Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1382: Khảo hạch tốt nghiệp của ngươi sẽ có chút khó…

- ...
Vẻ mặt tất cả mọi người trì trệ, ngươi mẹ nói thật có thể trở mặt.
- Bái bai, Liễu lão sư.
Trần Thư cúp điện thoại, nhìn về phía những người còn lại.
Chỉ thấy vẻ mặt tất cả mọi người cổ quái, hai tay ôm ngực, một bộ yên tĩnh nhìn ngươi biểu diễn.
- Đều nhìn ta như vậy làm gì?
Trần Thư nhướng mày, nói:
- Đúng rồi, Tiểu Tinh, ngày mai học phủ khai giảng, nhớ đến sớm một chút..
Từ Tinh Tinh nói:
- Vừa nãy không phải ngươi còn nói ngươi không có thói quen khai giảng đúng giờ sao?
- Ta có nói hả?
Trần Thư mặt mũi tràn đầy nghi ngờ hỏi.
- Dừng!
Đám người Từ Tinh Tinh đồng loạt lên tiếng ngăn cản, cùng nhau đưa ngón tay ra bảo im lặng.
Trần Thư nhún vai, hoàn toàn không để ý, ngược lại mở miệng hỏi:
- Các ngươi khi nào thì đi? Ta buổi chiều sẽ xuất phát, Tiểu Hoàng có thể cho các ngươi một chỗ.
- Vậy buổi chiều chúng ta cùng đi!
Mọi người trăm miệng một lời, nhộn nhịp biểu thị một ngồi quái thú đại tiện một chút, cái này có phong cách hơn nhiều so với phi cơ.
- Đi.
Trần Thư gật đầu, nói:
- Đúng rồi, một vé chỉ cần mười sáu triệu, nhớ chuyển siêu tín cho ta.
- ???
Mọi người nháy mắt ngậm miệng không lên tiếng, ngươi đang muốn giật tiền phải không…
Con số này là người có thể nói ra ư?
- Đừng hiểu lầm!
Trần Thư thấy dáng vẻ của mọi người, vội vã giải thích:
- Ta nói không phải Hoa Hạ tệ.
- Thì ra là thế.
Mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, còn thật sự cho là Trần Thư không làm người.
Trần Thư mỉm cười, chậm rãi mở miệng.
- Ta chỉ chính là..điểm tích lũy Hoa Hạ!
- Xéo đi!
Trong nháy mắt, mọi người nhộn nhịp quay người rời đi, đã không muốn phản ứng với Trần Thư.
Không nghĩ tới lâu như vậy, bọn hắn vẫn không sờ tới hạn cuối của Trần Thư.
Lúc xế chiều..
Một viên cầu lớn màu vàng bay lên không, thẳng đến Kinh Đô phương Bắc.
- Cái đồ chơi này lớn thật!
Tạ Tố Nam sờ Slime, trong mắt có cảm khái, hỏi:
- Trần Bì, ngươi nói nếu như ngươi thành Vương Cấp, nó có thể lớn bao nhiêu? Năm trăm mét? Một ngàn mét?
- Vận mệnh có thể mở ra hay không?
Trần Thư bĩu môi, nói:
- Cấp bậc càng cao, thuộc tính cơ sở của Khế Ước Linh tăng càng khủng bố hơn, mục tiêu của ta là một vạn mét!
Đồng thời hắn mở một cái bao ra, lấy ra hơn một trăm cái vật liệu.
Trong lúc nhất thời, không khí trở nên có chút nóng rực.
- Nuốt cho ta!
Hắn một mạch ném vào không gian thông đạo bên cạnh, mà một chỗ khác của thông đạo đang đứng trong miệng Tiểu Hoàng.
- Òm ọp! Òm ọp!
Vẻ mặt Tiểu Hoàng vui vẻ, mắt to cũng không nhịn được híp lại.
- Hả?
Tạ Tố Nam mở miệng hỏi:
- Tiểu Hoàng còn chưa ăn cơm trưa?
- Cái gì? Nó nếm qua.
Trần Thư tùy ý nói:
- Đây là dùng để lĩnh ngộ kỹ năng.
- Lĩnh ngộ kỹ năng?
Tạ Tố Nam sững sờ, tiếp đó mở to hai mắt nhìn, hoảng sợ nói:
- Ngươi đừng nói với ta là, cái này mẹ nó tất cả đều là vật liệu lãnh chúa?
- Đương nhiên, nếu không lĩnh ngộ kỹ năng thế nào? Có điều đều là Bạch Ngân cấp, không đáng tiền.
Trần Thư nhún vai, ngược lại không để ý.
Tài liệu trong tay hắn chính là kỹ năng liên quan đến kháng tính thuộc tính Hỏa hắn thu mua, chính vì tiến hóa ra [Hỏa Ngự].
Kỹ năng của Hoàng Kim cấp thật sự là thu mua không được, hơn nữa còn đắt tiền.
Cuối cùng hắn quyết định thua mua lượng lớn kỹ năng Bạch Ngân, chẳng những tiện nghi, hơn nữa trên thị trường có không ít.
- Mẹ nó, không có thiên lý!
Trong mắt Tạ Tố Nam tràn ngập oán giận.
Chưa từng gặp qua ai dùng tài liệu lãnh chúa như vậy, dùng cái này làm đồ ăn vặt đấy?
Đám người Hứa Tiểu Vũ cũng quay đầu nhìn lại, các nàng là Ngự Thú Sư Hắc Thiết, một cái vật liệu trung tâm của Bạch Ngân lãnh chúa thế nhưng vô cùng đắt.
Kết quả hiện tại vậy mà dùng trên trăm cái, quả thật có chút quá mức…
Sau một lúc lâu, Tiểu Hoàng ợ một cái, hơn trăm cái vật liệu lãnh chúa đều đã tiêu hóa.
Trên bảng của nó không nhiều thêm kỹ năng còn lại, đều bị [Hỏa Diễm Miễn Dịch] hấp thu.
[Hỏa Diễm Miễn Dịch (có thể tiến hóa): Miễn dịch 93% thương tổn của hỏa diễm, nếu là lĩnh ngộ kỹ năng liên quan hoặc thiên phú sẽ bị nó cắn nuốt, chuyển hóa làm điểm kinh nghiệm để tiến hóa.]
- Hiện tại là 93%...
Trầm Thư sờ lên cằm, lẩm bẩm:
- Còn thiếu không ít, kỹ năng này thật sự là phí tiền.
Càng nuôi hắn càng có thể cảm nhận được tính trân quý của [Băng Ngự], chẳng trách có thể xem như ban thưởng của di tích ẩn tàng.
Hơn trăm cái vật liệu Bạch Ngân lãnh chúa, hao phí của hắn mười triệu Hoa Hạ tệ, Cự Hổ Vương săn được lúc trước chỉ còn lại huyết nhục, bộ vị còn lại đều đã bán ra.
- Tiền thật sự là dùng không lịch sự…
Trần Thư thở dài, bồi dưỡng Vương Thanh Tuyết dùng không ít tiền, hắn lại cho trong nhà hai triệu, làm cho hiện tại thành bộ người nghèo khó.
- Lại mạnh lên?
Tạ Tố Nam giống như là phát giác được cái gì, tự mình lẩm bẩm:
- Nhìn thấy ngươi trở nên mạnh, so với bản thân yếu đi làm ta khó chịu!
- ...
Trần Thư quay đầu nhìn lại, ngươi có thể đừng tối tăm như vậy hay không, hơn nữa không có chút ẩn giấu nào…
Bạn cần đăng nhập để bình luận