Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 495: Đã quá muộn cho bọn tội phạm rồi!

- Ngươi mới ngủ trưa à? Có chút bộ dáng tuổi trẻ được hay không?
- Ngủ trưa ư? Ngủ trưa là gì?
Trương Đại Lực ngáp dài nói:
- Ta còn chưa ăn sáng nữa.
- …
Mắt Trần Thư trừng một cái, nói:
- Bây giờ đã gần ba giờ chiều, ngươi được lắm đấy!
- Thu dọn đồ đạc đi rồi ra ngoài, ta mời ngươi ăn cơm! !
Trương Đại Lực vừa nghe thấy chữ “mời”, vẻ mặt lập tức bất ngờ, tỉnh táo hơn rất nhiều.
Mười phút sau, hai người đang đi dạo trên đường. Trương Đại Lực cầm đủ loại đồ ăn vặt, ăn đến quên cả trời đất.
Trần Thư mở miệng và nói:
- Đại Lực, có chỗ nào để làm được việc đó không?
- Trần Linh Cục có thể đó!
- ?
Trần Thư nhìn hắn ta nói:
- Đến lúc làm xong chuyện thì trực tiếp đi thẳng vào tù không chậm trễ một giây phút nào đúng không?
Trương Đại Lực nhẹ nhàng nói:
- Một tên tội phạm thực thụ sẽ can đảm đối mặt với song sắt lạnh lẽo!
- Đại Lực, hiện giờ ngươi dũng cảm đến như vậy sao?
Trần Thư nhìn đi nhìn lại, trong mắt có chút nghi hoặc, không lẽ bị đoạt xá rồi?
- Không sai, ngươi làm việc đó, ta có trách nhiệm tố cáo. Không chỉ thỏa mãn dục vọng của ngươi, ta còn được tiền thưởng. Chẳng phải là một mũi tên trúng hai đích sao?
Hai mắt của Trương Đại Lực sáng ngời lên, ta đúng thật là một thiên tài!
- Xéo đi!
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, không thể ngờ cái chủ đích này là của ngươi sao?
Trương Đại Lực đảo mắt nói:
- Nếu không đến trường học nhìn một chút? ?
- Bây giờ cũng không phải khai giảng, ta lên trường để làm gì?
- Trường mở lớp rồi, lớp đặc huấn đã bắt đầu được một tuần rồi!
Trần Thư sửng sốt một chút mới nói:
- Không phải bây giờ chỉ mới là tháng tám thôi mà? Sao trường học lại mở lớp rồi?
- Không có cách nào. Năm nay danh tiếng của trường chúng ta thì quá tốt, còn các trường trung học muốn rửa sạch nỗi nhục nhã nên thành lập các lớp đặc huấn trước.
- Cái này cuộn lại đúng không?
Trần Thư lắc đầu, thật tiếc dù có tung hoành thế nào thì vẫn chỉ là một tên tội phạm ở Nam Giang thôi!
- Đi thôi, ta muốn hướng dẫn các học đệ học muội!
Trần Thư cười toe toét, trong mắt ánh lên tư tưởng của một tên tội phạm.
- …
Trương Đại Lực âm thầm cầu nguyện trong lòng, còn bên ngoài thì tràn đầy phấn khởi tiếp tục đi cùng Trần Thư.
- Bắt đầu với Nam Giang Nhất Trung thôi!
Nửa giờ sau.
Cả hai người Trần Thư đã đến cổng trường Nhất Trung.
Hắn định nói thì thấy một tấm biển treo trên cửa.
Phía trên bất ngờ viết là: Ngăn chặn tội phạm và Trần Thư vào trường học là ý nghĩa sự tồn tại của bộ phận an ninh chúng ta.
- ?
Trần Thư trợn mắt lên,câu nói này có ý gì vậy?
Đúng lúc này, bảo an đang buồn ngủ ở cửa ra vào nhìn thấy bộ dáng của hai người.
Vẻ mặt hắn lập tức chấn động, trực tiếp rút bộ đàm ra:
- Có địch rất đặc biệt! Yêu cầu hỗ trợ! Yêu cầu hỗ trợ!
- Không phải… Đại thúc…
Trần Thư khóe miệng giật một cái:
- Ta là Trạng Nguyên thành phố Nam Giang!
Nói nhảm!
Bảo an bĩu bôi một cái, nếu như là người khác, trường học sao có thể coi trọng như vậy được!
- Tốt nhất ngươi đừng có mà xông vào trường, nếu không ta sẽ trực tiếp gọi cảnh sát!
- …
Trần Thư khóe miệng giật một cái, nhìn Trương Đại Lực chỉ có thể bất lực rời khỏi trường.
Ngay sau đó, cả hai cùng nhau đi đến những trường trung học còn lại.
Kết quả đều không có ngoại lệ, dĩ nhiên toàn bộ đều đưa hắn vào danh sách đen, thậm chí kinh động đến Trấn Linh Cục. .
- Dẹp đi! Về lại trường cũ nhìn một chút! !
Trần Thư lắc đầu, thở dài nhìn lên trời: Ta đường đường là Trạng Nguyên của kỳ tuyển sinh, vậy mà kết quả lại như thế này sao?

Ở cổng ra vào trường Nam Giang Nhị Trung.
- Bạn học Trần Thư, thật xin lỗi, nhưng chúng ta cần phải xin phép hiệu trưởng một chút!
- ?
Trần Thư khẽ nhếch miệng, ngay cả trường cũ cũng không muốn đón tiếp ta?
Một lúc sau, hiệu trưởng hốt hoảng đi ra cổng trường.
- Học trò Trần Thư à?
Hiệu trưởng mỉm cười, trên trán chảy ra một giọt mồ hôi lạnh.
Lúc đầu Trần Thư chỉ là Ngự Thú Sư thực tập có thể làm đảo lộn cả trường học, nhưng bây giờ có trời mới biết là hắn có thể làm được gì.
- Hiệu trưởng, ngươi như này có chút loại bỏ tội phạm rồi!
Trần Thư sờ cằm nói:
- Ta dù sao cũng là học sinh vinh dự của trường nhị trung này, vậy mà lại bị đối xử như vậy.
Hắn ta đấm ngực dậm chân, bi thương nói:
- Đã quá muộn cho bọn tội phạm rồi!
- …
Hiệu trưởng giật giật khóe miệng nói:
- Chủ yếu là ta muốn tự mình trực tiếp nghênh đón học sinh vinh dự của trường Nhị Trung thôi mà.
- Thật vậy sao?
Trần Thư nói, khóe miệng mang theo nụ cười khó giải thích được:
- Nói như vậy là ta có thể vào được?
- y…
Hiệu trưởng do dự một lúc, nhưng nghĩ đến sự tàn nhẫn của đối phương, ông ta chỉ có thể gật đầu.
- Ra là ta trách oan hiệu trưởng!
Trần Thư nói:
- Đúng rồi, quỹ tài chính trường ta đi xuống sao?
- …
Hiệu trưởng nuốt nước bọt, này làm sao giống với việc tới thu sổ sách.
- Kinh phí đều là Thẩm Vô Song phân bổ, ta xem như là hiệu trưởng cũng không được tham gia vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận