Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 904: Con heo này của ngươi thật sự không biết bẻ lái (2)

Một tia sáng màu xám phun ra từ mũi heo rồi hòa vào một thể với Lục Sắc Trùng Điệp.
Trong tích tắc, ánh sáng màu xanh lục của Trùng Điệp tỏa sáng rực rỡ, phạm vi điều tra ngay lập tức mở rộng nhanh chóng!
- Ồ?
Trần Thư hơi giật mình mà nói:
- Đầu heo nhà ngươi…
- ?
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật giật mà nói:
- Ngươi đang mắng ta đấy à?
- Ta nói là con Trư này của ngươi ấy!
Trần Thư lại nhấn mạnh rồi hỏi:
- Vừa nãy là kỹ năng gì thế?
- Tăng Phúc Chi Quang, có thể tăng cường kỹ năng của Khế Ước Linh khác!
Trong mắt Tạ Tố Nam có chút đắc ý, ngay sau đó bổ sung thêm:
- Nhưng chỉ có thể sử dụng cho Khế Ước Linh của ta thôi.
- Tiếc thật đấy.
Trần Thư xoa đầu heo rồi nói:
- Chỉ là theo sai chủ nhân rồi!
- ?
Tạ Tố Nam trợn to mắt, ngươi cũng biết hại người thật đấy!
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện, nhờ vào kỹ năng điều tra được tăng cường mà có thể tránh khỏi Lãnh Chúa Hung Thú trước nên cũng không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.
...
Mười ngày trôi qua trong nháy mắt, Băng Tuyết Hòn Đảo còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hai người nữa, cho đến bây giờ mới có thể nhìn thấy sương mù trắng xóa ở đằng xa.
- Đi đến Không Gian Cấm Vụ rồi à?
Trần Thư hơi ngẩn người, xem ra đã đi xuyên qua Dị Không Gian rồi.
Tạ Tố Nam mở miệng hỏi:
- Chúng ta tìm dọc theo Cấm Vụ hay sao?
- Ngươi nghĩ Quân Vương ngốc đấy à, hung thú căn bản cũng sẽ không ở gần Cấm Vụ đâu!
- Hình như cũng có lý!
Hắn vừa dứt lời thì hai người chuyển hướng rồi tiếp tục tìm kiếm mục tiêu.
Năm ngày sau, hai người thò đầu ra, bọn họ đang treo ở bên miệng của Slime.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Lão Tạ, ngươi làm được không đấy? Không phải là không thể phát hiện ra Quân Vương đấy chứ?
Trùng Điệp chỉ là Hắc Thiết Cấp, tuy kỹ năng của nó rất lợi hại nhưng nếu muốn điều tra ra Bạch Ngân Quân Vương thì cũng hơi khó khăn…
Tạ Tố Nam trái lại không hề phản bác mà chỉ nói:
- Nếu như ta có thể dễ dàng tìm được như vậy thì đã có càng nhiều người đi săn Quân Vương rồi!
Ngay cả Điều Tra Khế Ước Linh Vương Cấp cũng chưa chắc có thể khóa chặt mục tiêu được nữa là.
- Hình như có vẻ hơi xem thường rồi!
Trần Thư nhíu mày, con ngươi không ngừng chuyển động.
Nếu cưỡng ép tìm kiếm thì lại quá khó khăn, cần phải tìm cách khác thôi!
- Trần Bì, nếu không thì tìm Lãnh Chúa Hung Thú đi!
Đôi mắt Tạ Tố Nam lóe lên một tia sáng mà nói:
- Bây giờ một nhóm lớn Bạch Ngân Lãnh Chúa đều bị cưỡng chế rời khỏi Dị Không Gian, tất nhiên bọn chúng phải nhận được mệnh lệnh của Quân Vương nên mới rời khỏi. Nếu như tìm kiếm dấu vết của bọn chúng thì có khả năng sẽ tìm được Quân Vương đấy.
- Có lý!
Trần Thư gật đầu rồi nói:
- Vậy thì đi tìm Bạch Ngân Lãnh Chúa thôi!
...
Cả hai thay đổi chiến lược, lại thêm nửa tháng tìm kiếm trôi qua.
- Lại có thêm một Bạch Ngân Lãnh Chúa dẫn dắt bộ tộc đi đến Không Gian Thông Đạo kìa!
Trần Thư thò đầu ra mà nhìn đám hung thú ở đằng xa.
Bây giờ, số lượng hung thú đi chịu chết đã dần ít hơn, chỉ e không bao lâu nữa thì trận bạo loạn này sẽ yên ổn trở lại.
- Lão Tạ, cho ta chút ánh sáng để ta vẽ đường đi cái!
Trần Thư lấy một tờ giấy ra, trên đó có vẽ mấy đường nét, tất cả đều là lộ trình của đám hung thú mà bọn họ đã dò được trong nửa tháng qua.
Bởi vì tuyết ở Băng Tuyết Hòn Đảo rất dày đặc nên rất dễ dàng che mất dấu vết của hung thú.
Hai người chỉ có thể cố gắng tìm càng nhiều tuyến đường của các hung thú càng tốt, rồi dùng cái này để xác định vị trí của Quân Vương.
Đúng lúc này, một tia sáng màu xanh lục đánh tới khiến cho Trần Thư không thể mở mắt nổi.
- Bà mẹ nó, ta bảo ngươi chiếu vào giấy!
Khóe miệng Trần Thư giật giật, một phát bắt được Trùng Điệp đang bay đến rồi cưỡng ép đặt nó lên tờ giấy.
Hắn vẽ một đường cong trên giấy, nửa đầu là một đường nét liền, là tuyến đường mà các hung thú thực sự đã đi qua.
Đằng sau thì kéo dài thêm hai đường nét đứt, đó là những lộ trình mà cả hai đã suy luận ra dựa trên những manh mối khác nhau như môi trường và mùi hương.
Trần Thư chỉ vào một chỗ trên tờ giấy, trên đó có những đường nét lít nha lít nhít, hơn nữa còn có rất nhiều đường nét đứt và nét liền.
Nhưng có tổng cộng hai điểm mà tất cả mọi con đường đều sẽ đi qua!
- Nếu như chúng ta không tính toán sai thì Quân Vương nhất định ở hai vị trí này!
Trần Thư sờ cằm rồi cười nói:
- Cuộc đi săn sắp bắt đầu rồi!
Hai người không dừng lại mà ngay lập tức đi đến một trong hai chỗ cần đến.
Quả nhiên… không tìm thấy bất kỳ một con hung thú nào!
Ba ngày sau, hai người dần dần tiếp cận vị trí mục tiêu còn lại.
Trần Thư nhìn Cấm Vụ màu trắng ở đằng xa rồi nói:
- Ngươi nhìn kìa, ta đã nói Quân Vương sẽ ở gần Cấm Vụ rồi mà đúng không?
- Thôi dẹp đi nhé! Hơn nửa tháng trước ngươi cũng có nói như vậy đâu!
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật giật. Lúc hắn đang định chửi bậy thì đột nhiên thay đổi vẻ mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận