Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 119: Đây là tất ~ không phải tích (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Phương Tư phủi tây, bộ dạng hết sức khí phách ra lệnh khiến người qua đường đều ghé mắt.
Năm người còn lại gần như không dám đối diện cùng, vội vàng kéo Bạch Nguyên rời khỏi hiện trường.
Người của xã hội như Phương tỷ, vừa tàn nhẫn vừa hoang dã!
Trần Thư và Trương Đại Lực đều là vẻ mặt bình tĩnh ăn cơm, không có nửa ý tứ hỗ trợ.
Hai người bọn học trang bức có thể sẽ thất bại, nhưng chưa từng thấy qua Phương Tư bị đánh bại.
Trương Đại Lực nuốt nước miếng một cái, dò hỏi:
- Phương Tư tỷ, bạn học của ngươi sao?
- Ừm, có thể bình thường nhìn không quen ta, hiện tại uống rượu gan lớn, cũng dám khiêu khích ta.
Phương Tư gật đầu một cái, tiếp tục ăn, căn bản không để ở trong lòng.
Nhiều người không quen nhìn nàng như thế, Bạch Nguyên là cái gì?
Hoa Hạ học phủ mặc dù là đại học ngự thú cao tầng nhất, nhưng trong đó cạnh tranh cực kỳ tàn khốc, trừ đoàn ngự thú của mình, gần như tất cả mọi người đều thuộc về đối địch.
Tổng tài nguyên là cố định, người không tranh thì để người khác lấy đi.
Sau một tiếng, ba người vỗ bụng, đã ăn no.
Đừng nhìn dáng người Phương Tư cao gầy, không có một chút thịt thừa, nhưng sức ăn một chút cũng không thua Trần Thư và Trương Đại Lực.
- Tiếu tỷ, tính tiền!
Khách sạn Trần Thư đặt ở ngay bên cạnh, hai người ngồi xe lửa một ngày có chút mệt, chuẩn bị quay về khách sạn nghỉ ngơi.
Giao hẹn tốt sáng ngày mai, Phương Tư mang hai người đi dạo một vòng ở Hoa Hạ học phủ.
Trần Thư trở lại khách sạn, ngã đầu liền nằm ngáy o o…
Phòng y tế ở Hoa Hạ học phủ.
Bạch Nguyên bị đánh thành đầu heo không ngừng kêu thảm, men say qua đi, cảm giác đau đớn gấp đôi đánh úp tới.
Giáo y dùng rượu thuốc lau sạch mặt Bạch Nguyên:
- Ai ra tay nặng như vậy! Thật sự có chút quá.
Một người đi theo Bạch Nguyên nói:
- Còn có thể là, Phương Thư đó!
- Vậy không có chuyện gì.
Giáo y thoải mái gật đầu:
- Xem ra tâm tình hôm nay của Phương Tư không tồi, xuống tay nhẹ như vậy.
- ...
Năm người không còn gì để nói, người này tiêu chuẩn kép quá.
Đại tỷ, ngươi mới nói ai ra tay nặng như vậy…
Bạch Nguyên kêu rên:
- Lưu Tử Nghĩa, sao các ngươi không giúp ta, mẹ nó!
Vốn tưởng rằng sáu người bọn họ, kết quả vẫn là một thân một mình hắn chiến đấu, chung quy là tính toán sai.
Lưu Tử Nghĩa thở dài:
- Bạch ca, ngươi cũng không phải không biết Phương Tư kia có hai khế ước linh lợi hại, chúng ta nào có phần thắng!
Một người khác đột nhiên nghiêm trang nói:
- Ta cảm thấy là chia ba bảy.
- Nhìn xem, Vương Tề tự tin hơn so với các ngươi, một đám sợ đầu sợ đuôi!
- Ơ, Bạch ca, ta nói chia ba bảy là chỉ ba phút, hai khế ước linh của Phương Tư bảy phần ăn no…
- Cút đi!
Bạch Nguyên rống lên một tiếng, không cẩn thận động tới vết thương, đau đến gào khóc.
- Bạch ca, thật sự đừng chọc Phương Tư.
Một người thở dài nói:
- Hiện tại chúng ta lập tức đã là năm ba đại học, sinh viên năm 4 cơ bản đều đi săn trong dị không gian, trường học thật sự không có người nào trị được nàng.
Bạch Nguyên nói:
- Ngươi cho rằng ta muốn, đây không phải do uống tê rần rồi sao? Sao các ngươi không ngăn ta?
- Chúng ta đều ngăn! Ngươi nhất định muốn tìm đường chết…
...
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người Trần Thư tới cửa chính Hoa Hạ học phủ.
Chỉ thấy hai Thạch Long thần sắc uy nghiêm đứng sừng sững, thoạt nhìn cực kỳ khí phái.
- Không hổ là thiên tài cả nước tuyển chọn tỉ mỉ ra.
Trần Thư đánh giá học sinh ra vào, chỉ khí chất có thể nhìn ra cực kỳ bất phàm, không một cái nào tầm thường.
- Đi, chúng ta vào xem một chút.
Hai người đi tới cửa, chỉ thấy nam sinh phía trước lấy ra một tấm thẻ, xoát với dụng cụ ở cửa chính một cái.
Tất!
Cổng trường mở ra, nam sinh đi tới.
- Hình như phải quét thẻ.
Trương Đại Lực nhích lại gần, nhẹ giọng nói.
Đại học không phải đều có thể tự do ra vào sao? Hoa Hạ học phủ vậy mà quản nghiêm như vậy?
Nhưng vào lúc này, trước mắt Trần Thư xuất hiện tuyển hạng.
【 Chọn mục 1: Ở tại chỗ chờ Phương Tư đi ra, hoàn thành ban thưởng: Chút ít lực ngự thú. 】
【 Chọn mục 2: Thử lẫn vào Hoa Hạ học phủ, hoàn thành ban thưởng: Lực phòng ngự của Slime tăng thêm 5%. 】
【 Chọc mục 3: Mạnh mẽ xông vào, hoàn thành ban thưởng: Thu được danh hiệu “không lo không sợ người”, hiệu quả: Tính cách của Slime chuyển thành dũng cảm. 】
Trần Thư trực tiếp bỏ qua mục thứ 3, đừng nói là giáo viên của Hoa Hạ học phủ, một học sinh tùy tiện cũng có thể đánh chết hắn.
Xem ra chỉ có thể chọn mục thứ 2.
Chỉ thấy vẻ mặt Trần Thư lạnh nhạt, làm bộ lấy thẻ căn cước ra.
- Tích!
Cổng trường không có bất kỳ phản ứng nào.
- Đại thúc, thẻ của ta hình như có vấn đề, có thể giúp ta mở cửa không?
Khóe miệng đại thúc ở cửa ra vào giật một cái:
- Ngươi mẹ nó coi ta là lão già ngốc à?
- Có thể bản thân không phát ra tiếng được không, còn nữa, có thể bắt chước giống một chút được không? Đây là tất ~ không phải tích!
Vẻ mặt đại thúc bảo an không nói gì, đây là kẻ lỗ mãng từ đâu chạy tới?
- Y… xin lỗi!
Vẻ mặt Trần Thư ngượng ngùng, lần nữa lấy thẻ căn cước ra.
- Tất ~
Bạn cần đăng nhập để bình luận