Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1826: Sinh vật tới từ [Tử Vong Tế Đàn]

Phù Ninh cười nói:
- Tư duy của hai ngươi đều rất đặc biệt, không chừng có thể va chạm ra tia lửa.
- Nếu đã như vậy, ta tạm thời lưu lại.
Đại lực nhìn về phía Trần Thư, nói:
- Trần Bì, ngươi mang tài nguyên về rồi đến đón ta nhé.
- Ừm…
Trần Thư hơi hơi suy tư một chút, nói:
- Được, không thành vấn đề!
Ngược lại hắn cũng không lo lắng sự an toàn sinh mệnh của Đại Lực, dù sao Phù Ninh cũng không có lý do hại hắn.
Huống chi Phù Ninh hiểu rõ, nếu Đại Lực xảy ra chuyện, toàn bộ những người sinh tồn ở đây đều phải trả giá thật lớn…
- Vậy ta đi trước đây!
Trần Thư đứng dậy, mang theo Thỏ không gian rời khỏi lầu các.
- May là hắn tới…
Phù Ninh nhìn chữ Hãn bắt mắt trên lưng Trần Thư, tràn ngập lòng tin với hắn.
Không bao lâu, Trần Thư lặng yên không tiếng động rời khỏi đây, đi đến địa điểm mà Phù Ninh báo cho hắn.
Mà Trần Thư không nhìn thấy ở giáp ranh lãnh địa Bắc Linh thất quốc, bất tri bất giác đã bị một cỗ tử khí nhàn nhạt bao phủ, đồng thời đang ăn mòn về phía lục địa…
Mà càng về phía xa xôi đằng kia, trong lúc mơ hồ có vô biên bát ngát quân đoàn hung thú đang bao vây tấn công mà tới, thiên khung dường như cũng bị khí tức vong linh ăn mòn, có một cỗ hắc khí nhàn nhạt quanh quẩn…
Nơi đó, là hướng của Hắc châu!
...
Nửa ngày.
Trần Thư đi tới nơi gần nhất Bắc Linh thất quốc.
- Lại thêm một đống vật liệu vào tay…
Hắn huýt sáo, vẻ mặt vui vẻ, dù sao cũng là vật tư dự trữ của một quốc gia thế lực, cũng không phải một con số nhỏ.
- Theo tiến độ này, hệ thống tuyển hạng cũng không khó…
Hắn sờ cằm, chỉ cần thu thập được tài nguyên giá trị mười vạn ức, là hắn có thể trực tiếp đột phá đến Hoàng kim tam tinh, khi đó có thể áo gấm về quê.
- Lúc trở về, toàn thân ta mang theo đạn hạt nhân, hay là treo Tử vong dược tề đây?
Trần Thư nhịn không được bắt đầu huyễn tưởng, thậm chí bắt đầu cười hắc hắc.
Một lúc sau, hắn cưỡi Tiểu Hoàng, đi tới một chỗ dưới chân cự phong.
- Thiên Khung sơn, chính là chỗ này…
Trần Thư lẩm bẩm nói, trong mắt đã có một nụ cười.
Điểm vật tư của Thất quốc ở mặt khác của đỉnh núi =.
Không bao lâu, Trần Thư leo lên đỉnh núi, nhìn sương mù phía dưới, lẩm bẩm nói:
- Ca ca tới lấy tư nguyên đây! Tiểu Vương cấp chỉ có thể nhận chịu chết!
Đồng thời, trong tay của hắn có thêm một bình Bạo tẩu dược tề, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị để Khế ước linh dùng.
Hắn không có ý định len lén lẻn vào, mà chuẩn bị quang minh chính đại chém chết Vương cấp lãnh chúa kia, dù sao vật liệu trên người đối phương cũng có giá trị không nhỏ.
Dựa vào thực lực của hắn, dưới tình huống bật hết hỏa lực, không cần quá nhiều thời gian, hơn nữa sẽ không tác động đến tài nguyên phía dưới Nam Thanh Quốc.
Vù vù vù ——
Hắn cưỡi Tiểu Hoàng nhanh chóng hạ xuống, xuyên qua sương mù, thấy rõ cảnh tượng dưới ngọn núi.
- Hả?
Thần sắc của hắn khẽ giật mình, cả người có chút ngẩn ngơ.
Chỉ thấy phía dưới có ba Vương cấp lãnh chúa tụ cùng một chỗ, đang thảo luận gì đó.
Mà xung quanh bọn chúng, có đủ loại đẳng cấp hung thú, trông đằng đằng sát khí, giống như sắp xuất chinh.
Thấy Trần Thư tới gần, ánh mắt của bọn nó cũng đồng loạt trông lại.
Song phương nhìn nhau, trong lúc nhất thời cục diện dường như đã có chút lúng túng…
- Grào!
Ba Vương cấp lãnh chúa gầm nhẹ, hai mắt bốc lên quang mang hung tàn, hình như một giây sau sẽ động thủ!
Mà quan trọng nhất là, trong đó có một Vương cấp lãnh chúa là Kim sắc Long Ngư!
Trần Thư liếm môi một cái, nói:
- Tiểu Long ngư kia… Mở tiệc mà không gọi ta hả?
- Grào!
Hai mắt Kim sắc Long Ngư bị cừu hận bao phủ, không nghĩ tới sẽ lại lần nữa gặp phải tên nhân loại đáng chết ngàn đao này!
Trong chốc lát, một đạo sóng biển khủng bố đột nhiên xuất hiện, nhào về phía Trần Thư!
- Ca chuồn trước đây!
Trần Thư nháy mắt cưỡi Tiểu Hoàng, kéo dài khoảng cách, không có ý định chiến đấu.
Nếu là một Vương cấp lãnh chúa, hắn còn chắc chắn thoải mái giải quyết, nhưng nếu như ba con, cho dù có thể đánh thắng, cũng sẽ hủy đi vật tư của Bắc Linh thất quốc, huống chi còn có nhiều tiểu đệ đi theo như vậy.
- Grào!
Trong lúc nhất thời, ba Vương cấp lãnh chúa bay lên trời, hàng vạn con hung thú cường đại theo sát phía sau, bắt đầu triển khai truy sát Trần Thư.
- Mẹ nó! Phù Ninh bẫy ta đúng không? Không phải chỉ là một con lãnh chúa ư?
Trần Thư xoa xoa đầu, không nghĩ tới sẽ gặp phải biến cố này.
Theo lý mà nói, Bắc Linh thất quốc đã bị phá hủy, Sa Hoàng sẽ không giữ lại quá nhiều chiến lực ở chỗ này, tình huống trước mắt rõ ràng có chút gì đó là lạ.
Nhưng hắn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, mà chuẩn bị dẫn dụ toàn bộ hung thú ra ngoài rồi nói.
Điểm vật tư của thất quốc vẫn luôn ở đây, có nghĩa là hung thú thực ra cũng không phát giác ra, chỉ là trùng hợp tập kết ở chỗ này mà thôi.
Thời gian dần trôi qua.
Song phương một đuổi một chạy, rất nhanh đã đi tới biên cảnh thất quốc phương bắc, gần như có thể thấy được đại hải mênh mông.
- Tạm ổn rồi…
Trần Thư tính toán khoảng cách, hiện tại nếu thuấn di trở về, là có thể đóng gói vật tư mang đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận