Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1429: Ách… Có phải khiến ngươi hiểu nhầm rồi không (2)

Tộc trưởng Buck cũng thấy cảnh ấy, nhịn không được nhìn sang có chút hả hê.
Bởi vì Martin cùng Lâm Tạp tử vong khiến hắn có chút tức giận, nhưng vừa nhìn thấy Trần Thư cũng không ra được, trong lòng một thoáng chốc.
Hai hoàng kim nhất tinh đổi một Trần Thư, tuyệt đối không thua thiệt!
Hắn bật cười một tiếng, nói:
- Các ngươi đám người này, đặt cái này tuỳ táng đây?-
- Nếu ngươi thất bại tất, hiện tại ta có thể để ngươi đi không được!
Liễu Phong lạnh lùng liếc qua, đồng thời hắn năm cái Vương cấp khế ước linh nhìn chăm chú Buck, một bộ vận sức chờ phát động dáng dấp.
- Tộc trưởng dám không?
Tộc trưởng Buck hai mắt nhíu lại, theo bản năng có chút khó chịu.
Một giây sau, hai con ngươi Huyết Đồng Ma ChuLiễu Phong hơi động, bỗng nhiên bắn mạnh ra vô số mang theo độc tố hắc mâu!
Xuy xuy xuy!
Nhìn đánh tới hắc mâu, mọi người thần sắc đại biến, không nghĩ tới Liễu Phong là thật dám ra tay.
Ầm!
May mắn, Bất Hủ vương quốc Ngự Thú sư xuất thủ trước, ngăn lại Liễu Phong kỹ năng.
- Ngươi đùa thật?
Trong lòng tộc trưởng Buck tộc trưởng đều, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Liễu Phong.
Liễu Phong thản nhiên nói:
- Xin lỗi, ta chỉ đùa thật thực!
Tộc trưởng Buck muốn phản kích, lại bị hai tên Vương cấp Ngự Thú sư ngăn cản.
- Lúc này bảo mệnh quan trọng, không cần thiết cùng hắn điên.
- Hắn không muốn mệnh, chúng ta nhưng muốn mạng.
Buck tộc trưởng nhìn một chút hai người, chỉ có thể là cưỡng ép kiềm chế xuống lửa giận của mình.
- Đi
Hắn phất phất tay, chuẩn bị mang theo một đoàn người rời đi trước di tích cửa vào vị trí.
- Buck tộc trưởng, chờ chúng ta một chút…
Ngay tại lúc này, bên cạnh Liễu Phong một đám người vội vã quát.
Bọn hắn hướng về Liễu Phong áy náy cười một tiếng, nói: i- Chúng ta chỉ muốn bảo mệnh…-
Tiếp theo, loại trừ Liễu Phong cùng Tuyết quốc bốn người bên ngoài, những người còn lại nhộn nhịp đi tới Buck tộc trưởng phụ cận.
Bây giờ di tích lối vào đã đóng lại, Trần Thư có lẽ không ra được, chết chờ thật sự thành chờ chết…
- Nhìn thấy người thông minh chiếm đại đa số…
Tộc rưởng Buck gạt gạt lông mày, nói:
- Đã như vậy, chúng ta cùng nhau theo, nhất định có thể rời đi cực Bắc chi địa!
Dứt lời, một đoàn người liền mang theo khế ước linh, hướng về xa xa mà đi.
Gràov-GràoGrào!
Bốn phía vô số hung thú gào thét một tiếng, không có gấp tiến công, chỉ là gắt gao nhìn chằm chằm bọn hắn.
Sau đó đám người Buck rời đi, phần lớn hung thú đều theo sát mà lên, như là thợ san kiên nhẫn ẽo rafmg không có chuẩn bị thả bọn hắn.
- Lão Liễu, ngươi có chút điên a.
An Đông cười cười, mở miệng nói ra:
- Nếu bọn hắn không ngăn cảm, ngươi thật sự muốn cùng hắn.
- Hắn dám ư?
Liễu Phong nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Ta chỉ là vì thúc ép bọn hắn mau rời khỏi, tránh gia tăng áp lực cho gia đình chung ta.
Bây giờ trên mặt tuyết chỉ còn lại có năm người Liễu Phong, nhưng có hai tên Vương cấp tọa trấn, trong lúc nhất thời sẽ không xuất hiện nguy cơ.
- An Đông, không nghĩ ngờ ngươi lại tin tưởng thực lực của ta như vậy.
Liễu Phong mở miệng nói ra:
- Yên tâm, ta sẽ tận lực bảo đảm chúng ta toàn thân trở lui.
- y… Có phải hay không để ngươi hiểu lầm
An Đông gạt gạt lông mày, nói:
- Ta chỉ là đơn thuần tin tưởng Trần Thư mà thôi.
- ...
Liễu Phong thoáng chốc giật mình, không ngờ hắn ta tự mình đa tình như vậy?
- Hơn nữa ngươi thực sự xem ta là đồ ngốc sao, gia tộc Knar chính là chó săn của Cứu Thế giáo hội đấy!
An Đông nhếch miệng, nói:
- Lỡ như tất cả đều là âm mưu của Buck, ta không phải là cho không rồi sao?
- Điều này cũng đúng.
Liễu Phong gật gật đầu, lúc trước Tần Thiên đã từng nói cho An Đông thân phận của gia tộc Knar.
Những người còn lại có thể sẽ hoài nghi, nhưng Tuyết quốc An Đông cũng sẽ tin tưởng không hề nghi ngờ.
- Đúng yên chờ đợi thôi.
Liễu Phong gật gật đầu, nhìn về Andre bên cạnh, nói:
- Đúng rồi, bên trong di tích rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bởi vì tình huống nguy cấp, đám người Andre thoát khỏi di tích vẫn chưa kịp giải thích rõ tình huống.
- Tình huống bên trong khá bất thường…
Andre hắng giọng, đang muốn mở miệng lại bị An Đông cắt đứt.
- Lão Liễu, ta cảm thấy hiện tại việc khẩn cấp trước mắt không phải chuyện này…
Hắn ta chỉ về phía vô số hung thú xa xa, thần sắc dần dần ngưng trọng.
Mặc dù đám người Buck dẫn đi phần lớn là hung thú, nhưng đám hung thú còn lại cũng không thể khinh thường, hơn nữa nội bộ vẫn đang có khí tức của quân vương!
Quan trọng nhất là, số lượng hung thú vẫn đang tăng thêm!
Rõ ràng bọn chúng chậm chạp không tiến công, là đang đợi sự trợ giúp, chuẩn bị một lần hành động tiêu diệt Ngự Thú sư trước mắt!
- Có chút phiền toái…
Liễu Phong gật đầu một cái, đồng thời sờ lên đầu hắc miêu bên cạnh.
- Meo!
Hắc miêu thần sắc hơi động, hai con ngươi xuất hiện một vòng u quang, nhìn chằm chằm hung thú ở sâu bên trong, dường như đang tìm kiếm cái gì đó.
- Có thể khóa chặt vị trí của quân vương ư?
An Đông mở miệng hỏi, rõ ràng hiểu rõ dự định của Liễu Phong.
Đối mặt với các hung thú, thủ đoạn tiến công tốt nhất chính là đánh thủ lĩnh trước tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận