Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 223: Ta chính là người vô dụng với xã hội

Phụ trách: Vô Tà Team
Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết còn được gọi là kẻ mạnh, Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết đúng là khó mà tưởng tượng. Ít nhất thì hắn ta là người mạnh nhất cả một thành phố rồi.
- Vậy mà lại là rồng.
Hai mắt Trần Thư ngước lên nhfin, lần đầu tiên hắn được nhìn thấy thần thú trong truyền thuyết.
Hai con Khế Ước Linh của Phương Tư tuy cũng đều là rồng nhưng chúng là loài cánh, thân hình giống thằn lằn khổng lồ hơn, rõ ràng là huyết mạch không được thuần chủng lắm.
Hỏa Long trên bầu trời kia ít nhất cũng thuộc cấp SS, chắc chắn là đánh giá tiềm lực cũng cao hơn con của Phương Tư.
Dù sao thì cũng là Hoàng Kim Ngự Thú Sư, điều đó có nghĩa là Khế Ước Linh đầu tiên đã tiến hóa hẳn ba lần.
Mãi đến khi Hỏa Long đi xa rồi, mọi người mới bình tĩnh lại được, cảnh này đã khiến bọn họ ấn tượng vô cùng.
- Các vị không cần ngưỡng mộ quá đâu, chỉ cần Ngự Thú Sư có đẳng cấp đủ cao thì huyết mạch của Khế Ước Linh sẽ tiến hóa liên tục, cuối cùng sẽ trở thành thần thú trong truyền thuyết.
Thẩm Vô Song phổ cập cho mọi người.
- Ví dụ như Đại Địa Á Long của Đỗ Long có lẽ sẽ trở thành Đại Địa Cổ Long khống chế nguyên tố đất.
Tự dưng Đỗ Long nắm chặt tay lại, ánh mắt đầy vẻ tự tin, dường như đứa trẻ con nhà người ta kia lại quay về rồi vậy.
Trần Thư hỏi.
- Thầy, Slime của ta cuối cùng sẽ thành rồng gì vậy?
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, lão ta tự dưng im lặng.
Ngươi thấy nó là một chủng loài gì cụ thể hả?
Đỗ Long không nhịn được, nói.
- Huyết mạch thì không thay đổi được đâu, côn trùng mà cũng thành rồng được sao?
Trần Thư ngồi về chỗ cũ, hắn chẳng thèm quan tâm mấy thứ như huyết mạch.
Trên đời không có sinh vật nào mà Slime ngồi lên người nó một cái mà không giải quyết được cả.
Nếu có, thì là ngồi hai lần.
Dùng Khế Ước Linh yếu nhất để chèn ép các loại thần thú thì mẹ nó, đấy mới gọi là ngầu.
Thẩm Vô Song tuyên bố thành tích xong, đội Trần Thư là đội đứng đầu nhưng lại bình tĩnh vô cùng.
Giải thưởng chỉ có hai trăm vạn, ít quá đi.
- Lão Tạ, có hai trăm vạn, ngươi có thèm nhìn một cái không?
Trần Thư bật cười, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ.
Tạ Tố Nam nhún vai, nói.
- Hoàn toàn không.
Từ Tinh Tinh cũng bình tĩnh vô cùng.
- Hai trăm vạn còn chẳng bõ dính răng.
Trần Thư gật đầu, nói.
- Nếu hai vị đều không muốn thì ta lấy hết nhé.
- Mẹ nó chứ!
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật giật, đã bảo là cùng nhau tỏ vẻ mà, sao nhà ngươi lại phản bội lại ta thế?
Hắn ta lập tức nói.
- Ta thấy hai trăm vạn cũng phải chia, tiền mà, càng nhiều càng tốt.
Từ Tinh Tinh cũng nghiêm túc nói.
- Ta không lấy cũng được, nhưng ngươi không được không đưa.
Đám người về lại trường, kéo luôn lớp đặc huấn vào trong Ngự Thú Quản.
Có người kêu ca.
- Thầy, phải nghỉ rồi chứ? Chúng ta còn chưa được nghỉ dịp quốc khánh nữa.
Trần Thư trịnh trọng nói.
- Nghỉ? Nghỉ cái gì cơ? Chỉ có những người không cống hiến cho xã hội mới nghỉ thôi.
Những người khác đều quay ra nhìn, lấy làm lạ, đây là lời mà ngươi sẽ nói sao?
Thẩm Vô Song cũng nhướng mày, không ngờ Trần Thư lại có giác ngộ như vậy.
Ngay sau đó, Trần Thư nói.
- Thầy, nói thật luôn, ta chính là người không có cống hiến cho xã hội đây, ta muốn nghỉ.
Mọi người lại một lần nữa rơi vào bầu không khí yên lặng.
Một lát sau, Thẩm Vô Song nói.
- Chia giải thưởng của cuộc thi đã, rồi mọi người về nhà nghỉ ngơi hai ngày.
Mọi người đều hoan hô, cười tươi rói.
Phát phần thưởng, đội của Trần Thư nhận được chín viên Ngự Thú Châu thượng phẩm và tài liệu của hai con hung thú biến dị, chắc giá được khoảng hai trăm vạn.
Cho dù là hạng cuối cùng cũng được giải thưởng khoảng mười vạn.
Mọi người đều cười rất tươi, chuẩn bị dọn dẹp đồ đạc về nhà nghỉ ngơi hai ngày.
Trần Thư cũng rất vui vẻ đi về nhà.
Giải thưởng của cuộc thi ở trường đều được Từ Tinh Tinh mua lại, ba người họ lại chia đều tiền.
Hôm nay thẻ ngân hàng của Trần Thư được tăng thêm 540 vạn, nếu bán được hai trái tim của Băng Sương Cự Thú thì lại được gần ba trăm vạn nữa.
Trần Thư bất giác cảm thán, nsoi.
- Thì ra kiếm tiền dễ vậy sao?
Làm nổ một Dị Không Gian mà đã được nhiều tiền vậy rồi, Hoa Quốc có mấy trăm Dị Không Gian cơ mà.
Xem ra phải lên kế hoạch thật cẩn thận cho vụ nổ tiếp theo mới được.
- Cha mẹ, con về rồi đây.
Trần Thư mua rất nhiều đồ ăn ngon ở ngoài, vừa hay về đúng lúc nhà đang ăn bữa tối.
Thấy Trần Thư bình an vô sự, cha mẹ hắn đều thầm thở phào một hơi.
Cả gia đình dùng bữa một cách rất hòa thuận, bầu không khí vừa ấm cúng vừa nhẹ nhàng.
Vào trong phòng, Trần Thư mở máy tính lên, chuẩn bị tìm hiểu về kĩ năng thiên phú của các hung thú.
Bây giờ đã có hơn năm trăm vạn rồi, hắn muốn thu mua thi thể của một con hung thú Lãnh Chúa.
Tuy rằng kĩ năng của Slime không ít rồi, nhưng mà có ai chê nhiều đâu.
- Không thể nào thoát ra khỏi thế giới phồn hoa này.
Điện thoại của Trần Thư reo lên, hiển thị là số lạ.
Giọng của một chàng trai truyền đến từ đầu kia.
- Alo, ta là người ra nhiệm vụ đây, hai trái tim trong tay ngươi vẫn còn chứ?
- Đương nhiên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận