Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 285: Chỉ là thiên phú bình thường không có gì lạ mà thôi (2)

Tuy nhiên, cơ thể của Slime hơi nhảy lên, thế nhưng có thể sát nút vọt lên phía trên cái đuôi lớn.
Chiếc đuôi khổng lồ lập tức vung hụt.
Nhưng đuôi còn chưa kịp rời khỏi cái mông của Slime thì đối phương đã nhanh chóng hạ xuống.
- Không xong!
Lâm Viễn kinh hô một tiếng, hắn ta lập tức nghĩ tiêu đời rồi.
Bùm!
Quả nhiên, Slime vừa vặn đè lên trên cái đuôi kia.
- Ngươi tiêu!
Trần Thư cười một tiếng, trực tiếp lệnh cho Slime phóng ra kỹ năng tấn công.
Nhìn vẻ mặt táo bón và cái mông đang run rẩy, trái tim của Lâm Viễn thật sự lạnh mất một nửa.
Rõ ràng đối phương chuẩn bị áp lên dọc theo đuôi.
Trừ phi Thanh Vĩ Thú cắt đuôi, nếu không thì muốn chạy cũng chạy không được.
Nhưng là một Ngự Thú Sư lão luyện có kinh nghiệm phong phú nhiều năm, Lâm Viễn tự khắc có biện pháp đối phó của riêng mình.
Chỉ thấy vẻ mặt hắn ta bình tĩnh, gọn gàng dứt khoát… thu hồi Thanh Vĩ Thú.
Trong tình huống hiện nay chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chịu bị thương nặng hoặc là đầu hàng.
Tuy Trần Thư hơi làm quá, nhưng có một câu là thật, tiền thuốc men quả thực rất đắt…
- Sao ngươi dự đoán được vậy?
Trong mắt Lâm Viễn có sự khó hiểu.
Có thể nói, tốc độ của đuôi Thanh Vĩ Thú vô cùng nhanh.
Dựa vào cơ thể còn chưa được cường hóa của đối phương, làm sao có thể dễ dàng bắt được quỹ đạo của cái đuôi.
Điều quan trọng nhất chính là hắn lại thực sự có thể điều khiển Slime nhảy lên vừa đúng chỗ đè cái đuôi.
- Thiên phú, thiên phú bình thường không có gì lạ mà thôi.
Trần Thư xua tay, làm bộ vô cùng khiêm tốn.
Có thể nói từ trước đến nay, khả năng phán đoán của hắn vẫn luôn được xem như dị thường. Chỉ là khí chất của tội phạm quá mạnh nên mới lấn át mất thiên phú chiến đấu của hắn.
- Thắng! Vậy mà tội phạm Nam Giang thật sự thắng!
Toàn bộ khán giả xung quanh không khỏi lần lượt đứng lên. Nếu như nói ngày hôm qua hắn là bởi vì đánh lén mới thắng được, vậy thì hôm nay hắn thắng thuần túy là bởi vì thực lực.
Trần Thư tận hưởng sự cổ vũ của đám đông, hắn cúi người xuống và chuẩn bị phát bản thu âm khác.
- Chúc mừng Trần Thư của Nam Giang Nhị Trung thắng trận thi đấu!
Người dẫn chương trình trực tiếp tuyên bố kết quả.
Một nhân viên vội vã chạy tới, thu loa của Trần Thư rồi áy náy nói:
- Đã đến giờ bắt đầu trận đấu tiếp theo, xin lỗi, xin lỗi!
Thời gian ngươi làm ra vẻ còn nhiều hơn cả thời gian chiến đấu, ngươi làm vậy thì Đấu Linh Trường còn có thể mở cửa làm ăn nữa sao?
- Ta mà biết thì đã phát trước rồi.
Trần Thư lắc đầu, hắn về tới trong phòng riêng.
- Biểu hiện không tệ.
Thẩm Vô Song gật đầu một cái, hắn ta càng hy vọng nhìn thấy Trần Thư thể hiện ra thiên phú chiến đấu của bản thân.
- Nếu tiếp tục giữ vững như vậy thì nói không chừng ngươi sẽ có cơ hội giành được vị trí trong top mười của Đấu Linh Trường tháng này!
Trần Thư khóe miệng giật một cái.
- Cái gì gọi là top mười chứ?
Hắn đang định mở miệng thì trước mắt xuất hiện các lựa chọn.
【 Phương án 1: Giành được vị trí xếp hạng trong top ba mươi của Đấu Linh Trường! Phần thưởng hoàn thành: Trung lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án 2: Giành được vị trí xếp hạng trong top mười của Đấu Linh Trường! Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng “Phong Tức” +1 】
【 Phương án 3: Giành được vị trí xếp hạng trong top năm của Đấu Linh Trường! Phần thưởng hoàn thành: Tăng 20% lực phòng ngự của Slime 】
【 Phương án 4: Giành được hạng nhất trong Đấu Linh Trường! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực + kỹ năng Cự Đại Hóa +1 】
- Cự Đại Hóa?
Vẻ mặt Trần Thư kinh hãi, trực tiếp không để ý đến những tùy chọn còn lại.
Nếu như không có kỹ năng này của Cự Đại Hóa, sức chiến đấu của Slime ít nhất phải bị suy yếu đi bảy thành, hoàn toàn xứng đáng thuộc về thần kỹ.
Lần trước Cự Đại Hóa thăng cấp là là săn giết Băng Dã Thỏ lãnh chúa, cách đây đã được gần nửa năm rồi.
- Năm tháng! Ta đã chờ trọn vẹn năm tháng, ngươi có biết trong năm tháng này ta đã trải qua như thế nào không?
Vẻ mặt Trần Thư kích động, không nhịn được mà gào thét.
Bạn học xung quanh đều lần lượt rời ra xa, chỉ lo sợ Trần Thư làm ra hành động gì kinh người.
Ầm!
Thẩm Vô Song hung bạo đánh một cái tới, nói:
- Bệnh lại tái phát rồi?
- Ây…
Thoáng cái Trần Thư đã khôi phục lại, nhưng đột nhiên suy nghĩ bị gián đoạn, bất cứ ai cũng sẽ lòng sinh lửa giận.
Hắn không nhịn được nổi giận nói:
- Lão Thẩm, ngươi con mẹ nó…
- Ừm?
Ánh mắt sắc bén của Thẩm Vô Song nhìn lại:
- Ta như thế nào?
- Ngươi mẹ nó… thật là yêu mến học sinh…
Trần Thư cười cứng nhắc mà nói, trong lòng âm thầm thề rằng: Nhất định phải chôn Thẩm Vô Song một lần!
- Nên làm, nên làm.
Thẩm Vô Song vỗ vỗ bờ vai của hắn, vẻ mặt ôn hòa nói.
Trần Thư một mình đi tới một góc, lặng lẽ lấy điện thoại ra, mở tin nhắn.
- Phương Tư tỷ, chôn cất một người mất bao nhiêu tiền, ngươi nói một cái giá đi!
Phải tìm một người hung ác một chút để trị Lão Thẩm!
Trong giây lát, Phương Tư tỷ lập tức gửi tin nhắn đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận