Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 327: Bắn pháo hoa, bắn cả mình vào

Phụ trách: Vô Tà Team
Vương Càn xoa xoa trán, con mẹ nó năm mới cũng có người dám gây sự à?
Ngoại ô thành phố, là một đạo pháo hoa tỏa ra, trên bầu trời không ngờ hiện lên bốn chữ to ‘Nam Giang Hãn Phỉ’ !
Trần Thư nhìn trời, không nhịn được mà bật cười, trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu.
Nhưng ngay sau đó, tất cả bình ổn, tiếng vang kịch liệt im bặt.
- Ơ? Hết rồi à? Con mẹ nó không phải nói là sẽ nổ nửa giờ sao?
Trần Thư nhướng mày, nhìn tới.
Chỉ thấy trên pháo hoa đã bị một tầng băng sương bao phủ, bên cạnh băng sương một cái đầu rồng vươn ra, phun hàn khí.
Bốp!
Phương Tư trực tiếp đánh tới một bạo lật, nói:
- Ngươi thật sự có bệnh à? Năm mới lại phóng đạn đạo?
Đám người cuối cùng cũng thở phào, đây con mẹ nó đúng là pháo hoa sao?
- Đạn đạo gì?
Trần Thư không hiểu, ta chỉ là bắn một quả pháo hoa thôi mà, có gì sai chứ?
- Không sao, chỉ là động tĩnh hơi lớn một chút.
Trần Thư không để ý, hắn không phạm pháp, tất nhiên không sợ.
Hắn tiến về phía trước, chuẩn bị kiểm tra pháo hoa, xem có thể lại sáng tạo ra huy hoàng hay không.
- Ai gây chuyện ở ngoại ô thành phố?
Lúc này, Vương Càn vừa hay dẫn đội tới, lập tức nhìn thấy Trần Thư đang nghịch một quả pháo hoa to đùng.
- Trần bì!
Ánh mắt hắn lập tức tỏa định người bị tình nghi, khoảnh khắc nhìn thấy Trần Thư, hắn cảm thấy tất cả không hợp lý đều biến thành hợp lý.
- Vương… Vương thúc…
Thần sắc Trần Thư cứng đờ, mẹ nó, thực sự kinh động tới Trấn Linh Cục rồi à?
Vương Càn nói:
- Động tĩnh vừa rồi là ngươi làm à?
- Gà mái!
Trần Thư nhún vai, chính khí lẫm liệt nói:
- Ta cũng nghe thấy thanh âm, biết là có người đang làm ẩu, ngay lập tức chạy tới hiện trường, muốn bắt người bị tình nghi.
- Kết quả ở hiện trường chỉ còn lại thứ này, Vương thúc, cho ta thời gian, nhất định có thể truy bắt người về quy án!
Nhưng hắn vừa nói xong, đám người lập tức trở nên nhốn nháo.
- Cảnh sát thúc thúc, là hắn! Hắn!
- Hiện tại ta vẫn có chút ù tai, pháo hoa đó là hắn tự tay châm.
- Van cầu các ngươi, dẫn hắn đi đi, giống như là phần tử khủng bố vậy!
Khóe miệng Trần Thư giật giật, quần chúng không ngờ nhao nhao chỉ về phía hắn.
Hắn thử giải thích:
- Ta hoài nghi là có người muốn hãm hại ta, Vương thúc, ngươi thấy thế nào?
- Theo ta tới Trấn Linh Cục!
Vương Càn đi lên, cười cười.
Hai người phía sau trực tiếp dẫn Trần Thư đi.
- Vương thúc, ta chỉ là vào đêm giao thừa cho phép bản thân cất cánh một chút thôi, có gì sai chứ?
Trần Thư bị hai người áp giải, trong miệng không ngừng kêu rên, vẫn cho rằng mình bị oan.
Mọi người đều thở phào, cuối cùng cũng dẫn được kẻ gây chuyện đi rồi.
Trương Đại Lực mở miệng nói:
- Phương Tư tỷ, ngươi không bảo vệ được Trần Thư à?
- Về nhà đã, ta muốn im lặng một chút.
Tuy việc Trần Thư làm hơi vô nghĩa, nhưng nhiều nhất cũng chỉ cần phê bình giáo dục một chút.
Đoàn người chính thức phóng pháo hoa, đã không còn Trần Thư, lập tức cảm thấy vô cùng an tâm.
Lúc này Hạ Băng nhìn lại, khóe miệng mỉm cười, nói:
- Mẹ, hiện tại ngươi cảm thấy bạn học Trần thế nào?
- Khụ… Khụ…
Mẫu thân của Hạ Băng ho khan một tiếng, nghẹn cả nửa ngày mới nói:
- Rất… Rất đặc biệt…
Ai mà ngờ được, bắn pháo hoa cũng có thể bắn luôn cả mình?
...
Trấn Linh Cục,
- Vương thúc, ta thực sự sai rồi! Năm mới ta muốn về nhà!
Trần Thư ra vẻ đã hối lỗi, nhìn giống như đã nhận thức được sai lầm của mình.
- Hiện tại biết sai rồi à?
Vương Càn mở miệng nói:
- Ngươi ngoan ngoãn ở lại Trấn Linh Cục đi, nhân dân Nam Giang Thị cũng có thể yên tâm một chút.
- ...
Trần Thư nghẹn lời, không nhịn được lại thở dài.
Mình không ngờ lại đón giao thừa ở Trấn Linh Cục?
- Vương thúc, có thể xin ngài chuyện này không.
- Chuyện gì?
- Pháo hoa đó ta vẫn chưa bắn hết, có thể đừng lãng phí, bắn tiếp ở Trấn Linh Cục không!
- Cút đi! Ngươi con mẹ nó muốn bắn ở Trấn Linh Cục?
Vương Càn xoa xoa trán, đang nghỉ phép yên lành, lại bị Trần Thư phá hỏng rồi.
Trần Thư ngửa mặt lên trời thở dài, không nhịn được ngâm nga nói:
- Thế giới bên ngoài rất đặc sắc.
Nam Giang Hãn Phỉ ta, không ngờ lại rơi vào hoàn cảnh như vậy…
Vương Càn nhìn lại, nghiêm túc mở miệng nói:
- Nhưng ngươi lại khiến thế giới bên ngoài rất bất lực!
Mười một giờ tối, đám người Phương Tư cuối cùng cũng tới đón Trần Thư về nhà, Vương Càn thở phào nhẹ nhõm,
Lo lắng đối phương sẽ nhất thời quật khởi, trực tiếp gây sự ở Trấn Linh Cục, vậy chức đội trưởng này của hắn cũng làm đến cùng rồi.
Đám người Phương Tư đều mặt mày vui vẻ, đã không có Trần Thư, bọn họ có thể an toàn sống qua đêm giao thừa.
Sáng sớm ngày hôm sau, cũng chính là ngày đầu tiên của năm mới.
Trần Thư muốn chuồn, kết quả lại bị phụ thân tóm được, bắt hắn cùng đi thăm bạn.
Bởi vì Trần Thư trở thành học sinh của lớp huấn luyện đặc biệt, cũng khiến cha mẹ rất kiêu ngạo.
Thân thích cũng nói những lời khách sáo, cái gì mà Trần Thư có tiền đồ, tương lai nhất định có thể trở thành một Ngự Thú Sư cường đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận