Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 162: Chỉ vài giây ngắn ngủi thôi mà cần dùng cả đời để chữa lành (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Đặc biệt là những lời của Tạ Tố Nam, mồm mép quá đi mất…
Tự dưng những học sinh trong lớp không cười nữa, thế nhưng ánh mắt của họ dành cho Tạ Tố Nam thì lại khác hẳn.
Bọn họ thầm nghĩ trong đầu rằng chỉ cần Trùng Điệp bay lên trời là họ sẽ nhận thua ngay lập tức.
Đây đúng là sự đả kích thẳng vào tâm hồn.
- Được đây lão Tạ.
Trần Thư còn không ngờ rằng Tạ Tố Nam sẽ dùng cách này để thắng.
Tạ Tố Nam cười, nói.
- Thực lực, là thực lực ấy mà, hết cách rồi.
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, hắn tưởng ba người này chỉ là tính hơi dị chút thôi, bây giờ thì chắc là Khế Ước Linh của họ cũng chẳng bình thường.
Cuộc thi vẫn diễn ra rất bình thường, chỉ có ba người bọn Trần Thư được coi là một ẩn số.
Trận đấu của những người khác đều diễn ra hết sức bình thường, chẳng có gì đặc sắc.
Trận đấu chẳng có gì đang xem, chúng đều rất nhà chán, hai tiếng đồng hồ mà Trần Thư chạy vào nhà vệ sinh tám lần rồi.
Cuối cùng, trận đấu cuối cùng đã kết thúc, trận đấu giữa mười hai người đứng đầu chính thức diễn ra.
- Trận tiếp theo, Tạ Tố Nam đấu với Đường Liệt!
Tự dưng có rất nhiều người chăm chú nhìn, muốn xem xem sắc mặt của hai người họ lúc anyf thế nào.
Lẽ nào Đường Liệt sẽ trở thành Thanh Đế thứ hai sao?
Vương Vân nắm chặt hai tay lại, giọng điệu đầy vẻ ấm ức, nhro giọng nói.
- Đường thiếu…
- Yên tâm đi.
Đường Liệt đi ra khỏi hàng, chuẩn bị làm Khế Ước Linh của Tạ Tố Nam bị trọng thương.
- Mau ra chiến đấu đi, đừng nói là ngươi sợ rồi nhé.
Đường Liệt triệu hồi Khế Ước Linh của mình ra, một con chim có bộ lông trắng trông rất kỳ lạ xuất hiện, đây chính là Phong Hành Thú có tiềm lực cấp a.
Nó không chỉ có tốc độ rất đáng gờm mà còn có kĩ năng thiên phú là Buộc Gió. Khả năng chiến đấu của nó không hề thua kém Hỏa Diễm Điểu của Hứa Tiểu Vũ.
- Ngươi muốn đấu thì ta sẽ đấu với ngươi.
Tạ Tố Nam đi đến, đầy vẻ kiên định và bất trị. Hắn nó.
- Đừng trách ta là không cho ngươi cơ hội nhé. Một khi chấp nhận ánh sáng của tình yêu thì ngươi không trốn được đâu đấy!
Khóe miệng Đường Liệt giật giật, trong lòng hắn ta thầm nghĩ sẽ không để đối phương sử dụng kĩ năng đó.
- Bắt đầu đi.
Thẩm Vô Song nhìn Tạ Tố Nam, ánh mắt đầy vẻ tán thưởng, không ngờ đối phương lại dũng cảm như vậy.
Phong Hành Thú là Khế Ước Linh hệ bay, trong cả lớp đặc huấn, tốc độ của nó chỉ thua Biến Dị Lôi Điểu của Từ Tinh Tinh thôi.
Sợ là vừa mới bắt đầu giao chiến thì Trùng Điệp đã bị đối thủ xé xác rồi, không có cơ hội để sử dụng kĩ năng đó đâu.
- Chịu chết đi!
Mặt Tạ Tố Nam trông rất ác chiến, hắn triệu hồi Trùng Điệp của mình ra.
Thế nhưng Trùng Điệp lại không xuất hiện ở trên võ đài mà là ở bên cạnh Tạ Tố Nam.
- Ngươi có ý gì hả?
Đường Liệt nhìn, mặt đầy vẻ khó chịu. Hắn ta vốn muốn tấn công để chiếm thế chủ động trước nhưng không ngờ đối phương lại không hành xử như bình thường.
- Ngươi không dám lên võ đài tỉ thí sao?
- Ai nói thế?
Tạ Tố Nam mỉm cười, nói.
- Ta lên rồi này.
Trùng Điệp chậm rãi bước lên võ đài, trong mắt nó có ánh sáng màu xanh.
- Chết!
Phong Hành Thú vẫy vẫy đôi cánh, thậm chí cánh nó còn có ánh sáng xanh, tốc độ của nó tăng lên rất nhiều.
Để có thể cho đối phương một cú chí mạng, Đường Liệt đã sử dụng kĩ năng ngay từ đầu.
Phong Hành Thú giơ bộ móng vuốt sắc bén của mình ra, vồ về phía Trùng Điệp.
Thế nhưng chỉ một giây sau đó, Trùng Điệp lại bắt đầu từ từ, từ từ rời khỏi võ đài.
- Ta lại xuống rồi này!
Tạ Tố Nam cười hi hi, chủ động xuống khỏi võ đài đồng nghĩa với việc nhận thua.
Thế nhưng kĩ năng của Trùng Điệp lúc này đã đạt đến mức chín muồi, một tia sáng màu xanh lấp lánh, nó xông về phía Đường Liệt.
- Mẹ nó chứ.
Ánh mắt Đường Liệt đầy vẻ hoảng sợ, hắn ta co chân lên chạy.
Thế nhưng hết cách rồi, hắn ta làm sao có thể chạy trốn khỏi Ánh Sáng Của Tình Yêu chứ?
Ánh sáng màu xanh đó trùm lên đầu Đường Liệt, điều kỳ lạ nhất là tia sáng đó chuyển động, tự tạo thành hình một cái mũ cao khoảng một mét.
- Cái này…
Mọi người đều ngơ cả ra, không ngờ Tạ Tố Nam lại sử dụng kĩ năng này đến mức thuần thục như vậy.
Điều đáng kinh ngạc là sau sự thuần thục ấy là vô số kẻ bị hại.
Không ai biết Tạ Tố Nam đã sử dụng Ánh Sáng Của Tình Yêu này cho biết bao nhiêu người.
- Con mẹ nó chứ! Đã thua rồi mà còn chơi trò này sao?
Lồng ngực Đường Liệt phập phồng, ngọn lửa giận bùng lên, khiến hắn ta không còn được tỉnh táo nữa.
- Được rồi, Tạ Tố Nam, thu lại kĩ năng đó đi, ngươi đã thua rồi.
Thẩm Vô Song lên tiếng, chủ động tuyên bố kết quả.
Lúc này Tạ Tố Nam mới từ từ hủy bỏ Thần Kĩ. Tuy rằng chỉ duy trì trong chốc lát thôi nhưng đã đủ khiến Đường Liệt thấy ghê tởm lắm rồi.
Có không ít người cảm thán.
- Đường Liệt thắng được trận đấu nhưng lại thua mất cả cuộc đời.
Đường Liệt lúc này đang nắm chặt nắm đấm lại, sắc mặt trắng bệch ra. Không biết có phải là ảo giác hay không nhưng hắn ta cứ cảm giác tia sáng màu xanh vẫn đang luẩn quẩn trên đầu mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận