Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1176: Makka Pakka, a ca oa ca… (2)

Hưu mở miệng nói:
- Tuy rằng nó không bằng như thần kỹ, thế nhưng nó cũng không phải là thứ mà tiền tài có thể cân nhắc được đâu!
Trên Hoàng Kim Quân Vương chính là Thú Hoàng, loại tuyệt thế bảo vật này, e rằng trong kho ngân sách của chính phủ cũng không có đâu.
- Đồng thời, tài nguyên mà Giáo Hội đã tích lũy nhiều năm cũng sẽ do ngươi tùy ý sử dụng, có thể để cho ngươi nhanh chóng đột phá đến Hoàng Kim Cấp!
- Nghe cũng rất có thành ý đấy.
Trần Thư sờ lên cằm, tiếp tục mở miệng nói:
- Nếu như ta cự tuyệt thì sao đây?
Hưu lạnh lùng nói:
- Vậy thì Hắc Ám Sâm Lâm sẽ chính là phần mộ của ngươi và lão sư ngươi!
- Ta đồng ý!
Trần Thư lập tức vô cùng quả quyết mà nói:
- Có tiền không muốn, đại nghịch bất đạo!
- Thật sao?
Vẻ mặt của Hưu vô cùng vui mừng, không nghĩ tới lại thuận lợi như vậy.
Xem ra phân tích của Giáo Hội quả nhiên không hề sai. Đối với loại tội phạm như Trần Thư mà nói, chỉ cần cho đủ tài nguyên thì hắn sẽ có thể không giữ vững lập trường ngay.
Huống chi nếu như hắn không đồng ý, vậy coi như chỉ có một con đường chết thôi!
Cho dù đối phương có thể thuấn di đi nữa thì hắn ta chắc chắn cũng sẽ hủy diệt cả cái nơi này.
Hưu nói tiếp:
- Chẳng qua thì Giáo Hội yêu cầu ngươi phải làm một chuyện nho nhỏ trước đã…
- Cái gì?
- Giết hắn ta!
Hưu chỉ chỉ Liễu Phong dưới chân mình, muốn nhìn xem biểu hiện của Trần Thư một chút.
- Không có vấn đề!
Trần Thư nhìn về phía Liễu Phong, ánh mắt hai người đối diện nhau, thế nhưng lại đều tràn ngập bình tĩnh, không hề có một chút khác thường nào cả.
Grao grao!
Ngay đúng lúc này, hai mắt của Husky bỗng xuất hiện một vòng quang mang, trong miệng cũng bắn ra một ngọn lửa nóng rực.
Chỉ cần một Tử Vong Hỏa Trụ bắn ra thì đã có thể khiến cho Liễu Phong hoá thành tro tàn rồi, thậm chí ngay cả tro cốt cũng sẽ không còn.
Hưu mở miệng nói:
- Đánh đi, để Giáo Hội nhìn thấy thành ý của ngươi!
Nhưng ngay khi Husky sắp phóng thích kỹ năng thì Trần Thư lại đột nhiên mở miệng nói:
- Ta có hơi xúc động, có thể hát một bài ca trước rồi nói hay không?
- ?
Trong thoáng chốc, Hưu đã ngây ngẩn cả người. Mẹ nó chứ, đến lúc này rồi mà ngươi còn ca hát cái quỷ gì nữa?
Trần Thư nói:
- Ngươi cũng biết đó, lúc ta khai giảng đã thiếu chút nữa bị con hàng này hoả táng mấy, bây giờ thật vất vả mới có cơ hội báo thù, tất nhiên cũng muốn chúc mừng một chút.
- …
Hưu giật giật khóe miệng, nhưng hắn ta cũng đã biết rõ tin tức của Liễu Phong, đích thật là một rồng rất ưa thích hoả táng…
Hắn ta gật đầu một cái. Chút yêu cầu nho nhỏ ấy, tất nhiên hắn ta cũng không có lý do gì mà cự tuyệt.
- Nghe ta nói, cảm ơn ngươi… ấy… sai rồi…
Ánh mắt của Trần Thư tràn đầy quỷ dị. Hắn nhìn về phía bóng đen dưới chân mình, nhẹ giọng mà nói:
- Makka Pakka, a ca oa ca…
- ?
Khóe miệng của Hưu hơi co rút một chút, chỉ cảm thấy con hàng này thật sự có hơi bệnh nặng.
Nhà ngươi lúc chúc mừng đều hát bài này đấy hả?
Nhưng hắn ta lại không hề chú ý tới, màn đêm khắp bốn phía phảng phất như đã trở nên càng tối mịt hơn nữa…
Không đến một phút đồng hồ, Trần Thư đã hát xong, khóe miệng hắn còn mang theo ý cười mà nhìn về phía Hưu.
- Bắt đầu đi!
Ánh mắt của Hưu vẫn rất bình tĩnh, hắn ta nói:
- Chỉ cần ngươi giết hắn ta, ngươi sẽ có thể trở về tham gia trận thi đấu thế giới, sẽ không có bất kỳ ai hoài nghi ngươi cả!
- …
Trần Thư duy trì yên lặng, ánh mắt cũng một mực nhìn chằm chằm về phía cái bóng của mình.
Chỉ trong chốc lát sau, cái bóng của hắn phảng phất như hóa thành một vũng bùn, trong đó lại chậm chậm lộ ra một đạo bóng đen thâm thúy, nguyên tố Ám phun trào khắp bốn phía, lúc này tình hình đã xuất hiện biến hóa quỷ dị.
Trần Thư thở phào một hơi, không ngờ lại thật sự để hắn triệu hoán thành công.
Nếu như ngay từ đầu mà đã hát thần khúc, tất nhiên sẽ khiến cho đối phương cảnh giác, thậm chí rất khả năng hắn ta sẽ kiềm chế hắn trước một bước. Đến lúc đó sinh mệnh của hắn và Liễu Phong đều sẽ gặp phải nguy hiểm ngay.
Nhưng bây giờ hắn giả vờ đáp ứng, tiếp sau đó lại đi hát một bài ca chúc mừng, lúc này mới có thể thuận lý thành chương mà làm việc.
Cho dù đối với người thường mà nói thì vẫn khá là quái dị.
Nhưng ai bảo con hàng này cứ luôn không đi theo con đường bình thường cơ chứ?
Chủ yếu nhất là hình tượng của hắn vẫn luôn không tốt lắm, trên quốc tế hắn cũng là một tên đồ tể điên cuồng chạy nhảy ngoài vòng pháp luật mà.
Nếu như là các thiên tài khác mà giả bộ đáp ứng, tất nhiên là Hưu sẽ không tin tưởng. Nhưng Trần Thư thì không giống như vậy, chỉ cần có lợi thì hắn sẽ có thể bán đứng hết tất cả mọi thứ.
- Tốc độ!
Hưu nhíu mày, nhìn về phía Trần Thư, trong lòng lại nảy lên một loại cảm giác hoảng sợ.
Chẳng qua thì con quạ đen trên vai hắn ta không có bất kỳ phản ứng gì, điều đó cũng có nghĩa rằng bốn phía đang không có nguy cơ nào cả.
- Trước khi hành sự, ta còn có một vấn đề muốn hỏi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận