Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1586: Lại một con truyền kỳ Khế ước linh

Hắn còn chưa nói xong, xa xa xuất hiện một tiếng kêu gào điên cuồng, vang vọng bên trong toàn bộ 【 Vô tận đầm lầy 】 .
Một Cửu Vĩ Hồ to lớn đạp lên đầm lầy lao tới, hai mắt đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh Trần Thư giống như không chết không thôi.
- A cái này…
Nhìn thấy dáng dấp đáng sợ của Cửu Vĩ Hồ, tâm thần của mọi người cùng run lên, giống như sinh tử của mình đều bị nắm lấy.
A Lương nuốt ngụm nước bọt, ngay sau đó nhìn về phía Trần Thư, hỏi:
- Ngươi thấy thái độ nhận sai của nó rất thành khẩn, sau đó thì sao?
- Sau đó…
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, mở miệng nói:
- Sau đó… Đến phiên ta nói xin lỗi…
- ...
Mọi người trầm mặc, đánh chết bọn hắn cũng sẽ không tin Trần Thư có thể thu thập con hàng trước mặt này.
Đây cũng không phải là thứ mà con người có thể đánh lại…
- Các ngươi rời đi trước…
Nét mặt của Ám Vương ngưng trọng, hai mắt đen như mực nhìn Cửu Vĩ Hồ điên cuồng trước mắt, chậm chậm nói:
- Nó là cấp Thú Hoàng!
- Thú Hoàng?
Đám người Trần Thư tâm thần chấn động, nháy mắt hiểu được thực lực của đối phương.
Hoa quốc cảnh nội, chỉ có Long Uyên mới có Thú Hoàng, cũng là quân vương Vương cấp!
Thực lực của hắn đã vượt qua Vương cấp đỉnh phong!
- Được rồi! Ám Vương, phải dựa vào ngươi rồi!
Mọi người gật đầu một cái, không chút do dự rời đi.
Con hàng này là thứ không phải Vương cấp Ngự Thú sư có thể đối phó.
Trong chốc lát, Cửu Vĩ Hồ đã đi tới khoảng cách vài trăm mét, uy áp đáng sợ cuốn tới, khiến cho mọi người theo bản năng tâm thần rung động.
Ám Vương hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó tay phải vươn ra, nơi lòng bàn tay lan tràn ra Ám Ảnh vô tận.
Trong nháy mắt, một màn bố hắc sắc vô cùng to lớn giống như ngăn cách thiên địa, ngăn trở đòn tiến công của Cửu Vĩ Hồ.
- Thỏ, ném ấn ký!
Trần Thư sờ đầu Thỏ Không Gian, nháy mắt tầm mười đạo không gian ấn ký được ném ra.
May mắn Phương Tư đã sớm cho bạch ngân Ngự Long Vệ rút lui, bằng không hơn trăm người Trần Thư thực sự không thể mang đi được.
Lúc 【 Không Gian Bí Lực 】 đang phát động thần sắc Trần Thư cũng biến đổi.
- Hả?
Hắn nhìn về phía A Lương, Tạ Tố Nam cùng Vương Tuyệt, bởi vì bọn họ tâm thần kháng cự, dẫn đến thuấn di trực tiếp thất bại.
Oanh!
Hai mắt Lôi viên của A Lương đỏ tươi, trong tay nháy mắt ném ra lôi thương sáng xanh rạng rỡ, hướng về Trần Thư bắn mạnh.
Hai con ngươi Thỏ Không Gian hơi động, không gian thông đạo chặn trước mặt tùy tiện dời lôi thương đi.
Ám Vương liếc qua, nói:
- Bọn hắn bị mê hoặc, cưỡng ép đánh ngất xỉu mang đi!
Cho dù là khoảng cách vài trăm mét, nhưng Cửu Vĩ Hồ vẫn có thể khiến đám người A Lương trúng chiêu.
- Được!
Trần Thư gật gật đầu, trên người nháy mắt xuất hiện không gian ấn ký.
Hắn thuấn di đi tới sau lưng A Lương, thân ở ảo cảnh đối phương không chút phát giác.
Trong tích tắc, Trần Thư trực tiếp móc ra súng phóng tên lửa bị phủi bụi đã lâu…
- Ta mẹ nó!
Ám Vương vốn dĩ đang bình tĩnh đột nhiên giật mình, quát lên:
- Ta bảo ngươi đánh ngất xỉu, không phải bảo ngươi đánh chết người!
- y… Ta biết rồi…
Trần Thư mở miệng nói:
- Trên người của ta không có cục gạch, tiện tay dùng thứ này cũng được!
- ...
Ám Vương nhẹ nhàng thở ra, không tiếp tục để ý tới Trần Thư.
Ầm!
Trần Thư trực tiếp vung súng phóng tên lửa, nháy mắt đánh bay A Lương hơn mười mét, mà xa xa Tiểu Hoàng trực tiếp há to miệng rộng, hứng trọn lấy.
Không bao lâu, Trần Thư cũng làm y hết đồng thời đánh Vương Tuyệt cùng lão Tạ vào trong miệng Tiểu Hoàng.
Ba người cùng nhau té xỉu, khế ước linh cưỡng ép về tới ngự thú không gian.
Trần Thư ngồi trên đầu Tiểu Hoàng, nói:
- Ám Vương, chúng ta chạy trước!
- Đến đây ngồi trên lưng khế ước linh của ta!
Liễu Phong cưỡi băng điểu nhích lại gần, hắn ta là Vương cấp, tốc độ đương nhiên Slime không thể sánh bằng.
- Được!
Trần Thư gật gật đầu, bây giờ không gian ấn ký của Thỏ Không Gian đã sắp tiêu hao hết, chỉ có thể tạm thời dùng khế ước linh lên đường.
- Các ngươi đến chỗ ta đi!
Diệp Vũ nhìn về phía mười hoàng kim Ngự Thú sư bên cạnh.
Trong lúc nhất thời, mọi người dưới sự dẫn dắt của hai Vương cấp, đi về phía xa.
- Trần Thư, rốt cuộc tại sao ngươi có thể sống sót được vậy?
Vẻ mặt Từ Tinh Tinh tràn đầy sợ hãi, nhìn về phía Cửu Vĩ Hồ điên cuồng.
Bởi vì hắn ở trong cấm vụ trúng huyễn cảnh, giờ phút này ngược lại không tiếp tục bị rơi vào, hiển nhiên là có khoảng cách thời gian, những người còn lại cũng giống như vậy.
Mà bởi vì đặc tính này, Trần Thư mới có thể an toàn trở về.
- Cái gì gọi là sống sót?
Trần Thư liếc qua, nói:
- Đó là một đại chiến thế lực ngang nhau…
Vừa dứt lời, phía trước xuất hiện âm thanh xoẹt xoẹt kịch liệt!
Chỉ thấy chín đuôi màu tím nháy mắt đâm xuyên qua màn bố của Ám Vương, xoắn nát thành cặn, lộ ra thân thể khổng lồ của nó.
Grào!
Cửu Vĩ Hồ thần trí điên cuồng, nhưng hai mắt cũng coi thường Ám Vương, vẫn trừng trừng nhìn kỹ Trần Thư.
- Mẹ nó! Dẹp đi! Đừng khoác lác nữa…
Trần Thư tâm thần chấn động, vội vã nhảy lên băng điểu của Liễu Phong rồi rời đi.
Li!
Bạn cần đăng nhập để bình luận