Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1173: Tặng ngươi một lời chúc phúc thư thái…

Một tên áo đen đứng trên lưng của một con Lôi Điêu, trong giọng nói đã có một chút kính nể cùng không thể tin.
Hai bên đã giao chiến nhiều ngày rồi. Hắn ta không ngờ rằng bản thân đường đường là một Vương Cấp mà lại chậm chạp không thể bắt được một tên Ngự Thú Sư Hoàng Kim Tam Tinh.
Sở dĩ hắn ta lựa chọn Hắc Ám Sâm Lâm cũng là bởi vì hoàn cảnh ở bên trong đó tồi tệ, không có ánh sáng, cho dù có là Ngự Thú Sư cao cấp thì tầm mắt cũng sẽ bị ảnh hưởng thôi.
Hắn ta vốn còn cho rằng mình đã quen thuộc với hoàn cảnh, điều đó cũng có nghĩa hắn ta đã chiếm được ưu thế, thế nhưng vẫn trì hoãn lâu như vậy.
- …
Liễu Phong ở dưới với sắc mặt có phần mỏi mệt, quần áo rách rưới, trên cơ thể tràn ngập vết thương.
Mà thật ra thương thế của bản thân hắn ta không tính là gì, bốn con Khế Ước Linh ở bên cạnh mới thật sự là bị trọng thương.
Thậm chí khí tức của hai con Khế Ước Linh trong đó đã trở nên mỏng manh vô cùng cực rồi, mạng sống đã như nghìn cân treo sợi tóc.
Trong mắt Liễu Phong xuất hiện tử ý.
Hắn ta vô lực nằm dưới chiếc hố lớn, duy trì yên lặng. Chốc lát sau, hắn ta mới vươn cánh tay phải đang run rẩy ra, trong tay còn đang cầm một tấm ảnh cũ kỹ.
Trong hình là một lão trung niên hòa ái cùng với một tên học sinh hăng hái.
- Lão sư, học sinh vẫn khiến cho ngươi thất vọng rồi…
Liễu Phong nhắm hai mắt lại, tay phải không ngừng vuốt ve tấm ảnh, phảng phất như muốn trở lại năm đó vậy…
Khi hắn ta nhận được chiếc đồng hồ quả quýt, hắn ta còn có thể giữ vững vẻ bình thản được. Thế nhưng khi đối phương đưa cho hắn ta tấm hình này, hắn ta đã kiên định đưa ra quyết định.
Luôn có một vài chuyện còn quan trọng hơn cả sinh mệnh nữa…
- Giết ta đi…
Liễu Phong nắm chặt lấy tấm ảnh trong tay, sau đó lại nhìn bốn con Khế Ước Linh ở bên cạnh thật sâu. Khế Ước Linh phảng phất như đã ý thức được điều gì, bọn c húng dính sát vào thân thể Liễu Phong, trong mắt tràn ngập vẻ lưu luyến cùng không nỡ.
- Trở về đây…
Liễu Phong thở dài, một giây sau, hắn ta bèn thu hồi toàn bộ Khế Ước Linh lại.
Nếu như hắn ta chết rồi, Khế Ước Linh cũng sẽ ngã xuống.
Vì để cho thi thể của bọn chúng không bị phá hoại, Liễu Phong chỉ có thể cưỡng ép thu hồi chúng về thôi.
Mà điều này cũng có nghĩa rằng hắn ta đã hoàn toàn từ bỏ ý định chống lại…
- Ngươi là một thiên tài…
Người áo đen mở miệng nói:
- Lúc trước Vũ cũng không thể bắt được ngươi, đáng tiếc là ta đã xuất thủ…
- Vũ?
Liễu Phong sửng sốt. Hắn ta đưa mắt nhìn lên phía phía trên.
Lại là một Đại giáo chủ của Cứu Thế Giáo Hội sao?
Éc!
Trong chốc lát, Lôi Điêu ở dưới chân người áo đen bỗng bật hết tốc lực phóng tới, trực tiếp ném Liễu Phong lên trên lưng mình.
Đối phương lấy một đoạn xiềng xích màu đen ra, gắt gao trói chặt Liễu Phong lại. Phía trên xiềng xích còn có hào quang màu đỏ đang lưu động, phong tỏa lại toàn bộ Ngự Thú Lực của hắn ta, đề phòng hắn ta lại triệu hồi Khế Ước Linh ra lần nữa.
- Phong Linh Tỏa ư?
Vẻ mặt Liễu Phong vẫn rất lạnh nhạt, trong mắt cũng chẳng có chút bất ngờ nào.
Bên phía chính phủ đều mượn loại xiềng xích này để giam giữ trọng phạm là Ngự Thú Sư cao cấp.
Hắn ta mở miệng hỏi:
- Ngươi không giết ta à?
- Cho tới bây giờ, mục tiêu của ta đều không phải là ngươi…
Người áo đen lắc đầu cười một tiếng, hắn ta nói:
- Chỉ là một tên Hoàng Kim Cấp, cho dù có mạnh hơn nữa thì cũng không đáng để ta phải xuất thủ đâu!
- Sao cơ?
Liễu Phong sửng sốt. Tiếp sau đó, trên mặt hắn ta đã hiện lên vẻ bất an.
- Đúng như ngươi đoán đấy, mục tiêu của ta là học sinh của ngươi!
Người áo đen cúi người xuống, nhìn về phía Liễu Phong mà nói:
- Tiểu tử kia quá xảo trá, thật sự là không dẫn dụ hắn được, ta chỉ có thể dùng chút thủ đoạn hèn hạ thôi…
- Ngu xuẩn!
Vẻ mặt Liễu Phong lạnh lẽo, trong mắt cũng hiển hiện một vòng chế nhạo.
- Không lẽ ngươi chưa từng điều tra quan hệ thầy trò của chúng ta đấy chứ? Ngươi thật sự cho rằng hắn sẽ không cần mạng mà mạo hiểm tới cứu ta sao? Ta nói cho ngươi biết, không bằng ngươi cứ dùng tiền dẫn dụ hắn tới càng đáng tin hơn đó!
- Không sao cả, nếu như hắn không tới cứu ngươi, vậy cứ trói bạn gái nhỏ Ngự Long Vệ của hắn lại, hoặc là trói cha mẹ của hắn…
Người áo đen mỉm cười, nói:
- Giáo Hội bọn ta có rất nhiều thủ đoạn!
Mà ngay đúng lúc này, vẻ mặt của hắn ta có hơi giật mình, trong nháy mắt đã trừng lớn cả hai mắt.
Hắn ta cười quỷ dị, sau đó lẩm bẩm:
- Học sinh của ngươi đã tới rồi…

Lối vào không gian của Hắc Ám Sâm Lâm.
Trần Thư xác định nơi cửa vào không có nguy cơ nào, vậy mới cùng Khế Ước Linh đi vào bên trong không gian.
- Bà mẹ nó, đen kịt thế này!
Trần Thư có hơi kinh hãi. Dựa vào thị lực của hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy sự vật trong vòng mười mét thôi, thoáng chốc cứ như bị mù đi vậy.
Grao!
Phía xa xa không ngừng truyền đến tiếng hung thú gào thét, toàn bộ Dị Không Gian đều lộ ra nguy cơ khắp tứ phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận