Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1565: A Lương dần dần trở nên bỉ ổi

- Người Cứu Thế giáo hội cùng Ám Dạ tổ chức chết …
- Cái kia ngược lại là thật.
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Hiệu quả phát trực tiếp cũng cần chút vật tế…
- . . .
Khóe miệng Tạ Tố Nam giật giật một cái, ngược lại không nói gì nữa.
Trần Thư dời chủ đề, nói:
- Nói ta nghe tình huống cụ thể của di tích đi, ngươi là người trong cuộc, chắc chắn biết nhiều hơn.
- Được!
Tạ Tố Nam gật gật đầu, nói:
- Thực ra sự xuất hiện của di tích có chút khá bất ngờ.
- Ồ?
- Người của chính phủ chúng ta không nhìn thấy bất kỳ dị tượng nòa, là một Ngự Thú sư dân gian truyền tin tình báo, nói là nhìn thấy một hư ảnh đầu rồng bay lượng trên trời, cuối cùng biến mất giữa không trung, mà nơi đó, là lối vào di tích…
- Hư ảnh rồng?
Trần Thư nhíu mày, chẳng lẽ lại là một di tích loài rồng?
- Ừm, căn cứ vào sự miêu tả của hắn, chúng ta đã có thể xác định, dáng dấp hắn là Ứng Long mà cổ tịch đã ghi lại!
- Ứng Long?
Vẻ mặt Trần Thư khẽ giật mình, trong mắt nháy mắt tràn đầy hứng thú.
Đây cũng không phải là Long Tộc có huyết mạch thấp kém, dựa theo ghi chép của cổ tịch, Chân Long là một huyết mạch cao quý, lại được xưng là Thiên Không chi vương.
Mà đây cũng là ngọn nguồn của cái tên Thiên Không di tích.
Cuối cùng lật đổ quy tắc của di tích, không cho bọn hắn một chút tin tức nhắc nhở, đương nhiên là do nhân loại đặt tên.
Chẳng lẽ đây cũng là khế ước linh của ai sao?
Trong lòng Trần Thư yên lặng suy nghĩ, Tinh Không di tích kỳ thực do sức mạnh khế ước linh bất diệt tinh linh hình thành.
Dựa theo phỏng đoán của hắn, e rằng mỗi một di tích đều như vậy. . .
Tiếp theo, Tạ Tố Nam lại nói một vài điểm bất thường của di tích cho Trần Thư nghe. . .
Ba giờ sau.
Hai người ăn uống no say, Trần Thư đã hiểu rõ càng nhiều tin tức liên quan tới 【 Thiên Không di tích 】 .
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Đúng rồi, đến lúc đó ngươi muốn đi tới di tích ư?
- Tất nhiên.
Tạ Tố Nam gật đầu một cái, nói:
- Thực ra ta đã từng tiến vào, nhưng thu hoạch không lớn, căn cứ vào phán đoán của chúng ta, ba ngày sau, sẽ xuất hiện càng nhiều biến hóa.
- Được! Ba ngày sau, các ngươi cùng ta đi vào.
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Đến lúc đó, ca ca mang các ngươi cạc cạc giết lung tung!
. . .
Ba ngày sau, vùng ngoại thành phía nam Ma Đô.
- Lại có di tích xuất thế, tội phạm ca, tất cả đều dựa vào ngươi!
Lão Vương mặt mũi tràn đầy nụ cười lấy lòng, dáng vẻ ôm chặt bắp đùi.
- Không phải chứ, lão Vương, ngươi có thể có chút tôn nghiêm được không?
A Lương nhíu mày, nói:
- Ta mẹ nó mới là đoàn trưởng ngự thú đoàn của các ngươi đấy!
Một giây sau, mặt mũi hắn ta biến đổi, nịnh nọt nói:
- Đương nhiên là để ta tới nịnh nọt tội phạm!
- . . .
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, nhìn về phía A Lương, nhíu mày nói:
- A Lương, ngươi biến đi, trước đây ngươi không phải như vậy.
- Con hàng này hiện tại đã bắt đầu rách nát rồi…
Từ Tinh Tinh tới gần bên tai Trần Thư, nhẹ giọng giải thích nói:
- Khoảng thời gian này người nhà hắn mỗi ngày đều so sánh hắn với ngươi…
- Cái gì mà thiên phú ngự thú không bằng ngươi, cũng không biết phối dược, ngay cả ném đạn hạt nhân cũng không dám, chủ yếu là để khích lệ hắn một chút.
- . . .
Trần Thư đã có thể tưởng tượng ra cục diện kia, mở miệng hỏi:
- Vậy A Lương trả lời thế nào.
- Hắn chỉ có một câu. . .
- Cái gì?
- A đúng đúng đúng. . .
- . . .
A Lương cắt ngang đoạn đối thoại của hai người, nói:
- Hai ngươi đang thì thầm gì đấy?
Tuy bề ngoài trông rách nát, nhưng trong lòng lại sáng như gương.
Nếu chính mình không đánh lại Trần Thư, không bằng trực tiếp gia nhập.
Chỉ cần có quan hệ tốt với tội phạm, vậy chẳng phải hắn sẽ mạnh lên sao?
- . . .
Trần Thư yên lặng nhìn A Lương một chút, cũng không nói gì.
Hắn không biết tâm tư của A Lương, còn tưởng rằng con hàng này đã bị người trong nhà bức điên rồi. . .
Một đoàn người đi tới vùng ngoại thành trong một trấn nhỏ, chỗ sâu là lối vào 【 Đầm lầy vô tận 】 của Dị không gian cấp ác mộng.
- Đến rồi.
Trần Thư dựa vào băng tay màu đỏ tươi, vẻ mặt thông suốt, đi tới vị trí cửa vào.
Bên cạnh cửa vào, đã có mấy tên Ngự Long Vệ tới thủ vệ, không cho phép bất kỳ người nào tiến vào.
Bởi vì sự xuất hiện của di tích, trong đó đã không có Ngự Thú sư dân gian.
Trần Thư không có vội vàng tiến vào Dị không gian, mà nói:
- Tiểu Tinh, cưỡi ngươi biến dị Lôi Điểu.
Vị trí địa lý của 【 Đầm lầy vô tận 】 có chút đặc thù, bởi vì nó không có một chỗ có thể dừng chân, trên mặt đất là đầm lầy tràn ngập kịch độc.
Bởi vậy, chỉ có Ngự Thú sư mới có khế ước linh phi hành mới có tư cách tiến vào.
- Được.
Từ Tinh Tinh gật gật đầu, triệu hoán ra biến dị Lôi Điểu.
Hiện tại hắn ta vẫn là bạch ngân nhị tinh, nhưng Lôi Điểu khí thế cũng mạnh lên không ít, dáng dấp cũng càng tiện hơn một chút. . .
Vút!
Nó vừa nhìn thấy Trần Thư, lập tức ngoắt ngoắt cái đuôi lên trước, dáng vẻ vô cùng thân mật.
- . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận