Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 747: Có phải ngươi dùng thuốc xổ lót dạ không?

Chưa đầy một lúc, ba người đã cùng nhau nằm trên sô pha, dáng vẻ trông vô cùng thỏa mãn.
- Thịt này ngon thật đấy!
A Lương mở miệng nói:
- Hơn nữa ta cảm thấy thân thể mình thật ấm áp, thật thoải mái!
Vương Tuyệt gật đầu đồng ý, hắn ta không ngờ lại thoải mái như vậy.
- Đúng rồi, Trần Bì, nhiệm vụ của ngươi làm thế nào rồi?
- Nói nhảm, điều động tội phạm, nhiệm vụ này có gì mà không làm được?
Trần Thư mở miệng nói:
- Dựa vào bộ não thông minh của ta, thực lực mạnh mẽ, tăng thêm ba khỏa đạn hạt nhân…
- ?
Hai người quay đầu nhìn lại, nói:
- Ngươi nói chỉ cần ba quả đạn hạt nhân là đời rồi, những cái khác đều không quan trọng!
- Liễu lão sư cũng không ngăn cản ngươi sao?
Dù không phải ở trong nước nhưng ít nhất cũng phải khiêm tốn một chút chứ, nếu không sẽ ảnh hưởng đến hình tượng quốc tế!
- Lão Liễu không cần phải nói, hắn ta hoàn toàn là tân thủ, chủ yếu ta dẫn theo hắn ta làm nhiệm vụ thôi!
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Trải qua chuyện này, ta đã hiểu được một đạo lý!
- Cái gì?
- Khó khăn của tất cả các nhiệm đều vụ bắt nguồn từ việc thiếu hỏa lực!
- ?
Ánh mắt hai người kỳ lạ, nửa ngày mới nói được một câu:
- Tổng kết của ngươi… thật đúng chỗ!
- Thu hoạch này chắc chắn không nhỏ đúng không? Bằng không sao ngươi không tiếc mà ném đạn hạt nhân?
A Lương xoa xoa đôi tay, nhích người lại gần.
- Chỉ một chút thôi mà!
Trần Thư cười khiêm tốn, trực tiếp mở một túi phân Urea ra, bên trong có đủ loại dược liệu Bạch Ngân Cấp.
- Ôi khiếp!
Thần sắc hai người chấn động, mặc dù bọn họ không thể nhận ra hoàn toàn, nhưng một số dược liệu nhìn qua thôi đã khiến bọn họ chấn động ngay lập tức.
- Mẹ nó rốt cuộc ngươi đang làm nhiệm vụ gì chứ, hay ngươi lại đi cướp?
Trần Thư nhún vai, nói:
- Không có va chạm!
A Lương nịnh nọt nói:
- Đại ca, có thể có một khả năng, nhìn thấy đều có phần…
- Biến đi!
Trần Thư trực tiếp làm một động tác, nói:
- Ta muốn đổi lấy tín chỉ, các ngươi tham gia cùng ta không?
- Không đi!
- Chia cho hai ngươi 20 tín chỉ!
- Lập tức! Lập tức! Đi!
Ba người bọn họ xách hai túi phân Urea đi về phía nhà kho của trường học.
Sau nửa tiếng đồng hồ.
- Các ngươi lại nhập hàng à?
Nhân viên nhận lấy hai túi phân Urea, thoáng cái liền nhận ra ba người Trần Thư.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi mở ra xem, vẫn có chút chấn kinh.
- Dược liệu Bạch Ngân Cấp?
Trần Thư nói mở miệng:
- Ồn ào quá, mau kiểm tra qua chút đi!
Một lúc sau, thẻ sinh viên của Trần Thư lại tăng thêm 2000 tín chỉ.
Hắn lấy ra một viên đá màu đen khác, nói:
- Phiền ngươi kiểm tra giúp ta xem xem thuộc tính của Chân Bảo này là gì!
- Chân Bảo?
Nhân viên đã dần chết lặng, cầm lấy Chân Bảo để kiểm tra, Trần Thư cũng không lo đối phương dám lừa hắn nếu không nhà kho sẽ trực tiếp bị phóng hỏa!
- Ta nói Trần Thư, ngươi đã lấy được Chân Bảo sao?
A Lương và Vương Tuyệt quay đầu lại nhìn, không ngờ lại thu hoạch được nhiều như vậy.
- Cái này có là gì, phần thưởng nhiệm vụ của trường học vẫn chưa giải quyết xong!
Trần Thư lắc đầu, tuy rằng lần này có chút nguy hiểm, nhưng thu hoạch quả thực quá lớn.
Sau ba tiếng đồng hồ.
Nhân viên cầm lấy Chân Bảo quay lại, mở miệng nói:
- Đây là Hắc Thiết Cấp Chân Bảo có thuộc tính phòng ngự, có thể đổi lấy tín chỉ!
- Không cần đâu!
Trần Thư cầm lấy Chân Bảo, trực tiếp ném cho Slime, hoàn toàn không chút đau lòng, giống như đang cho một bữa ăn nhẹ vậy.
Sự đố kỵ thèm muốn trong mắt hai người A Lương như muốn trào ra, thật là vô nhân tính!
Thần sắc Trần Thư vui vẻ, hắn lại không ngờ rằng Chân Bảo vừa hay có thể sử dụng được.
Hắn mở miệng hỏi:
- Ta muốn mời hai người ăn khuya, có muốn không?
- Muốn!
Hai người liếc nhìn nhau, từ ghen tị trở thành thèm ăn, muốn ăn thịt Trần Thư.
- Ăn khuya, ăn khuya!
Ba người bọn họ khoác vai nhau đi trên con đường nhỏ trong khuôn viên trường.
Ngay lúc này, thân thể của ba người cùng nhau chấn động, dạ dày ngay lập tức lăn lộn.
Ọc ọc ọc~~
- Mẹ nó!
Ba người liếc nhìn nhau, ánh mắt không thể tin nổi.
- Không thể nào?
A Lương nuốt ngụm nước miếng, lập tức chạy như điên về phía nhà vệ sinh bên cạnh thao trường.
Hai người Trần Thư cũng không cam lòng, cũng tăng tốc độ chạy theo.
- Trần Bì, mẹ nó rốt cuộc ngươi đã mang loại thịt gì về vậy?
- Ta thực sự không biết!
Trần Thư cũng che bụng, lúc này hắn mới hiểu được, chính là do miếng thịt kia có vấn đề!
- Lẽ nào lại muốn lặp lại cơn ác mộng tối qua sao?
Vẻ mặt lão sư có chút nghi hoặc, không khỏi lẩm bẩm:
- Ba người này không phải vừa kêu ăn khuya sao? Kết quả toàn bộ lại chạy tới nhà vệ sinh?
- Người trẻ bây giờ… đúng là khó hiểu…
Nửa tiếng đồng hồ sau, ba người dìu nhau đi vào bên trong chỗ khám bệnh.
- Trần Thư, ít nhất ngươi cũng phải đưa bọn ta đến bệnh viện tốt hơn chứ!
Cả ba người ôm bụng, đợi chờ tới lượt khám bệnh.
- Nhà này mới mở, trang trí cũng không đẹp mấy nhưng mấu chốt là người quen, tiện nghi!
- …
Bạn cần đăng nhập để bình luận