, không gian trước mặt lập tức xuất hiện một cái màn hình trôi lơ lửng, phía trên có đủ loại tin tức về Hoang Thạch Sơn Lâm.
- Mẹ kiếp, ngươi vì cái máy tính này mà trao đổi với trường học à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận