Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 536: Ta cảm thấy kiến thức chính là bảo vật vô giá

Trần Thư vỗ ngực, vô cùng hào sảng mà nói:
- Để ăn mừng Niệu Tố Đại Xã chính thức thành lập, tối nay ta mời mọi người đi ăn cơm!
- ?
Ngay lập tức, mọi người cùng nhau quay lại nhìn, hạnh phúc đến quá bất ngờ.
Tội phạm mời khách, đây là lần đầu tiên đó!
A Lương nhích lại gần rồi sờ lên trán Trần Thư, hắn ta nói:
- Ngươi không ốm mà nhỉ?
Trần Thư bĩu môi rồi nói:
- Ta luôn luôn vui lòng mời mọi người ăn cơm đấy nhé!
Mặc dù mọi người có chút không hài lòng về cái tên của xã đoàn, nhưng trong lòng bọn họ vẫn có chút phấn khích.
Trở thành đồng đội của tội phạm Nam Giang thì ít nhất không cần lo lắng bị túi phân đánh lén.
Một nhóm người nói chuyện rôm rả, cười nói kéo nhau đến một tửu lâu cạnh trường.
Trần Thư vô cùng hào phóng mà gọi một loạt các món ăn đặc sắc của tửu lâu.
- Ta có linh cảm Niệu Tố Đại Xã của chúng ta sẽ trở nên nổi tiếng khắp Hoa Hạ Học Phủ, phá vỡ tình huống độc quyền của Ngự Thú Hội!
Trần Thư nâng ly rượu lên, hắn nói tiếp:
- Có ta dẫn dắt, mọi người hoàn toàn có thể yên tâm, những ngày tháng sau này có hi vọng rồi!
- …
Mọi người nhìn nụ cười của hắn thì luôn có cảm giác cuộc sống tương lai có chút không dễ chịu gì.
- Mọi người cạn ly!
Mặc dù những người còn lại đều cảm thấy trong lòng có điều gì đó là lạ, nhưng bọn họ vẫn nâng ly để chúc mừng câu lạc bộ chính thức thành lập!
Trần Thư hắng giọng, trong mắt tràn ngập chân thành.
- Để xã đoàn của chúng ta phát triển thì vẫn còn một chặng đường dài phía trước, nhưng ta nghĩ rằng phải bước ra bước đầu tiên mới được!
- Cái gì?
Mọi người cùng nhau nhìn lại, bọn họ muốn nghe kế hoạch phát triển của Trần Thư.
Trần Thư nói:
- Là như thế này… Đương nhiên phải thu hội phí xã đoàn đúng không! Mỗi người một triệu, đây chỉ là mang tính chất tượng trưng thôi!
- ?
Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại. Mẹ nó chứ, chưa làm cái gì cả mà đã phải nộp một triệu rồi ư?
Không phải ngươi thành lập xã đoàn chỉ để thu hội phí thôi đấy chứ?
Trần Thư mang vẻ mặt thành thật mà nói:
- Sự phát triển của xã đoàn phải dựa vào tất cả mọi người cả, đương nhiên là phải trả giá thì mới đạt được!
- Mọi người vươn tầm nhìn xa một chút. Trong tương lai, khi Niệu Tố Đại Xã nổi tiếng toàn trường, thậm chí là toàn quốc thì các ngươi chính là nhân vật cấp nguyên lão đấy!
- Ta đồng ý!
A Lương là người đầu tiên đứng dậy tán thành với ý kiến của Trần Thư.
- Ta nghĩ mọi người đều là một phần của xã đoàn, giai đoạn ban đầu nhất định phải bỏ chút công sức mới được!
- Ta làm mẫu trước cho các ngươi!
Hắn ta vừa dứt lời thì lập tức lấy ra một chiếc phong bì thật dày rồi trực tiếp vô cùng hào phóng mà đưa cho Trần Thư.
- Từ từ…
Khóe miệng Tạ Phong Ngữ giật giật, nhanh tay cầm phong bì lại trước.
Thế quái nào mà một triệu Hoa Hạ tệ có thể đựng hết trong một cái phong bì được cơ chứ?
Con mẹ nó chứ, ngươi không uống đã say rồi đúng không? Ngươi nghĩ mọi người ở đây là đồ ngốc đấy à…
Hắn ta mở phong bì ra, quả nhiên bên trong không có lấy một tờ Hoa Hạ tệ nào cả, chỉ có duy nhất một quyển sách.
Phía trên rõ ràng viết là “Chăm sóc heo nái sau sinh”…
Đây chính là cống hiến tới từ nguyên lão ư…
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đã bị thao tác cợt nhả của Trần Thư và A Lương làm cho choáng váng.
Rốt cuộc hai người các ngươi đang làm gì vậy chứ?
- Khụ khụ…
A Lương thấy ánh mắt của mọi người hơi kỳ lạ thì lại hoàn toàn không hoảng hốt một chút nào cả, hắn ta bình tĩnh mà nói:
- Ta cảm thấy kiến thức chính là bảo vật vô giá!
- …
Thấy mọi người đều có xu hướng rời đi, dù sao cũng xem như là bộ trưởng, u Dương Bảo đứng lên.
Hắn ta cười cười rồi nói:
- Tạm thời không cần hội phí, có phí tổn gì thì ta có thể gánh chịu trước!
Nếu hắn ta mà không làm cái gì nữa thì xã đoàn mới thành lập sẽ trực tiếp bị giải tán mất…
- Chuyện vừa rồi chỉ là đùa một chút mà thôi. Xem ra mọi người ai cũng thông minh cả. Ta cảm thấy rất vui mừng!
Trong lòng Trần Thư vô cùng đáng tiếc, hắn chỉ có thể ngồi xuống.
Con mẹ nó, ngươi cũng biết tán gẫu quá nhỉ!
Một đám người cuối cùng cũng yên tâm ngồi xuống. Có một người giàu có như u Dương Bảo ở đây thì hoàn toàn không phải lo lắng về chi phí. Tập đoàn Thiên Hoa cũng không phải là chuyện đùa.
Buổi tụ họp đầu tiên của Niệu Tố Đại Xã đã kết thúc “viên mãn”!

Giữa trưa ngày hôm sau, Trần Thư từ từ tỉnh lại rồi rời khỏi phòng.
- Trần Bì, ngươi thật sự có thể ngủ quá nhỉ?
Trần Thư nói:
- Ta còn đang lớn lên mà, đương nhiên phải bảo đảm ngủ đủ giấc chứ!
Hắn ngáp một cái rồi nhìn về phía hai người:
- A Lương, có thể đặt đồ ăn ngoài cho phó bộ trưởng của câu lạc bộ được không…
- Thôi dẹp đi nhé…
A Lương nói:
- Điện thoại của ngươi hết pin rồi à?
- Còn pin, nhưng hình như xảy ra chút vấn đề!
Trần Thư lắc đầu rồi ngồi xuống trên ghế sô pha xong mới nói:
- Mỗi lần ta bấm thanh toán thì nó toàn nói số dư tài khoản không đủ!
- ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận