Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1536: Khế Ước Linh của ta… ngươi đã từng thấy qua rồi sao

Cho dù mười người cũng là Vương Cấp Linh Trù, nhưng nói đến kinh nghiệm, thì không thể sánh bằng đạo sư của hắn ta.
- Chúng ta cũng cần phải cảm ơn ngươi.
Đại lão Cao Nguyên đứng ra, trong mắt tràn đầy ý cười.
Mấy ngày nay tuy là bọn họ đang chỉ bảo, nhưng tư duy đặc biệt của Trương Đại Lực lại khiến cho bọn họ cũng có được thu hoạch.
- Sau này nếu có bất cứ vấn đề gì, đều có thể liên hệ với chúng ta!
Lại có một vị đại lão nói, trong mắt hắn ta tràn ngập vẻ khen ngợi, dáng vẻ đã bị thiên phú của đối phương thuyết phục.
- Được rồi, đi thôi!
Cao Nguyên mỉm cười, nói:
- Các người về nước an toàn.
Trương Đại Lực gật gật đầu, trở lại bên cạnh đám người Tần Thiên.
- Đúng rồi, tiểu tử, sau này làm bất cứ chuyện gì cũng đừng quá kích động!
Ánh mắt Cao Nguyên nhìn về phía Trần Thư, mặc dù không có ý chỉ trích, nhưng vẫn cần phải nhắc nhở một phen.
Suy cho cùng thì Trương Đại Lực và Trần Thư sống chết cùng nhau, con hàng này nói không chừng bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn theo Trương Đại Lực vào trong hố đấy.
- Các tiền bối, ta biết rồi.
Trần Thư gật gật đầu, trong mắt hơi hiện lên nét cười, trong lòng âm thầm bổ sung nói:
- Lần sau còn dám…
- Đúng rồi, ta thấy lúc tiểu tử ngươi ra tay với đám lão nhân chúng ta, ánh mắt hình như có chút hưng phấn nhỉ?
Trong mắt Cao Nguyên hơi có vẻ không hiểu được, nói:
- Ngươi ra tay với người trẻ tuổi lại không phải như vậy.
- Ơ…
Trần Thư lắc lắc đầu, cái này cũng có thể nhìn ra được sao?
Đám người Tần Thiên im lặng không nói gì, khóe miệng lại nở nụ cười không thể giải thích được.
Cũng không thể nói con hàng này đánh người già yếu bệnh tật có thêm tiền thưởng đúng không…
- Tạm biệt nhé!
Trần Thư và Trương Đại Lực vẫy tay, lại nhìn chăm chú Nam Thanh Quốc ở phía xa, xoay người ngồi lên Thiên Băng Phượng Vương của Tổng đốc Nam Thương rời đi.
Trên đường nhận cúp Thực thần, mặc dù xảy ra nguy cơ sinh tử.
Nhưng hai người đều nhận được sự thăng cấp to lớn, hoàn thành một lần lột xác.
Trần Thư vươn lên trở thành một trong những cường giả của Ngự Thú Giới, địa vị của Trương Đại Lực cũng đồng dạng bay vọt lên, hắn ta được vinh danh với danh hiệu Thực thần, đã không còn là một tiểu bối trẻ nữa.
- Hy vọng trong lúc sinh thời có thể nhìn thấy được truyền kỳ Linh Trù…
Hai mắt của mười vị lão nhân chứa đầy sự thăng trầm, trong mắt ánh lên niềm khát vọng, ký thác niềm hỵ vọng cao lớn vào Trương Đại Lực.
Phù Ninh ở bên cạnh cũng vẫy tay với nhóm người, đồng thời trong lòng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm,
Chỉ cần Trần Thư rời khỏi, Nam Thanh Quốc có thể xem như là đã an toàn rồi…
Hắn ta dường như nghĩ đến cái gì đó, vô cùng tò mò nói:
- Cao lão, ngươi nói xem hai người bọn họ ai sẽ trở thành truyền kỳ trước tiên….
- Truyền kỳ?
Cao Nguyên hơi sửng sốt, ngay sau đó, ánh mắt nhìn về hường Trần Thư, nói:
- Ngươi cảm thấy hắn có thể trở thành truyền kỳ Ngự Thú Sư mới sao?
- Ngươi cảm thấy xác xuất lớn không?
Phù Ninh tự mình lẩm bẩm, mặc dù hắn ta là Ngự thú và Linh trù song tu, nhưng vẫn như cũ coi trọng thiên phú của Trần Thư hơn.
Vừa thăng cấp Hoàng Kim đã trở thành đỉnh cấp của Hoàng Kim Cấp rồi.
Thiên phú như vậy, hiếm thấy trên khắp thế giới!
Lại một Thái đẩu lặng lẽ nói thầm:
- Không thể chắc chắc ai là người thăng cấp trước, nhưng hai người nhất định có thể đi đến đỉnh của thế giới…
……
- Trần Thư, để lão sư xem Khế Ước Linh của ngươi đi!
Liễu Phong nhướng nhướng mày, trong mắt tràn ngập vẻ mong đợi.
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Không vấn đề gì!
- ……
Khóe miệng Tần Thiên co rút, nói:
- Không phải chứ, hai người các người sao lại biến thái như vậy?
- Vậy ngươi có xem hay không đây?
Liễu Phong quay đầu nhìn lại, thản nhiên hỏi.
Tần Thiên lập tức đến gần, nói:
- Xem chứ! Đương nhiên phải xem rồi!
- ……
Trần Thanh Hải và tổng đốc Nam Thương cũng nhìn qua, trong mắt tràn ngập vè tò mò.
Đoạn phim phát sóng trực tiếp của Trần Thư, phần lớn quay tổ chức tội phạm, Khế Ước Linh mới của hắn trên cơ bản là chưa từng lộ mặt.
Điều này khiến cho Tiểu Tinh Linh của Trần Thư, vẫn luôn có vẻ hơi bí ẩn.
Một giây sau, tâm thần Trần Thư hơi động, mở ra Ngự Thú Không Gian của Tiểu Tinh Linh.
- Bên trong thật sự rất khó chịu!
Tiểu Tinh Linh vỗ đôi cánh màu xanh lá, thong thả tự động bay ra ngoài.
- Hả?
Đám người Liễu Phong có hơi sửng sốt, không nghĩ tới là một Tiểu Tinh Linh, hơn nữa dáng vẻ còn bình thường như vậy.
Trong chốc lát, bọn họ đều có hơi nghi ngờ, đây rốt cuộc có phải là Khế Ước Linh của Trần Thư hay không.
Nhưng mà, một giây sau, vẻ mặt của đám người Liễu Phong ngưng đọng.
Chỉ thấy Tiểu Tinh Linh nhìn thấy bộ dáng trừng mắt nhìn chằm chằm của đám người Liễu Phong, bỗng chốc có hơi bực dọc.
Nó chống nạnh, không vừa lòng nói:
- Các ngươi nhìn cái gì? Có phải muốn ăn đạn hạt nhân không hả?
- ……
Khóe mắt đám người Liễu Phong co rút, không nghĩ tới nó sẽ nói ra một câu như vậy.
Trong lúc vẻ mặt của bọn họ đang cổ quái, vẻ mặt Tần Thiên hơi biến đổi, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi.
- Hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận