Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1622: Đánh vỡ lệ thường đồ ăn mới

- Tốt vậy sao?
Trần Thư nhướng mày, thầm nói trong lòng:
- Dẫn dụ dược tề phiên bản suy yếu của hệ thống?
- Có thể cho ca một ít không?
- Ngươi cần thứ này làm gì?
Trương Đại Lực thoáng giật mình, nói:
- Thứ này phải kết hợp với thức ăn.
- Như vậy sao…
Trần Thư vừa nghe thấy lời này, không có ham muốn muốn có nữa, món ăn hắc ám của hắn vẫn là thôi đi…
Hai người không chút để ý tám chuyện vớ vẩn, mà bốn con Khế Ước Linh lại đang bày thế trận chờ quân địch, đợi Quân Vương đến.
Grào!
Giây phút đó, một con Lôi Đình Cự Tích không ngừng gầm gừ về phía Tiểu Hoàng đang bay trên không, trong mắt đầy vẻ khát vọng, chảy nước miếng thành một vũng lớn.
- Không đúng, ngươi là cái thứ gì đấy?
Khóe miệng Trần Thư co rút, vốn muốn giết nó ngay lập tức, nhưng vẫn kìm lại.
Lỡ như Quân Vương nhìn thấy một màn này, trực tiếp chạy trốn thì phải làm sao đây…
Thời gian hai tiếng trôi qua.
Không ngừng có lãnh chúa hung thú tụ tập đến, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Quân Vương,
- Đại Lực, canh của ngươi sắp hầm khô luôn rồi…
Trần Thư liếc hắn ta một cái, nói:
- Rốt cuộc tình hình thế nào rồi?
Trương Đại Lực nhìn canh hung thú bên cạnh, trầm ngâm, sau đó chậm rãi nói:
- Tình hình đã tương đối rõ ràng rồi…
- Là sao?
- Ta… Thất bại rồi.
- .....
Trần Thư quay đầu nhìn lại, ngươi thất bại mà còn bình tĩnh như thế?
- Khụ khụ….
Đại Lực ho khan một tiếng, nói:
- Thất bại là mẹ thành công, dù sao vẫn cần cho ta một chút thời gian.
- Ngươi suy nghĩ một chút, nếu thật sự nghiên cứu ra được, sau đó chẳng phải là muốn giết quân vương thì giết sao?
- Điều này cũng đúng.
Trần Thư sờ lên cằm, hoàn toàn chính xác được xưng tụng là sự kiện phát minh quan trọng.
Có điều cho dù là thành công, trả giá cũng có chút lớn, bên trên tìm đâu ra nhiều Khế Ước Linh Vương cấp như vậy…
- Không vội, chúng ta còn có thời gian.
Trần Thư thản nhiên nói, khoảng cách tuyển hạng kết thúc còn nửa tháng.
Trương Đại Lực gật gật đầu, tiếp đó đắm chìm trong nghiên cứu của mình.
- Vù vù!
Tiểu Hoàng đung đưa khắp nơi, hy vọng có thể tìm được, không chừng là hương vị nguyên liệu nấu ăn không tản ra, dẫn đến quân vương chưa từng xuất hiện.
Lúc này ngoại trừ Trần Thư vẫn cố chấp đi săn quân vương, cường giả còn lại đã rời khỏi dị không gian.
Một nguyên nhân là, quân vương đã rút lui.
Một nguyên nhân khác là Long Uyên thành đã bị đủ loại hung thú xâm lấn.
Cứ việc Long Uyên Thú Hoàng không muốn gặp mặt lão gia tử, nhưng vẫn để hung thú còn lại ra tay, muốn bức cường giả Vương cấp về, nếu không dị không gian còn lại có thể gặp nạn.
Lão gia tử cũng rõ ràng dự định của hung thú, triệu hồi cường giả ở Long Uyên thành trở về.
Nếu là thời gian quá dài, hung thú Long Uyên thật sự có khả năng đại quân xâm lấn, một khi hắn bị Thú Hoàng ngăn chặn, Lam Tinh có khả năng gặp nguy cơ.
Cũng vừa hay thừa dịp quãng thời gian này, các cường giả tiêu hóa thu hoạch của mình một chút.
Một kế hoạch săn giết quân vương to lớn cứ như vậy hạ màn….
Chỉ duy nhất Trần Thư vẫn đang đi săn, nhưng cho dù là nhân loại hay là hung thú đều muốn hắn không để ý đến…
Một người có thể tạo thành ảnh hưởng lớn bao nhiêu đây?
......
Thời gian mười ngày thoáng một cái đã trôi qua.
- Đại Lực, tình huống sao rồi?
Trần Thư lúc mới bắt đầu là chờ mong, đến bây giờ là mất mác, thậm chí là chuẩn bị thất bại xong rồi.
- Thật sự không được thì chúng ta không nên miễn cưỡng chính mình…
- Không nên gấp.
Trương Đại Lực ngẩng đầu nhìn hắn một chút, nói:
- Thất bại là mẹ thành công.
- .......
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, nói:
- Đạo lý ta đều hiểu, nhưng nhiều ngày như vậy rồi, chắc không phải mang thai chứ?
Thời gian mười ngày, Đại Lực nấu ra đủ loại món ăn, thậm chí ngay cả một Khế Ước Linh Vương Cấp cũng sắp hết sạch.
Trương Đại Lực hít sâu một hơi, thản nhiên nói:
- Hôm nay nhất định thành công! Ta dùng nhân cách đảm bảo!
Trần Thư vuốt đầu, nói:
- Lần thứ sáu, nhân cách của ngươi dùng không hết đúng không?
- Thật, tin ta!
Trương Đại Lực vỗ ngực, nói:
- Ta sắp thành công rồi!
Nói xong hắn ta lấy ra một quả tim nho nhỏ màu đỏ, đây cũng là phần tinh hoa nhất trên mình Khế Ước Linh Vương cấp.
Nếu thất bại nữa, trên cơ bản là có thể tuyên bố kết thúc.
Một giờ sau đó, lại là một nồi canh hương vị nồng đậm đã nấu xong.
- Thật là thơm..
Tiểu tinh linh nuốt ngụm nước bọt, nói:
- Từng hạt đều vất vả, các người có thể đừng lãng phí như vậy hay không?
Mỗi lần trơ mắt nhìn hai người hầm canh, lòng của nó cũng đổ máu theo.
- Người biết cái gì, đây là vì có thu hoạch lớn hơn!
Trần Thư nắm tiểu tinh linh, phòng ngừa con hàng này uống canh.
- Thành công cho ta!
Trương Đại Lực nhẹ giọng cầu nguyện một chút, nhỏ tinh hoa màu tím của quân vương vào.
Tiểu Hoàng giờ phút này vẫn phi hành vây quanh chân núi như cũ.
Cứ việc 【 Lôi Đình Cự Phong 】 chỉ có một ngọn núi, nhưng diện tích cũng vô cùng to lớn, không thể so với bất luận tiểu dị không gian đồng cấp nào.
Một cỗ hương vị mùi thịt nồng đậm tản ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận