Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1241: Hiệu trưởng à, người không phải là antifan đấy chứ…

- Đây là giải thưởng quý giá nhất từ trước đến nay!
Có người tự nhủ với chính mình, mang theo ánh mắt đầy ghen tị. Không cần nói tới tiểu bối của Bạch Ngân Cấp, mà thậm chí cả Ngự Thú Sư Vương Cấp có lẽ cũng không đủ tư cách để sử dụng Thần Kỹ nữa là.
Người bên cạnh nói:
- Không chỉ là trong lịch sử thôi đâu, đến tương lai cũng khó mà xuất hiện đấy.
Mặc dù không hiểu tại sao Truyền Kỳ của Hoa Quốc lại muốn thu thập tài nguyên cơ sở, nhưng đó rõ ràng là tình huống đặc biệt, nếu không thì sẽ không xuất hiện Thần Kỹ rồi.
Nhưng không may, Thần Kỹ vẫn bị Hoa Quốc lấy lại, tương đương với việc bọn họ đã thu được phần lớn Ngự Thú Tài Nguyên một cách vô ích.
Điều này có thể nói là có lợi cho Hoa Quốc rồi!
- Hiệu trưởng, ta muốn hỏi một chút…
Trần Thư nhìn thẳng vào huyết dịch trong lọ kia, hắn nói:
- Đây chính xác là kỹ năng gì thế?
- Một thứ khá là biến thái…
Giọng điệu Tần Thiên thoáng dừng chốc lát rồi lại tiếp tục nói:
- Không Gian Thần Kỹ!
- ?
Hai mắt Trần Thư trợn tròn, ngươi chơi cái trò gì thế hả? Nói với không nói cũng có khác gì nhau đâu chứ.
- Ta cũng không biết!
Tần Thiên nhún vai nói:
- Loại đồ chơi này chưa từng xuất hiện trên thế giới, lão gia tử cũng không có nói cho ta, làm sao ta biết được chứ?
- Có thể là đợi sau khi Khế Ước Linh của ngươi đoạt được thì nhất định sẽ hiểu ngay thôi.
- Vậy hả…
Trần Thư khẽ gật đầu, hắn nói tiếp:
- Quả thực là có chút làm khó cho người rồi, đây không phải là thứ mà Vương Cấp có thể tiếp xúc được.
- ?
Tần Thiên nghe vậy thì có hơi sửng sốt. Mẹ nó ngươi là một Bạch Ngân Cấp mà cũng có mặt mũi nói những lời như vậy sao?
- Thế còn nửa cỗ thi thể của Quân Vương thì sao?
Trần Thư liếc nhìn cái khay, hỏi tiếp:
- Còn số người của Di Tích kia nữa.
- Ngươi cảm thấy hai thứ này có thể để vừa vặn trên một cái khay sao?
Tần Thiên lắc đầu nói:
- Đừng lo lắng, sau khi xuống đài rồi ta sẽ giao cho ngươi!
- Vậy thì được.
Trần Thư thở phào nhẹ nhõm nói:
- Ta chỉ sợ bị người khác cắt xén nửa chừng thôi.
- Ai mà dám cắt xén đồ của ngươi chứ?
Nói xong, lão mỉm cười mà rời khỏi Tỷ Thí Đài.
Nhìn thấy một màn này, người dẫn chương trình một lần nữa lớn tiếng nói:
- Bây giờ xin mời Kiều Na, á quân của Bạch Ngân tổ lên đài!
Ngay sau đó, Kiều Na trong bộ lễ phục trắng duyên dáng bước đến, nàng ta nhìn Trần Thư khẽ cười, cố ý đến gần hắn.
Đồng thời, người trao giải thưởng cho nàng ta là Dolly đến từ Liên Minh Tự Do, cũng là người đang bê phần thưởng cho giải Á quân.
Giải thưởng chính của họ chủ yếu là Vật Liệu Hạch Tâm của Thú Hoàng, hơn nữa còn là những mảnh nhỏ, tỷ lệ lĩnh hội thành công không quá cao, so với Thần Kỹ cũng kém hơn một bậc.
Tiếp theo đó, những tuyển thủ còn lại lần lượt lên đài.
Theo quy định của cuộc thi, tám người đứng đầu đều được thưởng rất nhiều tiền, có thể tuyên bố trên đài.
Mười phút sau, ba mươi hai người đã cùng đứng trên sân khấu, trong đó gồm tám người của Bạch Ngân tổ và tám đội ngũ của Hắc Thiết tổ.
Một nhóm người đứng trên Tỷ Thí Đài, đón nhận ánh mắt của vô số người trên thế giới, phong thái tràn đầy tự tin.
Ánh nắng ấm áp len lỏi vừa rơi xuống vai của mỗi người, thoáng chốc cứ như thể ai cũng mang theo gánh nặng của cả hy vọng.
Mọi người trên khắp thế giới đều tin rằng, chỉ cần cho nhóm người này một ít thời gian để trưởng thành thì trong tương lai tới bọn họ chắc chắn sẽ ta sức chèo chống Lam Tinh!
Người dẫn chương trình vẫn cao giọng nói:
- Bây giờ xin mời hiệu trưởng Tần đến từ Hoa Hạ học phủ lên phát biểu đôi lời!
Theo quy trình, trên đài sẽ có một Ngự Thú Sư Vương Cấp, còn cụ thể là ai thì phải quyết định bởi quán quân của Bạch Ngân tổ là người nào.
Trên mặt vẫn đang nở nụ cười dịu dàng, Tần Thiên bình tĩnh đi tới giữa Tỷ Thí Đài.
- Đầu tiên, ta cảm thấy rất vinh dự khi được tự tay vẽ nên dấu chấm kết thúc thành công tốt đẹp cho cuộc thi đấu thế giới này!
Giọng điệu của Tần Thiên không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, nhưng lại có khí chất uy nghiêm đầy mạnh mẽ, khiến người ta bất giác bị thuyết phục.
- Trong cuộc thi đấu thế giới lần này, màn trình diễn của tất cả các tuyển thủ đều rất xuất sắc, mức độ ưu việt trong trận chiến đã vượt qua hẳn so với trận trước!
- Nhưng ta cho rằng, nổi bật nhất trong số đó chính là tuyển thủ Trần Thư, đến từ Hoa Quốc!
Những người bên dưới không khỏi ngạc nhiên, thậm chí còn bĩu môi mà xì xào. Hai người căn bản là cùng một hội, không khen Trần Thư mới lạ đó.
Tần Thiên mặc kệ đám người phía dưới, chủ yếu là đối mặt với những thiết bị phát sóng trực tiếp phía trước, lão nói tiếp:
- Cấp bậc của Khế Ước Linh của hắn không cao, thậm chí còn không có cấp S, không cùng đẳng cấp với những tuyển thủ khác!
- Mà điều quan trọng nhất là hắn không phải đại công tử của tập đoàn nào hay là người thừa kế của Ngự Thú Gia Tộc gì cả, hắn chỉ xuất thân từ một gia đình bình thường ở một thành phố nhỏ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận