Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 501: Ngươi biết ngươi đang làm gì không?

- Đại học Hoa Hạ, đại học Kinh Đô Linh Trù, đại học Hoa Quốc Văn Hóa…
Bên ngoài trạm xe náo nhiệt vô cùng, các đàn anh, đàn chị của các trường đại học ra nghênh đón các học sinh mới đến.
- Các vị, tạm biệt ở đây thôi.
Trần Thư cười rồi nói.
- Đường đến Hoa Hạ học phủ xa quá, không hợp với mọi người đâu.
- Cái thứ vớ vẩn.
Mặt mọi người đầy vẻ cạn lời, họ đều rời đi, bắt đầu tìm trường đại học của mình.
Biển của Hoa Hạ học phủ dựng ở phía trước, Trần Thư nhìn thấy ngay.
- Bạn ơi, bạn là học sinh của Hoa Hạ học phủ sao?
Một cậu nam sinh thấy Trần Thư nên đi đến hỏi.
- Ừm.
Trần Thư lấy giấy thông báo nhập học ra.
- Đi theo ta đi, thiếu một người nữa là đủ để xe chạy rồi.
Cậu nam sinh đó nói rồi đi về phía trước.
Không lâu sau, Trần Thư nhìn thấy một chiếc xe sang. Lúc này trên chiếc xe đã có hai tân sinh viên rồi, họ đang nhìn ra phía bên ngoài xe với vẻ tò mò.
- Ninh học tỷ.
Trần Thư quay ra nhìn, thấy ngay Nnh Thanh Di đang đứng bên ngoài xe.
- Hửm?
Mặt Ninh Thanh Di biến sắc, ánh mắt đầy vẻ hoảng loạn.
Nàng ta lập tức hét lên với người trong xe.
- Tiểu Kiều, ngươi đi trước đi, hắn đến rồi, để ta giữ chân hắn lại.
Vào khoảnh khắc đó, chiếc xe sang kia lăn bánh ngay lập tức, nó vụt ngay đi.
- ??
Mặt Trần Thư ngớ ra, thế này là có ý gì thế?
- Ninh học tỷ, tỷ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, không ngờ vừa đến đã bị phân biệt đối xử như vậy.
- Trần Thư học đệ, hiểu cho ta chút nhé. Học tỷ cũng chỉ vì sự an toàn của các bạn khác thôi.
- ...
Trần Thư ngửa đầu lên trời, thở dài một hơi.
Học trưởng ở bên cạnh thì há hốc mồm ra, đứng tránh xa ra theo bản năng.
- Ninh tỷ, tỷ đi đón tân sinh viên tiếp đi.
Nói xong, hắn ta rời đi với vẻ hoảng loạn.
Ninh Thanh Di an ủi, nói.
- Trần Thư học đệ, không sao đâu, chuyến tiếp theo trở riêng mình ngươi.
Trần Thư thở dài một hơi, chỉ có thể chấp nhận thôi.
Một lát sau lại có một chiếc xe sang đi đến. Quả nhiên là nó chỉ trở một mình Trần Thư thôi.
Người lái xe là một vị học trưởng, trông hắn ta có hơi thấp thởm, không hiểu sao Trần Thư lại có đãi ngộ đặc biệt như vậy.
Chiếc xe đó cuối cùng cũng lái đến được một khách sản gần Hoa Hạ học phủ trong sự thấp thỏm.
- Học đệ, ngày mai mới chính thức làm thủ tục nhập học, tối nay chỉ có thể ở tạm trong cái khách sạn này thôi.
Học trưởng nói.
- Yên tâm, mọi thứ đều được miễn phí.
Trần Thư bị bất ngờ, nụ cười hiện lên trên khóe miệng, hắn kéo hành lý đi vào trong khách sạn.
Khách sạn lúc này đều là các thiên tài từ khắp mọi nơi trên đất nước đến ở.
Trần Thư nhận được một tấm thẻ ra vào phòng nhờ giấy thông báo nhập học rồi làm thủ tục vào khách sạn.
Hắn vốn muốn đi tìm Phương Tư nhưng đối phương lại có chuyện cần làm.
- Bỏ đi, để ngày mai rồi tính.
Trần Thư đã quen với hoàn cảnh xung quanh đây lắm rồi, không cần phải đi dạo nữa. Cộng thêm việc hắn cũng không quen ai cả nên mới đi ngủ từ sớm.
Buổi sáng hôm sau.
Cổng của Hoa Hạ học phủ không bị niêm phong nữa, cho dù là ai cũng có thể ra vào tự do.
Bình thường, để đảm bảo sự an toàn của học sinh nên họ không cho phép những người khác đi vào trong, trừ khi là có học sinh của trường đưa vào.
Hết cách rồi, thân là học phủ nhất nhì cả nước, học sinh trong trường có thể nói đều được coi là những trụ cột tương lai, họ không cho phép bất cứ điều gì ngoài ý muốn xảy ra cả.
- Nhiều người quá đi.
Trần Thư mang cặp sách, đi đến cổng Hoa Hạ học phủ.
Cổng trường lúc này đỗ đầy những chiếc xe sang, người đến người đi, náo nhiệt vô cùng.
Mỗi năm, khoa Ngự Thú của Hoa Hạ học phủ đều sẽ nhận năm trăm người, cộng thêm các nhân tài của viện văn hóa và các ngành khác nữa, tổng cộng là có gần hai ngàn người vào trường.
Hơn nữa phần lớn mọi người đều không đến một mình mà là lôi cả nhà đến, vậy nên trường đại học vốn yên tĩnh sẽ trở nên rất náo nhiệt.
Các học sinh ra ra vào vào, họ đều rất có khí chất, sự kiêu ngạo của họ hiện lên trong ánh mắt.
Những người có thể đến học ở Hoa Hạ học phủ đều là những thiên tài đẳng cấp nhất của trường, chỉ cần tốt nghiệp được là người đó sẽ trở thành nhân vật có tầm cỡ trong xã hội.
- Làm thủ tục nhập học trước đã.
Trần Thư cầm giấy thông báo nhập học đi vào cổng trường.
- Hôm nay là ngày đặc biệt, đừng có gây chuyện.
Đại thúc bảo vệ ở cổng biết Trần Thư từ lâu rồi nên lên tiếng nhắc nhở hắn.
Tự dưng, những học sinh đi qua đi lại đều quay ra nhìn hắn với vẻ tò mò.
Trần Thư cười, gật gật đầu một cách thân thiện với mọi người xung quanh, nhìn trông ngây thơ vô tội.
Hắn đến nơi làm thủ tục nhập học một cách thuần thục.
- Mẹ nó, nhiều người vậy sao?
Trần Thư cau mày lại, lúc này hàng đã dài lắm rồi.
Đặc biệt là bây giờ, trời mùa hè nóng như vậy nữa.
- Ôi, xếp hàng vậy.
Trần Thư lắc lắc đầu, để tránh việc bị đuổi học vào ngày đầu tiên nên hắn phải khiêm tốn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận