Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 264: Sao có thể bị đè đầu cưỡi cổ được chứ?

- Sao vậy? Nhìn ta làm cái gì?
Sắc mặt Trần Thư vẫn rất bình tĩnh, bùn đất trên người không ngừng rơi xuống cứ giống như nước chảy vậy, rơi xuống ào ào.
Lại một cảnh tượng để đời nữa của tội phạm Nam Giang ra đời!
- Thế tục luôn khiến nam nhân không sợ gì cả, làm người làm việc đều phải cười tươi mà đối mặt..
Hắn vừa hát, vừa bình tĩnh trở về đội ngũ.
Trong lòng Trần Thư vẫn còn lưu lại là những giọt nước mắt, hắn thầm thề rằng sẽ không bao giờ để người ta chôn hắn thêm lần nữa!
...
Cả nhóm người quay lại trở lại trường Nam Giang Nhị Trung.
Ngay trước cổng trường.
- Trần Bì, ngươi đi ăn cơm không?
Tạ Tố Tô Nam lên tiếng nói, trong mắt loáng thoáng vẫn treo ý cười.
- Các ngươi đi ăn cơm đi, ta muốn yên tĩnh.
Chỉ thấy ánh mắt của Trần Thư biến ảo khôn lường, tựa như là đã nhìn thấy lòng người dễ thay đổi, cả người đều thăng hoa rồi…
- Đúng rồi, làm ơn mang cho ta ba phần mì bò, bốn cái bánh bao nhân thịt và một cái hamburger.
...
Từ Tinh Tinh và Tạ Tốô Nam đồng loạt nhìn qua hắn. Tên nhãi ngươi đã tự bế rồi mà còn có thể ăn như vậy nữa à?
- Cảm ơn!
Trần Thư chỉ để lại bóng lưng thăng trầm của cuộc sống mà quay về ký túc xá.
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
- Trần Bì, thức dậy đi!
- Các ngươi đi đi, mấy ngày nay ta không muốn đi nữa.
Trần Thư chôn mình dưới lớp chăn, hắn cần thời gian để chữa lành vết thương tâm lý.
Trong mắt hai người Từ Tinh Tinh đều mang theo ý cười, chỉ thấy trên giường của Trần Thư là một đống bùn đất, rõ ràng là hắn đã sẵn sàng nằm gai nếm mật rồi…
Thời gian trôi qua, tuy chỉ là mấy ngày ngắn ngủi nhưng tâm trạng ai nấy đều vui vẻ, thậm chí hiệu quả tu luyện cũng được nâng cao rất nhiều.
Rất nhanh đã đến ngày 31 tháng 12 :
- Trần Thư, thức dậy thôi!
- Đừng gọi ta nữa, ta cần làm dịu một chút…
Trần Thư vùi đầu vào trong chăn, thời tiết ngày càng trở lạnh rồi.
Nếu như nói chiếc chăn bông là một phần mộ thì hắn sẵn sàng chôn vùi trong đó mãi mãi…
- Hôm nay ta không đến Ngự Thú Đạo Trường nữa, khóa huấn luyện kết thúc rồi!
- Ờ!
Trần Thư vô lực đáp lại một tiếng.
Cả hai lắc đầu, họ đã tắm rửa xong xuôi và chuẩn bị đi ra ngoài.
Khi vừa mở cửa ký túc xá, Tạ Tố Nam lơ đãng nhẹ giọng nói:
- Hôm nay là ngày phát phần thưởng.
Ngay lập tức, chăn bông của Trần Thư thoáng chốc đã được nhấc lên, hắn lập tức tỉnh táo lại chỉ trong chớp mắt.
- Đi thôi! Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi!
Nhìn thấy Trần Thư đã mặc quần áo chỉnh tề mà đứng ở bên giường nhìn bọn họ.
- Mẹ nó chứ! Tốc độ ánh sáng à!
Hai người mở lớn mắt mà dõi theo, khóe miệng không khỏi giật giật, thật sự là khó tin!
...
Nam Giang Nhị Trung, Ngự Thú Quản:
- Hôm nay là ngày kết thúc khóa huấn luyện!
Thẩm Vô Song nhìn lớp đặc huấn bên dưới với ánh mắt hài lòng.
Tuy rằng có một số người rất thái quá, nhưng hầu hết đều khiến hắn ta yên tâm không ít.
- Bây giờ đã đến lúc bắt đầu công bố bảng xếp hạng tu luyện rồi!
Dứt lời, những người trong lớp đặc huấn đều đồng loạt nhìn về phía hắn ta nhau với ánh mắt mong đợi.
Không phải ai cũng có gia thế nổi bật hoặc có khả năng kiếm tiền như Trần Thư, thật ra hầu hết mọi người đều là những gia đình bình thường thôi, ài nguyên của nhà trường rất quan trọng với họ!
- Hạng nhất, Trần Thư!
- Hạng hai, Hứa Tiểu Vũ!
- Hạng ba, Đường Liệt!
...
Rất nhanh, Thẩm Vô Song đã hoàn thành việc công bố bảng xếp hạng, Trần Thư giành được vị trí đầu tiên mà không hề bất ngờ chút nào, khoảng cách từ cấp 8 đến cấp 9 còn nhiều hơn bọn họ rất nhiều.
Đường Liệt lẩm bẩm nói:
- Đỗ Long, không phải ngươi muốn phản kháng đó chứ?
- Sáng nay, cả hai người đều dự đoán rằng Trần Thư sẽ là người giành hạng nhất, thế nhưng đối phương hoàn toàn không hề tham gia khóa học, tại sao hắn lại có tư cách nhận thưởng chứ?
Ánh mắt của Đỗ Long trở nên kiên định, hắn ta giơ tay lên mà nói:
- Lão sư!
- Đỗ Long, ngươi có vấn đề gì sao?
Đỗ Long vừa định nói thì thoáng liếc thấy Trần Thư ở phía sau, ngay lập tức đã làm cho vẻ mặt của hắn ta cứng đơ lại:
- Nào, Tiểu Tinh, dọn dẹp lại túi phân ure giúp ta một chút đi.
Trần Thư lấy túi u-rê từ trong ba lô ra, như thể hắn đang nghịch nó, thế nhưng lại càng giống một lời đe dọa hơn…
- Chết tiệt! Lại đe dọa ta nữa!
Đỗ Long chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ấm ức, trong đầu đột nhiên nghĩ đến một câu:
Nam nhân đại trượng phu sinh trong đất trời, sao có thể bị đè đầu cưỡi cổ thế chứ?
- Lão sư, ta cho rằng thứ hạng…
Ánh mắt Đỗ Long kiên định, mở miệng nói.
Ầm ầm!
Trong phút chốc, một viên cầu màu vàng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, thậm chí ngay cả mặt đất cũng chấn động một phen.
Mẹ nó! Sao lại biến lớn lên rồi!
Toàn bộ người trong lớp đặc huấn đều mở to hai mắt, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Hình thể của Slime trước mắt ước chừng lớn khoảng hai mươi thước, đã tương đương với một tòa nhà nhỏ rồi, cảm giác áp bách thật sự quá mãnh liệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận