Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 544: Rốt cuộc là ngươi làm cái gì hả?

- Hiến tế năm mươi tuổi thọ của Vu Dịch! Nhất định phải một phát nhập hồn!
Trần Thư không ngừng lẩm bẩm, phảng phất như trở lại lúc trước khi chơi trò chơi rút thẻ.
- Gâu!
Husky liếm môi một cái, trực tiếp cắn nuốt vật liệu của Thiên Hỏa Sư Lãnh Chúa.
Mọi người cùng nhau nhìn lại, giống như đang nhìn người khác mở thưởng vậy.
Nửa ngày trôi qua, vẫn không có bất kỳ phản hồi nào truyền đến.
- Hức ~~
Husky vừa ý nấc một cái, nhảy qua nhảy lại, trông có vẻ tràn đầy sức sống.
- Mẹ nó! Thất bại rồi?
Trái tim Trần Thư căng thẳng, cảm thấy có chút tức giận.
- Chẳng lẽ tuổi thọ của Vu Dịch không tới năm mươi năm à?
- Học tỷ, thêm một cái nữa!
Trần Thư thở dài, lại đi tong một trăm năm mươi tín chỉ rồi, cho dù là tố chất tâm lý của một tên tội phạm Giang Nam đi nữa thì cũng có chút không chịu nổi đâu.
Nhân viên đã sớm có dự liệu, lại lấy ra một vật liệu Thiên Hỏa Sư nữa.
- ?
Trần Thư ngẩn ra, có chút mờ mịt.
- Ngươi có năm trăm năm mươi tín chỉ, có thể mua được ba cái, dựa theo lẽ thường mà nói, không người nào có thể dừng lại được cả!
Nhân viên cười cười, giải thích.
Mỗi lần lĩnh ngộ kỹ năng là giống như một trận đặt cược vậy, muốn dừng lại chỉ có hai loại khả năng: Loại thứ nhất là lĩnh ngộ thành công, còn loại thứ hai là… Không còn tiền.
- Hừ! Ngươi đưa nhiều quá rồi!
Trần Thư nhận lấy một cái vật liệu rồi trực tiếp đút cho Husky.
- Nếu lại thất bại nữa thì tối nay ta sẽ ăn thịt chó đó!
- Gâu! Gâu!
Husky bất mãn kêu rên hai tiếng, nuốt vật liệu xuống.
- Má nó, lại thất bại nữa!
Trần Thư ngửa mặt lên trời thở dài, chẳng lẽ thật sự phải cần đến năm vật liệu à?
Trong mắt của hắn là một vẻ không phục, lại mua thêm một cái vật liệu nữa, kín đáo đưa cho Husky. Quả nhiên là dừng lại không được mà!
Hắn chỉ còn lại có một trăm tín chỉ, đã không mua nổi nữa rồi.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nhịn không được mà nỉ non:
- Sẽ không phải phí mất bốn ngàn năm trăm vạn đó chứ!
Hai phút đồng hồ trôi qua, các nhân viên trong đại sảnh đều lộ vẻ thương cảm. Bởi vì ác mộng của Trần Thư… Thành sự thật rồi!
Toàn bộ ba vật liệu đều thất bại, bốn trăm năm mươi tín chỉ trực tiếp cho không rồi!
- Má nó!
Vẻ mặt của Trần Thư giận dữ, trực tiếp lấy ra một bình dược tề màu xám. Hắn không vượt qua khoảng thời gian này nổi nữa rồi!
Vương Tuyệt chấn động, lập tức hoảng sợ nói:
- Ca, ca ruột của ta ơi, đừng xúc động mà!
Tuy rằng hắn ta không rõ tác dụng của bình dược tề kia, nhưng theo bản năng cảm thấy đó không phải là đồ tốt.
- Ta còn có năm mươi tín chỉ đây, có thể thử lần cuối cùng!
- Thật sao?
Trần Thư lập tức thu lại lửa giận, khóe miệng xuất hiện ý cười, cất bình dược tề đi.
- Hả?
Sao Vương Tuyệt cứ cảm thấy cứ như bản thân vừa bị hố lớn vậy.
- Lão Vương, ngươi thật đúng là huynh đệ tốt của ta! Chúng ta lại thử một lần cuối cùng nào!
Hiện tại hắn có một trăm tín chỉ, cộng với năm mươi tín chỉ của Vương Tuyệt là vừa vặn có thể đổi thêm một vật liệu của Thiên Hỏa Sư nữa.
- Chờ một chút.
Nhân viên chỉ mang ba vật liệu ra nên bây giờ phải lên lầu lấy thêm một cái khác.
Một lát sau, Trần Thư cầm một cái bình chứa trong tay, bên trong có trái tim của Thiên Hỏa Sư.
- Đây đã là cơ hội duy nhất của đời ta rồi đó! Nếu như lại thất bại nữa, từ nay về sau ta sẽ đóng cửa trái tim không còn yêu nữa!
Trần Thư thì thầm rồi mở bình chứa ra, trực tiếp nhét vào trong miệng Husky.
Đồng thời trong tay cũng xuất hiện một túi phân Urea, hắn hung hãn nói:
- Nếu lại lĩnh ngộ thất bại nữa thì kết quả thế nào ngươi cũng biết rồi đấy!
- Gâu gâu~
Husky nằm sấp cúi đầu, không còn dám nhìn thẳng vào Trần Thư.
Chỉ chốc lát sau, hai tròng mắt của nó xuất hiện một chùm ánh lửa sáng ngời.
- Hả? Lĩnh ngộ rồi sao?
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, hai mắt trừng lớn, trong lòng cũng lập tức thả lỏng.
Xác suất bình thường cần đến năm vật liệu, nhưng hắn chỉ dùng bốn vật liệu, kỳ thực đã may mắn hơn những người khác nhiều lắm rồi.
Chẳng qua là ai cũng muốn một phát nhập hồn, nếu thất bại thì sẽ có hơi không chấp nhận được mà thôi.
Vương Tuyệt mở miệng nói:
- Chúc mừng, tội phạm ca!
- Cám ơn huynh đệ!
Trần Thư cho hắn ta một cái ôm, nói:
- Nếu như không phải ngươi đưa ta năm mươi tín chỉ, có khả năng là hôm nay ta sẽ không lĩnh ngộ được!
Vẻ mặt của Vương Tuyệt cứng đờ trong nháy mắt, lập tức đẩy Trần Thư ra rồi nói:
- Đưa? Đưa cái gì? Cái này gọi là mượn!
- Đều giống nhau cả ấy mà, không cần để ý chi tiết quá làm gì!
Trần Thư vỗ vỗ vai của hắn ta, lập tức lấy một bình dược tề màu đỏ từ trong túi ra. Đây chính là Hỏa Diễm Dược Tề cấp cơ sở mà hắn đích thân phối ra, có thêm hiệu quả của cấp Tông Sư.
- Rèn sắt khi còn nóng, nhất định phải thành cho ta!
Trần Thư rót dược tề cho Husky, trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận