Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1597: Mẹ nó ngươi cũng muốn ta chết đúng không?

Sau đó Phương Vệ thông báo từng tin tức kinh thiên mọi người phía dưới vẻ mặt nghiêm túc tột cùng.
Không đơn thuần là bốn nước lớn, các trung tiểu quốc gia còn lại cũng xuất hiện các nguy cơ có mức độ khác biệt.
Tất nhiên, chủ yếu nhất là truyền kỳ Ngự Thú sư khế ước linh đều bị thương.
Nếu như nói một quốc gia thế lực xảy ra chuyện, bọn hắn sẽ không quá để ý, nhưng bây giờ rõ ràng nguy cơ đã lan tràn tới toàn cầu.
Một nguy cơ to lớn đang bắt đầu lan tràn bao trùm Lam Tinh to lớn…
- Cửu Vĩ Hồ cũng là bẫy rập ư?
Trong lòng Trần Thư không khỏi nghĩ đến, mặc dù đã đánh chết, nhưng e rằng Ám Vương cùng Chu Tước cũng phải trả cái giá cực đắt.
Có người mở miệng hỏi:
- Phương tổng đốc, kẻ đứng sau không phải là hung thú sao? Khẩu vị của bọn nó lớn như vậy?
Đây rõ ràng là muốn tuyên chiến với toàn bộ nhân loại rồi!
- Là bọn chúng…
Phương Vệ thở dài, nói:
- Số lượng hung thú quá đáng sợ, chỉ là dị không gian của cảnh nội các nước khiến chúng ta ứng phó tương đối rắc rối, càng không nói đến dị không gian công cộng hải vực.
- Hơn nữa 【 Long Uyên 】 【 ác ma sào huyệt 】 【 hắc ám tế đàn 】 là Thú Hoàng tồn tại cực kỳ nguy hiểm trong dị không gian, vẫn luôn là sinh vật nhân loại cấm địa.
Mọi người vẻ mặt nghiêm túc tột cùng, đã tưởng tượng được thực lực của hung thú.
Gần ngàn năm tới, nhân loại vẫn luôn ở trong trạng thái phòng thủ, chưa từng nắm giữ thực lực của hung thú.
Ví dụ như nói trong Long Uyên, rốt cuộc tồn tại bao nhiêu con Thú Hoàng, e rằng lão gia tử cũng chưa chắc đã nắm rõ.
- Đồng thời, Thánh Ngự hội cắm rễ nhiều năm, lần này nguy cơ toàn cầu đều do bọn hắn dẫn đầu, đây cũng là một trong những nguyên nhân các nước xuất hiện nguy cơ.
Phương Vệ mở miệng giải thích, chỉ bàn về danh khí, Thánh Ngự hội kém xa tít tắp Cứu Thế giáo hội.
Chỉ vì bọn hắn đầu nhập hung thú, tính chất tương đối tồi tệ, mới bị xem như một trong tam đại tổ chức tội ác.
Nhưng bây giờ, Thánh Ngự hội ẩn nấp nhiều năm cuối cùng cũng lộ ra nanh vuốt dữ tợn, hơn nữa vừa ra tay đã sấm chớp đùng dùng, tạo thành thương vong to lớn cho nhân loại.
Trần Thư nhíu mày, mở miệng hỏi:
- Phương thúc, lão gia tử kia…
Bây giờ còn lại ba truyền kỳ Ngự Thú sư thực lực đều bị suy yếu.
Lão gia tử xem như là đệ nhất cường giả, e rằng cũng không ngoại lệ.
Hắn nghĩ tới bóng dáng Cửu Vĩ Hồ trên không mấy ngày trước, chém giết tất nhiên là không dễ dàng.
Vốn cho rằng Thiên Không di tích chỉ nhằm vào hắn, kết quả là đối phó lão gia tử.
- Điều này cũng không cần lo lắng.
Phương Vệ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Lão gia tử thực lực sâu không lường được, không phải ba người bọn hắn có thể so sánh.
Nghe xong lời này, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, chí ít Hoa quốc thế cục không phải quá tệ.
- Nhưng chúng ta cũng không thể xem thường!
Phương Vệ mở miệng nói:
- Bây giờ chỉ là vừa mới bắt đầu, hung thú tất nhiên sẽ có hành động tiếp theo.
Mặc dù mỗi đại truyền kỳ Ngự Thú sư thực lực giảm xuống, nhưng hung thú vẫn phải trả cái giá thật đất không thể tiếp tục quấy nhiễu.
- Năm nay ăn tếtchưa chắc sẽ yên bình như trong tưởng tượng, ta hi vọng các vị sẵn sàng trận địa đón quân địch, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị chống lại hung thú.
Mọi người gật đầu một cái, hiểu rõ mục đích của hội nghị.
Nửa giờ sau, hội nghị lần này kết thúc.
Tất cả mọi người vẻ mặt ngưng trọng, chuẩn bị đứng dậy rời khỏi phòng họp.
- Đúng rồi, nội dung hội nghị lần này tuyệt đối bảo mật, để dân chúng ăn tết xong rồi tính tiếp…
Phương tổng đốc nhìn mọi người, ngữ khí chắc chắn, không muốn mọi người bị hoảng loạn.
- Trần Thư, đi theo ta một chút…
- Được.
Hai người tiến vào văn phòng cùng tầng của tổng đốc.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Phương thúc, ngươi muốn sắp xếp cho ta lộ tuyến chạy trốn chuyên biệt ư?
- ? ? ?
Khóe miệng Phương Vệ giật giật một cái, nói:
- Ngươi đang nghĩ gì thế? Còn mẹ nó chưa đánh đã muốn chạy đúng không?
- y… Ta cho rằng cấp trên muốn bảo vệ ta…
Trần Thư gãi gãi đầu, nói:
- Dù sao ta cũng là niềm hy vọng của toàn thôn.
- ...
Phương Vệ thở dài, nói:
- Ta là muốn tiểu tử ngươi bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xuất chiến, tốt xấu gì ngươi cũng là đệ nhị cường giả của tỉnh Nam Thương, ít nhất cũng phải có chút tác dụng chứ?
- Được rồi! Chỉ cần ta đánh thắng được, nhất định sẽ xuất thủ!
Trần Thư gật gật đầu, ngay sau đó thu lại nụ cười, nghiêm túc nói:
- Phương thúc, trước đây đã xuất hiện loại nguy cơ này chưa?
- Chưa từng có…
Phương Vệ lắc đầu, nói:
- Lần này ngay cả Thánh Ngự hội ám kỳ cũng bị bại lộ, hung thú tới thật rồi!
- Ta vừa tốt nghiệp đã gặp được loại chuyện này…
Trần Thư thở dài, thực lực của hắn còn chưa đủ mạnh, không thể xoay chuyển thế cục.
- Nhưng mà ngươi cũng không cần phải có áp lực gì.
Trên mặt Phương Vệ đã có nụ cười nhẹ nhõm, nói:
- Chúng ta cũng đã chuẩn bị nhiều năm, sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy. Hơn nữa lão gia tử thực lực cường đại, lại đa mưu túc trí, tất nhiên là có kế hoạch ứng phó rồi.
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận