Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 272: Không còn đường lui đáng nói (2)

- Kỳ nghỉ vui vẻ!
Hai người Từ Tinh Tinh đồng thanh nói:
- Vui cái quần què!
Bọn họ quay đầu lại nhìn thoáng qua, mặt trời nhỏ lúc nãy đã biến mất gần như không thấy.
Thế nhưng mà Thái Bình Sơn cũng đang dần biến mất…
- Chạy mau! Thái Bình Sơn biến mất thì Trấn Linh Cục nhất định sẽ tới điều tra!
Tốc độ của Biến Dị Lôi Điểu vô cùng nhanh, nhanh chóng thoát khỏi hiện trường gây án.
Khoảng nửa tiếng sau.
Một nam tử mặc trường bào màu đen, đeo găng tay màu vàng cưỡi một con đại điểu toàn thân màu vàng bay tới.
Đây chính là Ngự Long Vệ chuyên xử lý các vấn đề khẩn cấp!
- Theo chỉ dẫn, vị trí của vụ nổ là ở Thái Bình Sơn.
- Con mẹ nó, núi đâu rồi?
Trên tay của nam tử mang theo một dụng cụ đặc biệt, liên tục chốt các vị trí.
Dựa theo vị trí địa lý hiển thị trên dụng cụ thì phía trước chính là Thái Bình Sơn.
Nhưng trước mắt hắn ta lại là một mảnh đất trống, càng đáng sợ hơn chính là không còn chút dấu vết nào của vụ nổ để lại cả, ngay cả nhiệt độ cao khủng khiếp vừa rồi cũng đã tan biến từ lâu.
Cứ như thể có người xóa mất Thái Bình Sơn khỏi chỗ này vậy.
- Vốn dĩ nguyên nhân đàn Hỏa Xà xuất hiện đã không hợp lẽ thường, bây giờ lại là một vụ nổ kỳ quái. Thế này thì điều tra thế quái nào được?
Nam tử vò đầu, chỉ cảm thấy đau đầu.
Ban đầu hắn ta đang định đích thân tới diệt đàn Hỏa Xà, ai ngờ có việc nên bị trì hoãn.
Bây giờ thì tốt rồi, đừng nói là đàn Hỏa Xà, đến cả Thái Bình Sơn cũng biến mất luôn.
Một lúc sau, một nhóm người khác tiến đến.
Bọn họ đều là thành viên của Trấn Linh Cục thành phố Nam Giang. Trông thấy Ngự Long Vệ bay trên trời, bọn họ lập tức nổi lên lòng tôn kính.
Trấn Linh Cục chịu sự quản lý của Trấn Linh Quân, khi đối mặt với Ngự Long Vệ ngang hàng ngang vế với cấp trên thì bọn họ cũng không dám thất lễ.
Cục trưởng Trấn Linh Cục bước ra, nhìn về phía Ngự Long Vệ trên trời, chào hỏi:
- Trưởng quan!
Ngự Long Vệ nhảy xuống từ độ cao mấy chục mét.
- Thái Bình Sơn đã biến mất, các ngươi tìm chuyên gia tới giám định hiện trường đi!
- Đây có lẽ không phải là hiệu quả từ kỹ năng của Khế Ước Linh, cũng không phải là hiệu quả của vũ khí khoa học công nghệ, hình như là một thứ hoàn toàn mới.
Thân là cường giả Bạch Ngân Cấp, trong lòng hắn ta đã choáng váng không tìm ra hướng rồi.
- Trưởng quan, hai tháng trước, Hàn Băng Hạp Cốc cũng đã từng xảy ra một vụ nổ, dấu vết có vẻ giống với lần này.
- Ồ?
Trong lúc hai bên đang nói chuyện, xa xa lại có người liên tục kéo đến.
Trên Lam Tinh xuất hiện mối nguy hiểm, mỗi một Ngự Thú Sư đều có trách nhiệm bảo vệ người dân trong thành phố.
Thẩm Vô Song giẫm lên Băng Loan cấp S, chạy hết tốc lực tiến đến. Vẻ mặt của hắn ta vô cùng nghiêm túc, trong lòng đã mắng Trần Thư hàng nghìn lần.
Khó khăn lắm mới được nghỉ, hắn lại bắt đầu gây họa cho hắn ta.
Tám Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp trong dân gian lần lượt tiến đến.
Khi bọn họ nhìn về phía Ngự Long Vệ kia, trong mắt đều hiện lên sự tôn trọng.
Một Ngự Thú Sư đến từ Trấn Linh Cục nhìn thấy Thẩm Vô Song.
- Hả? Thẩm Vô Song?
Được xem như một tán nhân có thực lực mạnh mẽ, Thẩm Vô Song cũng có độ nổi tiếng nhất định.
Người kia mở miệng hỏi:
- Ta nhớ hai tháng trước, ngươi mang đoàn học sinh đi Hàn Băng Hạp Cốc, vụ nổ lần đó cũng giống như lần này, đúng không?
Thẩm Vô Song nói:
- Có lẽ vậy, chắc là… hình như giống nhau…
- Ngươi có thể cung cấp manh mối nào không? Nếu trong thành phố xảy ra vụ nổ tương tự thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Khuôn mặt Ngự Long Vệ không thay đổi mà nhìn sang.
Cảm giác áp bách của Bạch Ngân Cấp khiến cho Thẩm Vô Song phải căng thẳng trong lòng.
Hắn ta nói vô cùng chắc nịch:
- Hoàn toàn không biết!
Cục trưởng Trấn Linh Cục nhìn vẻ kiên quyết của Thẩm Vô Song, đột nhiên mở miệng nói:
- Ta nhớ hình như trên TV có tin đồn, không phải nói cái gì mà tội phạm Nam Giang gây ra sao?
Biểu cảm của Ngự Long Vệ đột nhiên thay đổi.
- Tội phạm Nam Giang?
- Trưởng quan, ngài biết sao?
Thẩm Vô Song thấy Ngự Long Vệ gật đầu thì khóe miệng giật giật.
Trần Thư à Trần Thư, mẹ nó, ngươi còn khiến cho cả Ngự Long Vệ để mắt tới nữa…
- Đó là một học sinh cấp ba, hắn đánh bại cháu trai của ta! Một vãn bối không tệ!
Ngự Long Vệ cười khẽ một tiếng, hắn ta không nghĩ tới việc vụ nổ và Trần Thư có liên hệ gì với nhau.
Suy cho cùng, đối phương cũng chỉ là một học sinh mà thôi, sao có thể làm ra chuyện như vậy được?
Ngự Long Vệ nói:
- Ta sẽ điều nhân viên ở Hàn Băng Hạp Cốc qua đây, bọn họ đã nghiên cứu hai tháng, chắc là bọn họ có một số kinh nghiệm nhất định.
Hắn ta quyết định điều tra rõ ràng vụ nổ trước rồi sau đó lại điều tra nguồn gốc của đàn Hỏa Xà.
Hai chuyện này đều vô cùng kỳ quái, cần phải có một đáp án.
Thẩm Vô Song thấy không có vấn đề gì bèn thừa cơ chạy trốn.
Thẩm Vô Song thầm mắng một tiếng:
- Đậu má, cũng không phải ta làm nổ, sao cứ luôn có cảm giác ta thành người bị tình nghi chứ?
Thậm chí hắn ta còn muốn chôn Trần Thư ngay tại chỗ luôn cho rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận