Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1136: Trận thi đấu có nội tình đen tối gì không? Ta muốn mua chức quán quân

- Ngươi muốn làm gì?
Sắc mặt Tần Thiên chấn động, theo bản năng kéo dài khoảng cách ra, con hàng này hình như lại có suy nghĩ không tốt đẹp gì.
- Ầy… Hiệu trưởng, ngài sợ cái gì?
Trần Thư nở nụ cười, nói:
- Ngài nói xem chúng ta tham gia trận đấu là vì cái gì?
Tần Thiên thử đáp:
- Vang danh toàn cầu?
- Cái đó quá hư vinh!
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Ta cũng không phải loại người như thế.
Tần Thiên lại nói thêm:
- Lấy được giải thưởng?
- Không sai!
Trần Thư gật đầu đáp:
- Tham gia trận đấu chủ yếu là vì giải thưởng!
- Nhưng ta cảm thấy hoàn toàn có thể nhảy qua giai đoạn này!
- Có ý gì?
Tần Thiên có hơi khó hiểu, bất tri bất giác bị Trần Thư dẫn dắt đi.
- Chúng ta vì sao lại không trực tiếp liên thủ lại, cướp lấy giải thưởng, đến lúc đó chuồn đi chẳng phải êm đẹp sao?
Ầm!
- Á!
Cơ thể Trần Thư lập tức bị đạp bay, trực tiếp rơi xuống phía dưới.
- Ngươi muốn kéo tất cả mọi người cùng xuống nước đúng không?
Tần Thiên nhìn Trần Thư, nhịn không được mà lắc đầu.
Con hàng này có vẻ không cứu nổi nữa rồi. Sống nhiều năm như vậy, từ xưa tới nay chưa từng thấy ai nghĩ đến việc cướp giải thưởng thi đấu cả, đây không phải là lập tức trở thành kẻ địch tấn công của toàn thế giới ư…
- Ta chỉ đề nghị thôi!
Trần Thư lớn tiếng đáp, đồng thời triệu hoán ra Tiểu Hoàng, tiếp được mình từ trong không trung.
- Òm ọp.
Tiểu Hoàng phóng thích ra Trùng Phong, miễn cưỡng đi theo Khế Ước Linh của Tần Thiên.
Tần Thiên quay đầu lại nhìn, nói:
- Đề nghị này của ngươi quá phạm pháp, ta không chấp hành được!
- A…
Trần Thư cúi đầu xuống, đưa mắt nhìn những người còn lại.
Mọi người đều lùi lại một bước, lựa chọn quay đầu lại, dáng vẻ như không muốn để ý đến hắn.
- Không ngờ lại không ai có tham vọng như vậy?
Trần Thư thở dài, lẩm bẩm:
- Con đường của ta quá cô độc…

Buổi chiều, mọi người phi hành thẳng đến biên giới phía tây Hoa Quốc.
- Thơm quá!
Trần Thư một thân một mình ngồi trên đầu Slime, biến lòng tham thành sự thèm ăn.
Trước mặt hắn bày một cái nồi, bắt đầu xào rau trước mặt mọi người, mùi hương lan tỏa ra khắp nơi.
Những người còn lại đều hít hít mũi, nhịn không được nuốt nước miếng.
Có nên nói là tài nấu nướng của con hàng này dường như đã tăng lên không!
Tinh!
Nồi cơm điện to đùng bên cạnh cũng đồng thời vang lên, hiển thị đã nấu cơm xong.
- Cuối cùng cũng được ăn cơm.
Trần Thư liếm môi một cái, bởi vì đi quá vội nên giữa trưa bọn họ đã xuất phát, cơm trưa cũng chưa kịp ăn.
- Trần Bì…
Mọi người cùng nhau nhìn lại, vốn không đói bụng, kết quả là bị con hàng này khơi dậy lòng thèm ăn.
- Thế nào? Các ngươi muốn ăn à?
Trần Thư chớp mắt, cười nói:
- Vậy tùy tiện nộp chút tiền cơm là được.
- Được!
Mọi người vội vàng gật đầu, đã có chút không đợi nổi nữa.
- Một người chỉ cần năm mươi vạn!
- ?
Nụ cười của mọi người lập tức cứng đờ lại, mẹ nó một đĩa rau xào của ngươi mà muốn lấy năm mươi vạn?
- Đây cũng không phải nguyên liệu nấu ăn thông thường!
Trần Thư chỉ vào chậu thịt thú nói:
- Thịt Thú Hoàng, xứng với giá này!
- Cái gì?
Tần Thiên quay đầu lại nhìn, nói:
- Ngươi giết Thú Hoàng lúc nào?
Trên Hoàng Kim Quân Vương là Thú Hoàng, loại đẳng cấp hung thú này, không cần nói đến Trần Thư, ngay cả lão cũng chỉ có thể quyết đoán bỏ chạy.
- Cái này chẳng phải chỉ là thịt thú Hắc Thiết Cấp phổ thông thôi ư?
Liễu Phong hít hít mũi, lập tức ngửi ra hương vị.
Trần Thư gãi đầu, nghiêm túc nói:
- À… Ta đặt nhũ danh cho nó là Thú Hoàng, có vấn đề gì không?
- ?
Khóe miệng mọi người giật giật, chuẩn bị tải App chống tống tiền cả đêm.
Đám người A Lương thì vẫn bình tĩnh, lúc trước con hàng này buôn bán đồ nướng ở đảo Thánh Ngự cũng dùng một chiêu này…
- Ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị Ngự Long Vệ bắt đi!
Tần Thiên trừng mắt liếc hắn một cái, trực tiếp nhảy lên, dứt khoát đi đến trên đầu Slime của Trần Thư.
Những người còn lại thấy thế cũng ào ào nhảy đến, trong mắt đã bốc lên tia sáng đói khát.
Nhất thời, chậu lớn đựng thức ăn ở giữa có hơi lung lay sắp đổ.
- Bà mẹ nó, cẩn thận chút!
Trần Thư vội vàng để Tiểu Hoàng phóng ra Cự Đại Hóa, thân thể nó lập tức bành trướng ra gấp mười hai lần!
- Hả?
Tần Thiên sửng sốt, nhìn Slime phía dưới.
- Đại Tiện Quái Thú của ngươi lớn như này từ khi nào?
Tiểu Hoàng của Trần Thư lại nuốt một viên Hình Thể Chân Bảo vào, tự nhiên lại được to lên, bây giờ đã gần một trăm bốn mươi mét, lực xung kích thực sự rất mạnh.
- Nó vốn lớn như vậy mà!
Trần Thư nhếch môi, đồng thời lấy một nắm đũa ra.
Mọi người nhận lấy, cả đám người vây quanh trước món ớt xanh xào thịt, đã thèm đến không nhịn được nữa.
- Tất cả cẩn thận một chút.
Tần Thiên vội vã nhắc nhở:
- Lỡ như có đồ gì rơi xuống thì sẽ là một vụ tai nạn.
- Hiệu trưởng, đồ của chúng ta được cất đi từ lâu rồi.
Mọi người đương nhiên biết được những điều cần chú ý khi phi hành ở trên không, sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận