Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 566: Mau đi theo ta, sắp đến giờ mở phiên toà rồi

Thân thể thanh niên áo xám run lên, muốn chạy trốn, nhưng lại không thoát được…
Túi phân Urea của Trần Thư dường như khóa chặt kỹ năng, trực tiếp che lại lần nữa.
- Sao một con chim mà cũng dám kiêu ngạo như vậy?
Thần sắc Trần Thư bình tĩnh, lại vung mạnh lên.
Nửa giờ sau.
- Hai mươi bảy, hai mươi tám…
Trần Thư gật đầu, phía trước có tổng cộng hai mươi tám nguyên liệu Hắc Thiết Cấp Lãnh Chúa.
Tuy rằng bên trên thấm đẫm máu tươi, nhưng trong mắt hắn, đây đều là những Hoa Hạ tệ thơm ngát.
- Ha ha… Tiểu Vương, ta sắp phát tài… Đều là vàng thỏi…
Hôi Sắc Tiểu Điểu xụi lơ trên ghế sô pha, vỗ cánh qua lại, cố gắng vồ lấy Kim Tinh ở gần đó.
Bị xoay người nửa giờ, Khế Ước Linh cũng không chịu nổi.
- Tiểu Điểu, không còn thật sao?
Trần Thư nhìn về phía Hôi Sắc Tiểu Điểu, mở miệng hỏi.
- Vậy còn có bảo vật của Tiểu Vương…
Ánh mắt Tiểu Điểu xuất hiện kỹ năng Quang Huy, trên mặt đất lại xuất hiện thêm hàng chục đĩa CD, phía bên trên đều là những nữ sinh ăn mặc mát mẻ.
- Hả?
Thần sắc ba người Trần Thư khẽ giật mình, khóe miệng nhếch lên:
- A cái này…
- Thông suốt!
Vương Tuyệt nghe thấy bên ngoài không có động tĩnh gì, xác nhận an toàn rồi mới đi vào trong phòng.
- Ánh mắt ngươi có ý gì?
Thân thể Vương Tuyệt chấn động, ánh mắt ba người bọn họ cực kỳ kỳ lạ, giống như muốn ăn thịt hắn ta.
- Chết tiệt! Tên nghiệt súc nhà ngươi dám bạo lộ của cải nhà ta!
Ánh mắt hắn ta đảo qua, nhìn thấy chiếc đĩa CD trên mặt đất.
Theo mệnh lệnh của hắn ta, Hôi Sắc Tiểu Điểu tung ra kỹ năng Không Gian một lần nữa thu hồi vào trong bụng.
Ba người bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại, vẻ mặt tiếc nuối.
Ngay sau đó, Trần Thư đi đến bên cạnh Vương Tuyệt, xoa xoa đôi bàn tay nói:
- Lão Vương, ta có một bằng hữu…
A Lương cũng cười nói:
- Ta cũng có một bằng hữu…
Khóe miệng Vương Tuyệt giật giật, nói:
- Hai người không phải là một bằng hữu sao?
Ngay lúc này, Tạ Phong Ngữ im lặng mở miệng nói:
- Ta có hai bằng hữu…
- ?
Trần Thư và A Lương cùng nhau nhìn lại, ý ngươi là ngươi có hai bằng hữu?
Ngay lúc bốn người đang thảo luận xem ai là bạn của ai thì một giọng nói quen thuộc vang lên từ ngoài cửa.
- Các ngươi có bạn cái rắm ấy?
Cánh cửa được mở ra, một nam tử đầu đinh bước vào.
- Liễu lão sư?
Vẻ mặt Trần Thư kinh ngạc, hắn không ngờ vậy mà Liễu Phong lại đích thân tới trước.
- Tiểu tử nhà ngươi được quá nhỉ!
Liễu Phong vỗ vai của Trần Thư rồi nói:
- Từ giờ, Hoang Thạch Sơn Lâm sẽ bị phong tỏa một thời gian.
Khi hắn ta nhận được tin này, trong lòng hắn ta không hề có một gợn sóng nào, bởi vì hắn ta biết Trần Thư đang huấn luyện quân sự ở trong đó…
- Ta không hiểu lão sư đang nói cái gì cả.
Trần Thư bày ra vẻ mặt vô tội, trực tiếp giang hai tay ra.
Liễu Phong cười cười rồi nói:
- Mau đi theo ta, sắp đến giờ mở phiên toà rồi!
- ?
Cơ thể của Trần Thư run rẩy, hai con ngươi co rụt vào. Con mẹ nó, cái gì gọi là sắp mở phiên toà chứ?
- Lão sư, chúng ta không làm cái gì cả mà!
Biểu cảm của Vương Tuyệt cũng sốc nặng. Con mẹ nó, sao lại vô duyên vô cớ mà sắp vào tù rồi?
- Trần Thư, là ngươi làm có phải không!
A Lương trừng mắt nhìn chằm chằm vào Trần Thư. Lúc ba người hôn mê, chắc chắn đối phương đã làm cái gì đó rồi.
- Ta chỉ làm bầu không khí sôi động lên chút thôi…
Liễu Phong thấy bộ dáng này của Trần Thư thì trong lòng hắn ta đã có kết luận rồi.
Việc này chắc chắn liên quan đến hắn!
- Bởi vì chuyện xảy ra ở Hoang Thạch Sơn Lâm nên có không ít chuyên gia và cường giả đều tới, bọn họ đã đặc biệt tổ chức một cuộc họp.
Liễu Phong mở miệng giải thích:
- Vương Chấn Long nói lúc đó, bốn người các ngươi đang ở giữa đám hung thú nên có khả năng có chút manh mối. Cho nên, bọn họ gọi bốn người các ngươi cùng đến dự thính.
- Há, vậy thì tốt rồi.
Trần Thư thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy cảm xúc của hắn cũng có chút không vững vàng.
Hắn nghe được mấy chữ “mở phiên toà” thì quả thực tựa như gặp phải thiên địch vậy.
Năm người rời khỏi khách điếm rồi đi đến Hiệp hội Ngự Thú Sư ở Hoang Thạch Trấn, nơi đó có một phòng họp đặc biệt.
Lúc này trong phòng họp, các cường giả và chuyên gia đã tụ tập lại đây, mà Vương Chấn Long đang đứng chỗ trung tâm ở phía trước.
Liễu Phong dẫn theo bốn người tới bên trong phòng họp.
- Lão Liễu!
- Ngươi tới rồi à?
Không ít người đều tươi cười lên tiếng chào hỏi.
- Ừ!
Liễu Phong gật đầu đáp lại rồi ngồi vào một hàng ghế cùng với bốn người Trần Thư.
- Được rồi! Nếu mọi người đều đã đến đông đủ vậy thì chúng ta bắt đầu cuộc họp thôi!
Vương Chấn Long gật đầu. Phía dưới có tất cả mười tám người đang ngồi, ngoại trừ bốn người Trần Thư ra thì những người còn lại đều là chuyên gia đức cao vọng trọng, hoặc là cường giả nổi danh một vùng.
- Ta sẽ tóm tắt lại sự việc trước. Chuyện xảy ra vào ba ngày trước, lúc ấy…
Vương Chấn Long thuật lại một lần cho mọi người nghe về cảnh tượng lúc đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận