Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 280: Ái Quang Mang lại xuất hiện (2)

【 Phương án 2: Làm như không thấy, vùi đầu ăn cơm! Phần thưởng hoàn thành: Khiêu Khiêu Quả cấp hai! 】
【 Phương án 3: Ngươi mắng cả lớp thì được nhưng dám mắng tội phạm ta ư? Không được! Phản kích gọn gàng dứt khoát! Phần thưởng hoàn thành: Ngự Thú Lực đại lượng 】
Trần Thư nao nao, hắn đang lo không kích hoạt các lựa chọn, không ngờ lại có người đụng vào.
Chỉ thấy vẻ mặt Trần Thư ung dung, ánh mắt ra hiệu cho Tạ Tố Nam.
Tạ Tố Nam gật đầu một cái, lập tức hiểu ra.
Hắn âm thầm triệu hoán ra Khế Ước Linh của bản thân.
Vóc dáng của Trùng Điệp không lớn, được giấu bên trong áo khoác.
Trên ngực Tạ Tố Nam lập tức bốc lên hai luồng ánh sáng màu xanh, nhưng hắn ngồi ở sau lưng Hạ Viêm nên đối phương không phát hiện ra điều khác thường.
Thần kỹ phủ bụi đã lâu sắp tỏa ra ánh sáng rực rỡ của nó!
Tình yêu là một tia sáng!
Hạ Viêm mới vừa ngồi vào chỗ của mình thì trong tích tắc, một luồng ánh sáng màu xanh chiếu đến.
Chuyện gì vậy? Nhà hàng bật đèn xanh à?
Hắn ta hơi sững sờ, những người xung quanh đều nhìn qua, toàn bộ đều là vẻ không thể tin nổi.
Sau đó đều bắt đầu cố gắng hết sức để nín cười, hơn nữa còn chỉ trỏ vào hắn ta.
- Nào, cười một cái!
Trần Thư trực tiếp lấy điện thoại ra, liên tục bật đèn flash để chụp ảnh.
Hạ Viêm phản ứng lại ngay lập tức, hắn ta ngẩng đầu nhìn một cái.
Chỉ thấy một cái mũ xanh to lớn treo lơ lửng trên đầu hắn ta, ánh sáng màu xanh lục khiến hắn ta cảm thấy vô cùng chói mắt.
Ái Quang Mang thậm chí còn chiếu sáng toàn bộ nhà hàng, làm mờ những ngọn đèn còn lại.
- Mẹ nó, ai làm?
Sắc mặt Hạ Viêm tái xanh, lửa giận trong lòng nháy mắt tăng vọt rồi xông thẳng lên đầu, thậm chí bên tai hắn ta còn có cả tiếng ong ong.
Hắn ta không ngừng nhìn quanh bốn phía, khóa chặt mục tiêu vào lớp đặc huấn của Nam Giang Nhị Trung.
Lúc này, cả hai mươi bốn người trong lớp đều lấy điện thoại di động ra, liên tục chụp ảnh răng rắc.
Trần Thư đã tắt đèn nhà hàng từ lúc nào, trong phút chốc, toàn bộ nhà hàng chỉ còn lại một ngọn đèn xanh chói mắt.
- Ô hô (1)! Huynh đệ, ngươi sắp nổi tiếng rồi!
(1) từ gốc 芜湖 (vu hồ), là một từ vựng thông dụng trên internet, nghĩa gốc của từ này chỉ thành phố Vu Hồ, tỉnh An Huy, Trung Quốc nhưng phát âm gần giống “ô hô” nên thường được dùng trêu chọc nhau.
Trần Thư ở bên cạnh nhìn hả hê, thậm chí hắn còn lại gần, không ngừng quay chụp các góc độ cận cảnh khác nhau cho Hạ Viêm.
- Con mẹ nó, ngươi tự tìm chết!
Hạ Viêm gần như đánh mất lý trí, hắn ta chộp về hướng điện thoại của Trần Thư.
Đáng tiếc là lập tức bị né ra.
Vẻ mặt Trần Thư cười bỉ ổi, hắn nói:
- Muốn cuộc sống thuận lợi, trên đầu nên có chút màu xanh!
- Ta sẽ báo lại cho Trấn Linh Cục, các ngươi cứ chờ đấy cho ta!
Hạ Viêm nói.
Hắn ta chỉ cảm thấy chính mình như một tên hề, giống như đang trần truồng đi nghênh ngang trên đường cái vậy.
Không ai có thể tưởng tượng được lại có một kỹ năng độc địa như vậy.
- Muốn báo thì cứ báo đi, chúng ta có làm ngươi bị thương đâu!
Trần Thư nhún vai, hoàn toàn không thèm để ý.
Nếu như xuất hiện vụ việc Khế Ước Linh hại người thì đương nhiên Trấn Linh Cục sẽ xử lý.
Nhưng bây giờ, bọn họ còn chưa gây hại gì đến Hạ Viêm, huống chi Tạ Tố Nam ra tay cực kỳ bí mật, có muốn điều tra thì nhất định cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Bình thường thì Trấn Linh Cục sẽ không chuyện bé xé ra to.
Theo Ngự Thú Pháp, tổn hại về mặt tinh thần không phải là thương tổn…
Hạ Viêm lập tức bấm gọi Trấn Linh Cục, khi đối phương hỏi thăm chuyện gì đã xảy ra thì hắn ta lại ngây ngẩn cả người. Hắn ta không biết nên miêu tả như thế nào…
Cũng không thể nào lại nói là ta bị người khác cho đội nón xanh?
- Mẹ nó, ta nhớ kỹ các ngươi rồi đấy!
Hạ Viêm cúp điện thoại, vẻ mặt thảm hại rời khỏi nhà hàng.
Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn ta bị khó xử như vậy, thế nhưng sẽ có loại kỹ năng vi phạm chủ nghĩa nhân đạo như thế này!
Bên kia, Hạ Băng cũng che miệng cười, nàng nhìn về bàn của Trần Thư, trong mắt có cảm ơn.
Mọi người trong lớp đều biết là Tạ Tố Nam ra tay, nhưng không có ai sẽ chủ động tố cáo hắn, cho dù là mấy người Đường Liệt cũng cảm thấy vô cùng hả giận.
Trần Thư người ta có Golden Slime cấp F nên phách lối như vậy thì còn có thể thông cảm được.
Một cấp S nho nhỏ như ngươi cũng dám phách lối đến vậy sao?
- Hả? Không có phần thưởng hoàn thành?
Lúc này, Trần Thư nhướng mày. Xem ra hệ thống ngầm thừa nhận vừa rồi là do Tạ Tố Nam phản kích.
Hắn yên lặng mang ba lô rồi đi hướng ra bên ngoài nhà hàng.
- Ra tay nhẹ một chút!
Thẩm Vô Song vỗ vai Trần Thư, khẽ nói:
- Không được dùng bom!
- …
Trần Thư gật đầu một cái rồi đi ra nhà hàng.
Ánh mắt của cả lớp đều tràn đầy mong đợi.
Để Trần Thư ra tay, bọn họ lập tức có thể dự đoán được kết quả của Hạ Viêm.
Không cần biết ngươi là rồng hay hổ, hễ gặp phải túi phân thì thành thật chịu đòn cho xong chuyện đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận