Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 994: Mẹ nó, lại kéo thêm một tên tội phạm tới sao? (2)

Nhưng bây giờ đối mặt với hung thú, quả thực chính là một vũ khí sắc bén chết chóc trên chiến trường.
Phịch phịch phịch!
Hung thú Hắc Thiết cấp trực tiếp bị đụng chết, mà Bạch Ngân cấp cũng bị thương nặng, thậm chí ngay cả lãnh chúa Bạch Ngân đều không dám đụng tới mũi nhọn khác.
Nhất thời, biểu hiện của Tiểu Hoàng thậm chí còn tỏa sáng hơn Khế Ước Linh màu vàng của Diệp Thanh.
- Là tội phạm Nam Giang!
- Bà mẹ nó, đây chính là Đại Tiện Quái Thú mà ta nhìn thấy trên ti vi sao?
Mọi người đồng thời nhìn qua, trong mắt tràn đầy sợ hãi thán phục.
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Diệp đại gia, ca uy mãnh không?
Diệp Thanh đang muốn mở miệng nói chuyện, kết quả từ xa truyền đến một tiếng gào thét kinh khủng.
Grừ!
Trong chốc lát, vô số hung thú giống như có được mệnh lệnh, liều mạng tấn công.
Cùng lúc đó, từ xa hình như có hung thú đại quân tập kết lao tới, tiếng gào thét trùng trùng vọt tới tận mây xanh!
- Bà mẹ nó, chuyện quái gì thế này?
Trần Thư thoáng chốc ngây ngẩn cả người, không hề dự liệu được một màn này.
- Ngươi cảm thấy chuyện này là sao đây?
Diệp Thanh quay đầu lại, nói:
- Không phải ngươi tưởng quan hệ của ngươi và Hỏa Long Vương kia quan hệ rất tốt?
- ...
Trần Thư thoáng chốc nghĩ tới lúc trước hắn nhặt được đuôi của Hỏa Long Vương.
- Như vậy cũng mang thu sao?
Hắn hình như nghĩ đến cái gì, mở miệng hỏi:
- Không phải lúc đó ngài cũng lấy một cái cánh của nó sao? Tại sao không hận ngài chứ?
- Sao mà ta biết được chứ.
Diệp Thanh nhún vai, nói:
- Có thể ngươi đã làm ra chuyện gì đó táng tận lương tâm đấy.
- ...
Vào lúc hai người đang nói chuyện, cứ điểm chiến đấu bốn phía trở nên ngày càng kịch liệt.
- Các ngươi đều lên!
Trần Thư vỗ vỗ Husky và Thỏ Không Gian chuẩn bị quét sạch đám hung thú.
- Ngao ngao ngao!
- Vù vù ~~
Trong lúc nhất thời, ba Khế Ước Linh Hợp Thể, đại phát thần uy, e rằng đều có thể chống lại được mười Ngự Thú sư bạch ngân.
Tất nhiên, không phải nói Trần Thư có thể một đánh mười.
Chỉ là kỹ năng Khế Ước Linh của hắn càng thích hợp đối mặt các hung thú hơn, có thể trong thoáng chốc đã giết chết được một đám lớn rồi.
PVP vàg PVE dĩ nhiên không phải một chuyện…
Trận chiến từng bước từng bước trở nên rất gay cấn.
Lực sát thương của Husky thậm chí vượt qua cả Slime, tùy ý lấy ra một kỹ năng cũng có thể giết chết mấy hung thú.
Ba giờ sau.
Grừ!
Ở tận sâu bên trong không gian truyền đến một tiếng gào thét kinh khủng.
Hung thú còn sót lại nghe được hiệu lệnh, toàn bộ lựa chọn rút lui.
Một Hỏa Long khổng lồ bay lên trời, ánh mắt trông về nơi xa, hình như đã ngửi thấy mùi tội phạm.
Grừ!
Nó ngửa mặt lên trời gào thét, cuối cùng cực kỳ không can tâm trở về bên trong Hỏa Sơn.
Thời gian hai năm miễn cưỡng khiến nó khôi phục thực lực hơn phân nửa, nhưng bây giờ muốn cưỡng ép giết chết Trần Thư, hiển nhiên là không thể nào.
Lúc này, Trấn Linh Quân đã bắt đầu dọn dẹp chiến trường.
Diệp Thanh là đoàn trưởng cũng thở phào nhẹ nhõm, tán thưởng nói:
- Tiểu tử ngươi thực lực không tệ.
Lão vốn cho rằng Trần Thư tới đây sẽ khiến hung thú triều bạo động, từ đó làm khó cho thủ vệ.
Nhưng không ngờ thực lực của bản thân hắn lại mạnh mẽ như vậy, ngược lại đã sớm kết thúc chiến đấu.
Trần Thư nhíu mày nói:
- Không có chút tài năng, ta có thể đạt được giải quán quân sao?
- Ngươi là thật sự không sợ Hỏa Long Vương kia sao?
- Kỳ hạn ba năm còn chưa tới, Long Vương làm sao trở về được chứ?
- Nói cái quái gì vậy…
Hai người ngồi trên mặt đất, bắt đầu trò chuyện.
Diệp Thanh vô cùng hài lòng với thiên phú của Trần Thư, không hổ là người lần đầu tiên gặp mặt đã dám hận lão.
- Tội phạm Trần!
- Chúc mừng đã giành được giải quán quân toàn quốc!
Lúc này, các Trấn Linh Quân còn lại đều nhào tới vui vẻ chào hỏi.
Trần Thư cười cười, nói:
- Làm tốt lắm, làm tốt lắm.
Đúng vào lúc này, chỉ thấy Thỏ Không Gian chớp mắt đi đến bên cạnh Trần Thư.
- Khế Ước Linh mới của ngươi sao?
Trong mắt Diệp Thanh có chút suy tư, thử thăm dò nói:
-Thỏ Không Gian?
Trần Thư gật đầu nói:
- Không hổ là Diệp giáo sư, cái này cũng có thể nhận ra!
- Nhưng ta cảm thấy không giống lắm.
Diệp Thanh sờ cằm, nói:
- Tính cách của con thỏ này hình như có chút giống ngươi!
Trần Thư nghe vậy cười một tiếng, tự hào nói:
- Hoàn toàn chính xác, giống như ta quang minh lẫm liệt!
- Dẹp mẹ đi!
Sắc mặt Diệp Thanh cổ quái, ngươi đúng là không bao giờ chịu thiệt thòi về mình cả.
- Vù vù ~
Lúc này, tai Thỏ Không Gian Thỏ lắc lắc, đồng thời nhổ ra một cái nồi lớn, chỉ chỉ hung thú đằng xa.
Mọi người hơi sững người nhưng chỉ trong thoáng chốc đã hiểu ra.
Nửa giờ sau.
Tầm mười người ngồi vây quanh một chiếc nồi lớn, nghe Trần Thư những câu chuyện mình đã trải qua.
- Đúng rồi, Diệp đại gia, lần này hung thú tiến công là thế nào đấy? Thực sự không phải là do ta đấy chứ?
- Tất nhiên… Không phải!
Diệp Thanh lắc đầu cười một tiếng, nói:
- Đây đã là lần thứ ba trong tháng này rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận