Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 317: Thanh niên, ngươi đã chọc phải ngòi nổ của bom hạt nhân rồi (1)

Hắn ta vốn đã không có sức chiến đấu, hai người đi có mà nộp mạng à?
- Đợi ta tìm được nhiệm vụ linh trù, ta sẽ báo cho ngươi biết!
Dứt lời, Tạ Tố Nam lập tức rời đi.
- Trần Bì, giờ chúng ta đi đâu?
- Đường ai nấy đi, ai về nhà nấy!
Trần Thư đang định bắt xe rời đi thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
- Alo! Thiên Bá lão ca, ngươi tìm ta có việc gì không? Ngươi nghiên cứu ra túi máu mới rồi hả?
Trần Thư nhíu mày, nhấc máy lên.
- Trần thiếu, cửa hàng xảy ra chuyện rồi, có người tố cáo chúng ta bán Dược Tề giả! Bây giờ đã gọi điện thoại tố cáo luôn rồi!
- Hả? Tình huống như nào? Ngươi cứ bình tĩnh, ta tới đó ngay!
Trần Thư lập tức cúp máy, Dược Tề mà hệ thống điều phối sao có thể là hàng giả được chứ?
Chắc chắn là có kẻ cố tình gây sự!
Bây giờ còn ai không biết đến cái danh tội phạm Nam Giang này nữa chứ?
- Bác tài, chở ta đến chợ đen!
Hắn trực tiếp gọi xe, Trương Đại Lực cũng chui vào xe đi cùng.
- Đại Lực, ngươi không về nhà à?
- Ta đi cùng với ngươi tới đó xem sao, lát nữa chúng ta về chung cho đỡ tốn tiền xe!
- …
Mười phút sau.
Hai người Trần Thư về đến cửa hàng Đại Lực Dược Tề ở chợ đen, lúc này ở trước cửa hàng đã đông nghịt người.
Bây giờ là buổi tối, mỗi ngày cửa hàng Dược Tề chỉ bán ra mười bình Đại Lực Dược Tề, thế nên mọi khi vào giờ này rất vắng khách, chủ yếu chỉ hơi bận một chút vào buổi sáng thôi.
- Xin mọi người hãy nhường đường chút! Xin nhường đường chút!
Hai người Trần Thư nhờ vào ưu thế vóc dáng mà chen vào tìm một lối đi.
- Trần Thiếu, ngươi tới rồi sao?
Vương Thiên Bá tinh mắt, chốc lát hắn ta đã thấy bóng dáng Trần Thư.
- Thiên Bá lão ca, rốt cuộc sự việc là như nào?
Trần Thư vừa hỏi thì đã có người trực tiếp ngắt lời hắn.
- Ngươi chính là lão bản ở đây sao? Các ngươi dám bán cho lão tử thuốc giả, giờ ngươi tính bồi thường thế nào?
- Bồi thường tiền! Mẹ nó chứ, nhanh bồi thường tiền đi! Bằng không chúng ta sẽ kiện ngươi!
Phía trước cửa hàng có ba nam tử đang phẫn nộ nhìn vào.
Vương Thiên Bá ghé sát tai Trần Thư nói nhỏ:
- Trần thiếu, mười bình Dược Tề bán ra hôm nay đều bị ba người bọn họ mua cả đấy.
Trần Thư bày ra vẻ mặt bình tĩnh, hắn nhíu mày nói:
- Ba người các ngươi là cùng một bọn phải không?
- Ngươi nói gì đấy hả? Ngươi nghĩ bọn ta liên thủ để hãm hại ngươi sao? Bọn ta không hề quen biết nhau. Nếu như có liên quan thì bọn ta đều là người bị hại thôi!
- Phải không, có chắc là các ngươi không quen biết nhau không?
Trần Thư giật giật khóe miệng. Cả ba người đều khoảng tầm ba mươi tuổi. Không nói đến khuôn mặt có phần giống nhau, mấu chốt là bọn họ đều có chung một điểm.
Đó chính là cả ba người đều để đầu trọc!
Không ngờ các ngươi lại coi ta như kẻ ngốc vậy?
Đám người xúm lại nhìn, bọn họ phát giác có gì đó không đúng, bộ dạng của cả ba người rất giống người một nhà.
Ba tên đầu trọc nói:
- Hừ! Bất luận có như nào thì ngươi cũng đã bán thuốc giả cho bọn ta!
- Ồ? Vậy giờ các ngươi muốn sao?
Trần Thư khoanh tay, hắn ung dung nhìn ba người bọn họ diễn trò.
Lúc này, ở trong đám đông có một tên thanh niên bước ra.
- Giờ ta nói công bằng thế này…
- Hiểu rồi, rõ ràng các ngươi là cùng một bọn!
Trần Thư ngắt lời đối phương, trực tiếp vạch trần thân phận hắn ta.
- Ngươi dựa vào cái gì mà dám vu khống ta?
Lý Văn Hư giật giật khóe miệng, hắn ta không ngờ lại bị Trần Thư lật tẩy nhanh như vậy.
- Đại Lực, người mà bị người khác mua chuộc sẽ có biểu hiện như thế nào!
Trần Thư nhìn qua Trương Đại Lực và hỏi.
Trương Đại Lực trực tiếp bước ra rồi nói:
- Để ta nói một câu công bằng…
- …
Lý Văn Hư trừng mắt, hắn ta không ngờ chỉ vì một câu nói mà lại bị cho là đồng phạm với bọn người kia.
- Ta không thèm nói lý với các ngươi nữa.
- Xem đi, còn nói các ngươi không phải là đồng bọn sao? Các ngươi còn không dám nói lý kìa!
- Mẹ nó…
Lý Văn Hư nhất thời cứng họng, rõ ràng là Trần Thư đã nói đúng.
Hắn ta thật sự là đồng bọn với ba tên kia, chính xác thì hắn là tên chủ mưu…
Lý Văn Hư tốt nghiệp trường Đại học Dược Tề Nam Thương, thay vì làm một Dược Tề Sư, hắn ta lại chọn cách tự mình khởi nghiệp.
Với kinh nghiệm phối dược và số vốn gia đình cho thì đối với hắn ta, việc mở ra một cửa hàng Dược Tề không có gì là khó khăn cả.
Nhưng việc quảng cáo cũng là một chuyện lớn.
Vừa liếc mắt là hắn ta đã nhìn trúng cửa hàng Đại Lực Dược Tề của Trần Thư rồi.
Nhờ phát dược từ thiện trong hai tháng năm ngoái, cửa hàng Đại Lực Dược Tề giờ đây đã là cửa hàng có tiếng ở thành phố Nam Giang.
Mỗi ngày đều có thể bán sạch mười bình Đại Lực Dược Tề thượng phẩm chỉ trong chốc lát.
Lý Văn Hư là sinh viên đại học, kiến thức của hắn ta cũng không thể so với những người còn lại được.
Đối phương bán Đại Lực Dược Tề thượng phẩm với giá là hai vạn rưỡi, rẻ hơn giá trên thị trường tận năm ngàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận