Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1119: Lý lão, thứ này… Già trẻ không nên…

Khóe miệng Liễu Phong giật một cái, không dự liệu được số kỹ năng mà Husky đánh ra, Ma Chu chỉ có một kỹ năng phòng ngự, đương nhiên không chặn được.
Hắn ta hít sâu một hơi, nặn ra nụ cười, nói:
- Làm không tệ, nhưng vẫn muốn có chỗ tăng lên!
- Lão sư, vẫn chưa hết đâu…
Trần Thư lại hạ chỉ thị cho Husky lần nữa.
Trong nháy mắt, hai con ngươi Husky lóe lên, thả ra kỹ năng [Phân Thân]!
Dưới ánh mắt khiếp sợ của Liễu Phong, trên trận vậy mà quỷ dị xuất hiện ba con Husky!
- Ngao ngao ngao…
Hai mắt nhóm Husky cùng nhau lập lòe, lại là kỹ năng thấu trời ập đến…
Rầm rầm rầm…
Đủ loại kỹ năng oanh tạc khiến đài tỷ thí xuất hiện rung động, âm thanh vô cùng to lớn.
Lúc lâu sau, hiệu quả kỹ năng tiêu tán, lộ ra cảnh chân thật trên đài tỷ thí.
Chỉ thấy trên đài sớm không còn thân thể của Bạo Huyết Ma Chu, dựa vào lực phản ứng của Liễu Phong, đương nhiên sẽ thu hồi nó vào Ngự Thú Không Gian trước một bước, đồ đần mới chọi cứng.
Trần Thư quay đầu nhìn lại, không hiểu hỏi:
- Lão sư? Ta chưa khảo thí xong…
-...
Khóe miệng Liễu Phong giật một cái, nói:
- Cái kia, lão sư thừa nhận, lời vừa rồi có hơi bị lớn…
Hai người rời khỏi sân tỷ thí, đi tới thao trường trong học phủ.
Liễu Phong trầm mặc không nói, trong mắt đã có tia u buồn, bản thân vậy mà không chịu được công kích của Trần Thư?
- Lão sư, thương tổn của ta tạm được chứ?
Trần Thư quay đầu nhìn lại, nhếch miệng, có một ý cười.
- Vẫn còn ổn!
Liễu Phong khôi phục bình tĩnh, nói:
- So với Bạch Ngân cấp bình thường đã mạnh hơn một chút.
- Không hổ là Ngự Thú Sư Hoàng Kim, kỹ năng ngài cũng không nhận đã có thể biết được thương tổn!
Trần Thư giơ ngón tay cái lên, trong mắt có vẻ kính nể.
- ...
Khóe miệng Liễu Phong giật một cái, ngươi làm người buồn nôn bằng cái này đúng không?
- Kỹ năng phân thân của tiểu tử ngươi là tình huống như thế nào?
Hắn ta cũng coi là kiến thức rộng rãi, nhưng hắn ta hiểu rõ Ngự Thú Sư, chỉ có ba người có kỹ năng phân thân, hơn nữa đều chỉ có thể phân ra một cái.
- Cấp bậc!
Trần Thư nhún vai, mở miệng nói:
- Cấp bậc kỹ năng tăng cao, sẽ làm cho kỹ năng biến chất, ngài không biết à?
- Nói ví dụ phân thân cấp năm, có thể nhiều thêm một phân thân đến, công kích cấp hai mươi, có thể…
- Chờ một chút! Chờ một chút!
Liễu Phong mở to hai mắt, nói:
- Công kích cấp bao nhiêu?
- Cấp hai mươi!
Trần Thư nhún vai, nói:
- Dựa theo kinh nghiệm ta tổng kết, kỹ năng đạt đến cấp hai mươi nhất định có thể biến chất!
-...
Liễu Phong thoáng cái trầm mặc, thật lâu không nói gì.
Sau một lúc lâu, hắn ta mặt mang u buồn nói:
- Ngươi biết kỹ năng cao nhất của ta là cấp bao nhiêu không?
- Hả?
- Cấp bảy…
Liễu Phong thở dài, nháy mắt đã bị làm tự bế.
Trần Thư gật đầu, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc nói:
- Cấp bảy sẽ không làm biến chất, vậy tại sao không tăng cao đến cấp hai mươi?
- ???
Liễu Phong quay đầu nhìn lại, ánh mắt trừng trừng nhìn hắn, không nói một câu.
Nhưng một giây sau, bốn Khế Ước Linh Hoàng Kim xuất hiện toàn bộ, thậm chí muốn phóng thích kỹ năng ngay tại chỗ.
- y…
Trần Thư thụt lùi một bước, gượng cười nói:
- Không nên vọng động, không nên vọng động…
- Ngươi cái này sao không ăn thịt nhừ đi?
Liễu Phong trừng mắt liếc hắn một cái, dặn dò:
- Không được tùy ý bại lộ cấp bậc kỹ năng của ngươi!
- Yên tâm đi!
Trần Thư nhún vai, trong lòng tự nhiên biết được.
- Thi đấu thế giới cũng phải cẩn thận một chút! Không chừng gặp được cường địch hoặc là khắc chế của ngươi!
Liễu Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, không hy vọng Trần Thư sơ xuất.
Trong lòng hắn ta hiểu ra, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, xác suất không nhỏ Trần Thư có thể cầm được quán quân thế giới, ít nhất trước ba là ổn.
- Khoảng thời gian này ngươi đừng ra khỏi trường học!
Liễu Phong mở miệng nói ra:
- Ta lo lắng Ám Dạ sẽ thẹn quá hóa giận, phái người giết ngươi!
- Cảm ơn lão sư quan tâm!
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Ta kỳ thật không phải rất sợ…
- Ngươi không sợ, ta mẹ nó sợ!
Liễu Phong nghiêm túc nói:
- Vạn nhất gặp được sát thủ, ngươi lại ném đạn hạt nhân, đến lúc đó làm sao xử lý? Giải thích với dân chúng như thế nào?
Trần Thư nói thầm:
- Thật sự không được thì nói Kinh Đô ném đạn hạt nhân chứ sao…
- Xéo đi!
Liễu Phong trực tiếp cho hắn một cái cốc đầu, nói:
- Giải thích thái quá như vậy, ai sẽ tin!
- Hiện tại, thành thành thật thật quay về ký túc xá đi!
- A.
Trần Thư rủ đầu xuống nói tiếp:
- Đúng rồi, lần này có ban thưởng cho ta không?
Liễu Phong bình tĩnh nói:
- Không xử phạt ngươi cũng không tệ rồi, trở về chờ thông báo vào tù đi!
- ???
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, cái gì gọi là vào tù?
Hắn đang muốn mở miệng hỏi một chút, kết quả Liễu Phong quay người rời đi.
- Ta chính là công thần!
Hắn thở dài, đi về hướng ký túc xá của mình.
Mà Liễu Phong cũng đã sớm quay đầu lại, vẫn nhìn bóng lưng hắn, tự nói một tiếng:
- Thời đại phải thay đổi vì hắn…
...
- Phân thân cấp năm quả nhiên là nhiều hơn một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận