Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1171: Đạn hạt nhân, không có ngươi ta sống thế nào được…

Dựa theo kiến thức trên sách giáo khoa thì đây tương đối bất hợp lý!
Ở một khác, vẻ mặt của Lâm Hàn bên phía Lan Quốc cũng vô cùng kinh ngạc, thần sắc bình thản nay đã có phần ngưng trọng, sau đó hắn ta bèn lẩm bẩm một tiếng:
- Trận thi đấu thế giới đích thật là trận chiến giữa những thiên tài mà…
Rầm rầm rầm…
Đủ loại kỹ năng không ngừng tạo nên tiếng vang lớn, bao phủ toàn bộ các Khế Ước Linh của Will!
Thậm chí còn có người che cả hai mắt lại, không đành lòng nhìn một đống gạch nát phía trên đài tỷ thí.
- Mạnh… quả thật là quá mạnh…
Will không ngừng nói nhỏ, phảng phất như là đã phát điên rồi vậy.
Nhưng tiếp theo đó, hắn ta đã khôi phục lại bình thường mà mở miệng nói:
- Đáng tiếc, muốn thương tổn được ta, ngươi còn chưa đủ trình đâu!
- Hửm?
Trần Thư híp hai mắt lại. Chẳng lẽ hắn lại đụng độ phải một thiên tài có thể so được với Hoàng Kim Cấp sao?
Ngay lúc hắn đang chuẩn bị để Husky phóng thích kỹ năng, kích phát hai vòng hỗn hợp kỹ năng ra thì chỉ trong thoáng chốc, hắn đã ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy kỹ năng ở phía dưới đã mất đi hiệu quả, để lộ ra cảnh tượng chân thực của đài tỷ thí.
Ngoại trừ ba con Khế Ước Linh của hắn ra thì không còn một con Khế Ước Linh nào khác cả…
- Thạm họa, trước sau gì cũng sẽ chậm hơn một bước!
Will cười nhẹ một tiếng, tiếp đó hắn ta sải hai chân có hơi run rẩy của mình, chủ động rời khỏi vị trí tác chiến…
- …
Trần Thư lắc đầu, hắn cũng nhanh chóng rời khỏi vị trí tác chiến.
Trong mắt của hắn vẫn mang theo một vòng sát ý, lại một lần nữa nhìn về phía hạng mục tuyển chọn của hệ thống.
[Liễu Phong đang ở một Dị Không Gian cách đó khoảng hơn năm ngàn mét, đã xuất hiện nguy cơ sinh tử, kẻ địch cực kỳ cường đại, lúc này ngươi quyết định:]
[Lựa chọn thứ nhất: Một mình đi cứu Liễu Phong! Hoàn thành ban thưởng: Đại lượng Ngự Thú Lực + kỹ năng Phân Thân thêm một]
[Lựa chọn thứ hai: Giả bộ như không biết gì, từ bỏ suy nghĩ tìm cách cứu viện! Hoàn thành ban thưởng: Trực tiếp đề thăng làm Bạch Ngân Tam Tinh]
[Lựa chọn thứ ba: Thông báo cho các cường giả khác cùng nhau tiến đến đó nghĩ cách cứu viện! Hoàn thành ban thưởng: Hai gốc dược liệu Hoàng Kim Cấp ngẫu nhiên! Chú thích: xác suất tử vong của Liễu Phong sẽ gia tăng thật lớn]
- Trần Bì, ngươi làm sao thế?
Đám người A Lương nhìn thấy nét mặt của Trần Thư có gì đó là lạ, chẳng lẽ là thắng không đủ nhanh sao?
- Không…
Trần Thư lắc đầu, trong đầu hắn vẫn còn đang suy nghĩ về sự xuất hiện của hạng mục tuyển chọn.
Hắn không ngờ dự cảm bất tường trong lòng mình đã được nghiệm chứng rồi. Quả nhiên Liễu Phong đã xảy ra chuyện!
Không thể thông báo cho người khác.
Trong lòng Trần Thư đã đưa ra quyết định. Muốn cứu được Liễu Phong, chí ít thì cần phải có Vương Cấp cùng đến, tất nhiên là sẽ đánh rắn động cỏ.
Hắn chỉ là Bạch Ngân Ngự Thú Sư, hơn nữa còn có Truyền Tống Dược Tề, ngược lại xác suất cứu được người sẽ càng lớn hơn một chút.
- Không có việc gì…
Trần Thư mỉm cười, vẻ mặt khôi phục lại như bình thường.
- Xảy ra chuyện gì rồi sao?
Tần Thiên cũng cưỡi Khế Ước Linh tiến lại gần, ánh mắt đã có một tia lo lắng hiện lên.
- Quả thật đã có chuyện không hay xảy ra…
Trần Thư lắc đầu, thở dài một hơi thật sâu.
- Hả?
Mọi người đồng loạt nhìn về phía hắn, trong mắt cũng có tia nghi hoặc cùng khó hiểu.
Chỉ thấy ngay sau đó Trần Thư đã lên tiếng nói:
- Đạn hạt nhân hết hàng rồi.
- ?
Khóe mắt của mọi người đều hơi giật giật, sau đó bĩu môi.
- Có tới mức đó không chứ? Chẳng quả chỉ là đạn hạt nhân thôi sao? Husky của ngươi còn mạnh mẽ hơn đạn hạt nhân nhiều lần nữa kìa.
- Các ngươi không hiểu đâu!
Trần Thư xoay người lại, la lớn:
- Đạn hạt nhân, không có ngươi ta sống thế nào được chứ!
- ...
Mọi người xạm mặt lại. Mẹ nó ngươi thật đúng là có bệnh mà!
Tội phạm không có đạn hạt nhân cũng sẽ không còn là tội phạm nữa đúng không…
Bọn hắn lập tức xoay người rời khỏi Tỷ Thí Trường, ngược lại trong lòng cũng không hề hoài nghi gì.
Lúc xế chiều.
Trần Thư vẫn quan sát trận tranh tài như bình thường, không hề lộ ra một chút khác thường nào cả.
Nếu như hắn đột nhiên biến mất, sợ rằng sẽ thu hút sự chú ý của Vương Cấp, đến lúc đó rất có thể sẽ phá hư kế hoạch giải cứu Liễu Phong của hắn.
Buổi chiều, trận tranh tài của Hắc Thiết Tổ thuận lợi kết thúc.
Đến tận bây giờ, vòng tranh tài thứ hai, mười sáu chọn tám đã có một cái kết.
Các vị tuyển thủ đều cho thấy thực lực của mình, vô luận là thiên phú hay là kỹ xảo chiến đấu thì đều có thể xem là có trình độ đỉnh cao trong thế hệ trẻ tuổi, thậm chí vượt xa không ít các cường giả danh tiếng.
Bởi vì bây giờ chỉ còn lại có Bát Cường, dẫn đến các tuyển thủ của tiểu quốc trên cơ bản đều đã bị đào thải hết rồi. Mà bốn đại quốc khác cũng có tuyển thủ bị bị loại, không có cơ hội tranh đoạt bảng xếp hạng.
Tuyển thủ của Hoa Quốc được xem như là có biểu hiện xuất sắc nhất, Trần Thư và Phương Tư của Bạch Ngân Tổ đều tấn cấp đến Bát Cường, mà Hắc Thiết Tổ cũng chỉ bị đào thải có một đội thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận