Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1062: Hàng nhái chính là đồ xịn

Người trung niên gật đầu, sau đó lại lạnh lùng nói:
- Ngoài ra, ta không chịu trách nhiệm về chuyện đối phương sống hay chết đâu!
- Chuyện này…
Trong mắt nhân viên phía chính phủ có chút do dự. Hiển nhiên lai lịch của mấy người Trần Thư cũng không hề đơn giản, nếu như thật sự đánh chết ngay tại chỗ thì chỉ sợ sẽ làm cho căng thẳng leo thang mất.
Tuy nhiên, nghĩ đến việc phía chính phủ phái đối phương đến làm việc thì rõ ràng là không hề suy nghĩ đến việc tội phạm chết hay sống rồi.
- Gửi thông tin của tội phạm cho ta!
Người trung niên nói:
- Hai ngày là đủ để bắt bọn họ rồi!
- Vâng!
Nhân viên phía chính phủ gật đầu, sau đó nhanh chóng gửi một loạt thông tin qua.
- Vẫn còn trẻ như vậy à?
Người trung niên hơi giật mình, hiển nhiên hắn ta cũng không đoán trước được tuổi tác của mấy người Trần Thư.
- Thiên tài sao? Ta có chút phấn khích rồi đấy!
- Tội phạm này cực kỳ độc ác tàn nhẫn, trăm sự xin nhờ cậy đại nhân!
- Có thể hung ác đến mức nào được chứ? Chẳng lẽ lại dám tấn công cả Liên minh Tự Do à?
Hắn ta vừa dứt lời thì phía trước lập tức truyền đến một giọng hét:
- Tất cả tránh ra, không phanh lại được!
- Hả?
Cả hai hơi ngẩn người, sau đó ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy một quả bóng lớn màu vàng đang xông tới vô cùng dữ dội.
Người trung niên lập tức đẩy nhân viên bên cạnh ra, đồng thời cũng dễ dàng tự tránh thoát được.
- Người trẻ tuổi cứ hành động bộp chộp!
Hắn ta quát lớn rồi nhìn về phía nhân viên ở bên cạnh, nhưng lại thấy vẻ mặt đối phương cứng đờ, cứ như thể dại ra đến nơi vậy. Hắn ta chỉ vào quả bóng lớn màu vàng kia mà nói:
- Đại nhân, hắn… bọn họ…
- Bọn họ làm sao?
Người trung niên quay đầu lại nhìn, ngay sau đó đột nhiên ngây ngẩn cả người mà nói:
- Hình như ta đã gặp bọn họ ở nơi nào rồi thì phải, thế quái nào mà lại thấy quen thế nhỉ?
- Đây… Đây…
Nhân viên phía chính phủ chỉ vào thông tin hắn ta vừa gửi đi.
- Hả?
Người trung niên vội vàng so sánh, hai mắt lập tức mở to.
Quả nhiên đó chính là tên cướp mà Liên minh Tự Do muốn bắt giữ.
Gào gào gào!
Đúng lúc này, đằng xa truyền đến tiếng gào thét hết đợt này đến đợt khác.
Hai người trợn mắt há hốc mồm, cả đầu toàn là hắc tuyến. Chỉ thấy mắt của vô số hung thú đỏ như máu, bọn chúng xông thẳng lên bờ rồi lao về phía Liên minh Tự Do…
Khóe miệng người trung niên giật giật mà lẩm bẩm:
- Con mẹ nó chứ, đánh thật đấy à?
Hai người đều hoàn toàn sững sờ, không ngờ chuyện vớ vẩn này lại có thể xảy ra.
Con mẹ nó, thật sự mang theo hung thú giết tới cửa đấy à!
Còn có thiên lý hay không nữa vậy hả?
- Thật là phách lối quá mức! Quá kiêu ngạo rồi!
Người trung niên tự lẩm bẩm một mình, thân thể khẽ run lên.
Một lúc sau, hắn ta hít một hơi thật sâu rồi triệu hoán toàn bộ Khế Ước Linh của mình ra.
Hắn ta suy nghĩ một lúc rồi cuối cùng quyết định để ba Khế Ước Linh lại để đối phó các hung thú trước mặt.
Mà hắn ta thì cưỡi hai Khế Ước Linh đuổi theo bọn họ.
Lúc này, nhóm của Trần Thư vẫn đang lao về phía trước.
A Lương cười mà nói:
- Trần Bì, điện thoại di động của ngươi xịn thật đấy, ở nước ngoài mà cũng có thể dẫn đường được!
Ở phụ cận Liên minh Tự Do đều lắp đặt các cơ sở thiết bị che chắn, hướng dẫn của các loại thiết bị liên lạc của các quốc gia khác gần như không có tác dụng.
- Hàng nhái chính là đồ xịn!
Trần Thư nhếch mép cười, sau đó nói:
- Chỉ cần vượt qua hòn đảo phía trước thì chúng ta có thể nhanh chóng về nước được rồi.
Bởi vì hung thú trong Hải Vực đã bị chọc đến gần hết nên mấy người Trần Thư đã không có chuyện gì để làm nữa rồi.
Hơn nữa, mãi mà không thấy cứu viện đâu nên bọn họ chỉ còn mỗi cách cưỡi Khế Ước Linh bay về nước.
- Đúng rồi, hòn đảo này tên là gì vậy?
Vương Tuyệt gãi đầu rồi mở miệng hỏi:
- Hình như người trung niên vừa nãy cũng khá mạnh thì phải.
- Không hiện tên, có lẽ chỉ là hoang đảo bình thường mà thôi.
Trần Thư nhún vai, không hề để ý chút nào cả, hắn liếc nhìn những lựa chọn của hệ thống đã xuất hiện một lúc lâu trước.
[Phương án 1: Bất động ở nguyên tại chỗ chờ cứu viện! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực]
[Phương án 2: Tiếp tục trêu chọc hung thú, trì hoãn thời gian! Phần thưởng hoàn thành: Hai cây dược liệu Hoàng Kim]
[Phương án 3: Đi theo hướng dẫn của điện thoại di động, thành công về nước! Phần thưởng hoàn thành: Tăng 10% thuộc tính Không Gian của Thỏ Không Gian]
Rõ ràng phần thưởng của phương án 3 là tốt nhất, đương nhiên Trần Thư sẽ không do dự mà chọn rồi.
Huống chi, thay vì chờ cứu viện thì tốt hơn hết là nên tự về nước luôn cho rồi.
Điều này cũng có thể cho hắn vốn để khoe khoang khoác loác: Ở chỗ phụ cận Liên minh Tự Do, hắn đã dựa vào sức của chính mình mà giết đến mức trời đất u ám, đến cuối cùng còn có thể thoải mái rút lui.
Đây không phải là mãnh nam nguyên chất sao!
- Đứng lại!
Đúng lúc này, một giọng hét lớn vang lên.
- Hả? Đuổi theo chúng ta làm gì vậy nhỉ?
Trần Thư hơi giật mình, sau đó lẩm bẩm:
- Người trong Liên minh à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận