Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1497: Tranh đoạt danh hiệu Thực Thần

Nếu tăng giá tiền lên gấp đôi, vậy tức là sáu trăm triệu, gia tộc đã không còn có nhiều tiền như vậy nữa…
Hắn ta thử thăm dò mà nói:
- Có khi nào mà… Tổ chức Ám Dạ có thể cho vay không?
- ...
Nam tử áo đen liếc mắt nhìn hắn ta, sau đó đứng dậy rồi thản nhiên nói:
- Nếu không thể trả nổi thì nhiệm vụ bị hủy bỏ, chín phần mười tiền thù lao sẽ được trả lại cho các ngươi!
- Chờ chút…
Mộc Thổ đại sư vội vàng kêu hắn ta lại, sau đó nói tiếp:
- Ta muốn về bàn bạc với mọi người đã…
Nam tử áo đen gật đầu rồi cất bước rời khỏi nơi này.
Mộc Thổ đại sư nhìn theo bóng lưng của hắn ta, trong lòng thầm nghĩ:
- Thế mà còn là thủ lĩnh của Ám Tổ cơ đấy, năng lực nghiệp vụ như cứt chó vậy…
- Một nhân vật khó chơi, thảo nào Tam Đại Tổ Chức cũng không thể hạ hắn được…
Nam tử áo đen đi ra đường, lẩm bẩm một mình.
Những người qua đường không hề quay lại nhìn hắn ta, như thể hắn ta hoàn toàn không tồn tại vậy.
Hai ngày qua hắn ta vẫn luôn đang tìm cơ hội, muốn giải quyết tai hoạ này.
Mặc dù nhìn qua có vẻ Trần Thư không có gì khác thường, nhưng bẩm sinh hắn ta có một loại trực giác gần như bản năng rằng xác suất thất bại nếu bản thân ra tay ít nhất là 80%.
Chính nhờ vào loại trực giác này mà hắn ta chưa từng thất bại một lần nào trong sự nghiệp của mình.
Khi đối mặt với một kẻ địch không chắc chắn, về cơ bản hắn ta đều chọn từ bỏ.
Chỉ cần hắn ta không ra tay thì không tính là thất bại…
...
- Nếm thử xem thế nào…
Trong tửu điếm, Trương Đại Lực nấu ra một bàn thịt Quân Vương, cả căn phòng tràn ngập mùi thơm hấp dẫn.
Trần Thư không khách khí, nhanh chóng bắt đầu ăn như hổ đói.
Hắn vừa nuốt vừa nói:
- Đại Lực, ta cảm thấy trận chung kết này ngươi ổn rồi đấy.
- Còn tùy vào may mắn nữa.
Trương Đại Lực lấy tay chống cằm, trong mắt hiện lên suy nghĩ và chờ mong.
Bao năm qua chưa từng có ai lấy huyết nhục Quân Vương ra để nấu ăn, hơn nữa còn là Hoàng Kim Quân Vương nữa, quả thực là quá xa hoa.
- Ca nói ngươi được thì ngươi nhất định sẽ được!
Trần Thư nhếch mép cười rồi nói tiếp:
- Nếu như thật sự thất bại thì ta đi đoạt cúp về cho ngươi!
- ...
Khóe miệng Trương Đại Lực giật giật mà nói:
- Thôi dẹp đi nhé, ta cũng không muốn bị truy nã toàn cầu đâu…
Hai người trò chuyện rôm rả, thậm chí còn tưởng tượng đến khoảnh khắc nổi bật sau khi đoạt giải quán quân nữa chứ…
Sáng ngày hôm sau, cả hai thức dậy từ sớm. Trên thực tế, tất cả mọi người trong thành phố đều đã thức dậy.
Thậm chí còn có người chờ thâu đêm ở gần quảng trường để có một vị trí hiện trường tốt.
Có lẽ trận chung kết của Cúp Thực Thần không phải là chuyện lớn gì trên thế giới, nhưng đối với Linh Trù Giới, đây lại là thời khắc vang dội mà mỗi một Linh Trù đều sẽ quan tâm.
- Xuất phát!
Hai người rời khỏi tửu điếm với tinh thần phấn chấn.
Cho dù kết quả như thế nào thì cũng phải thể hiện ra sự tự tin.
Cùng lúc đó, quảng trường ở trung tâm thành phố Nam Thanh đã chật kín người, từng người hò hét cổ vũ cho những thí sinh mà bọn họ ủng hộ.
Đây mới là khoảnh khắc mà tất cả mọi người đều nhìn chăm chú!
- Các vị, hôm nay chính là trận chung kết của Cúp Thực Thần!
Cường giả đệ nhất của Nam Thanh Quốc – Phù Ninh đích thân đến trên đài, có chút kích động mà nói:
- Ta rất vinh dự khi Nam Thanh Quốc trở thành nhà tổ chức Cúp Thực Thần năm nay, hơn nữa ta còn có thể đích thân chứng kiến sự ra đời của Thực Thần mới!
- Hôm nay sẽ là thời điểm mà mười vị thí sinh sẽ phải dốc hết toàn lực. Chắc hẳn các món ăn áp đáy hòm của bọn họ sẽ không khiến cho mọi người thất vọng, để cho chúng ta rửa mắt mong chờ…
- Xin mời mười vị Linh Trù hàng đầu của chúng ta!
Trong lúc nhất thời, mười thí sinh bước lên thảm đỏ, trên người mặc trang phục Linh Trù, bọn họ đi tới bàn làm việc của mình.
Ngoài Trương Đại Lực, chín người còn lại đều là Linh Trù Vương Cấp hàng đầu, trình độ không hề kém hơn đạo sư của hắn ta.
Cho dù là đẳng cấp Linh Trù hay là tuổi tác, hắn ta đều là kẻ khác loài bên trong kẻ khác loài.
Trong lúc nhất thời, thậm chí sự chú ý đối với Trương Đại Lực còn vượt qua tổng số của chín người còn lại, đặc biệt là hầu hết người ngoài nghề đều ủng hộ hắn ta.
- Các vị giám khảo…
Đúng lúc này, Trương Đại Lực nhìn về phía mười vị giám khảo trên kia.
Một vị giám khảo không hiểu mà hỏi:
- Thí sinh Trương Đại Lực có vấn đề gì ư?
Hắn ta suy nghĩ một lát rồi nói:
- Ta… có thể sử dụng hai bàn làm việc bên cạnh được không?
- Hả?
Mọi người hơi giật mình, đều có vẻ hơi bối rối.
Bàn làm việc được bố trí trong trận đấu đương nhiên là tiêu chuẩn cao nhất, hoàn toàn có thể để cho Linh Trù phát huy khả năng tùy theo ý thích, không thể nào lại xuất hiện tình huống không đủ dùng được.
Mười vị giám khảo bàn bạc với nhau, cuối cùng đưa ra câu trả lời đồng ý.
Rốt cuộc thì cũng không có điều cấm rõ ràng trong các quy tắc của trận tranh tài.
Lúc này Trương Đại Lực mới gật đầu, ánh mắt nhìn về phía hai bàn làm việc ở bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận