Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 985: Học sinh thời nay đã cuồng dã như vậy rồi sao

- Ra ngoài làm gì chứ? Hai người không nhớ con sao?
- Buổi tối lại nói! Chúng ta bận ra ngoài tản bộ một chút!
Cha Trần Bình cười lấy nói:
- Con không biết đâu, gần đây cha mẹ đi ra ngoài, mọi người nhiệt tình với cha mẹ lắm đấy.
- Loại cảm giác này thực sự quá tốt rồi!
Ầm!
Hai người liền trực tiếp đóng cửa lại, không tiếp tục để ý tới Trần Thư nữa.
- Không phải… Ta mới là nhân vật chính sao!
Khóe miệng Trần Thư có rút, sự nhiệt tình trong lòng thoáng chốc bị dập tắt.
Cho nên, thích sẽ biến mất đúng không…
Liên tiếp mấy ngày, cha mẹ hắn đều vô cùng bận rộn, phần lớn thời gian đều không ở nhà.
- Lại ra ngoài đi dạo sao ạ!
Trần Thư lắc đầu, đeo túi xách rời khỏi nhà.
Vừa mới đi tới tiểu khu, ánh mắt những người xung quanh thoáng chốc nhìn về phía hắn.
- Tiểu Trần, ngươi về rồi hả?
- Là Trần Thư ca ca, mọi người nhanh tới đây đi!
- Quán quân của chúng ta trở về rồi này!
Thân thể Trần Thư chấn động, chỉ thấy bốn phía có mấy chục người giống như zombie, toàn bộ nhào tới, quả thực giống như muốn tóm lấy hắn mà ăn tươi nuốt sống vậy.
- Vãi chưởng!
Trần Thư vội vàng muốn lùi vào trong nhà, kết quả là không còn kịp rồi.
Đám người chen chúc lao tới, tầng tầng lớp lớp vây quanh hắn, đôi mắt giống như sói đói.
- Mọi người đừng kích động! Lý trí mà theo đuổi thần tượng nhé! Lý trí chút nhé!
Sắc mặt Trần Thư có chút luống cuống, hiện tại theo đuổi thần tượng đều điên cuồng như vậy sao?
Mười phút sau, hắn cuối cùng cũng bò ra khỏi đám người vây quanh, thậm chí quần áo cũng bị xé toang.
- Bà mẹ nó, đúng là điên rồi!
Trần Thư kéo quần, vội vàng lui vào trong nhà.
Mọi người quả thực hận không thể cởi luôn quần lót của hắn ra.
Nhưng may mắn hắn cơ trí, ra ngoài không mặc quần lót luôn…
Không bao lâu, Trần Thư đeo mặt nạ phòng độc, quả nhiên thoải mái rời khỏi tiểu khu.
Nhìn tới thấy hầu hết mọi người không biết hắn, chỉ nhìn thấy mặt hắn, không nhìn ra khí chất của hắn.
- Có chút hương vị của năm mới rồi.
Trần Thư đi trên đường phố, tâm trạng thoáng chốc trở nên vui vẻ.
Trên đường đi, hắn quả nhiên không nhìn thấy mình bị theo dõi, xem ra Trấn Linh Cục quả thực không quản hắn.
Nam Giang nhị trung.
Bây giờ đã là tháng một, sắp thi cuối kỳ, các học sinh đều ở trong phòng học cố gắng ôn tập.
Trần Thư vừa đến cửa trường học, kết quả lại bị ngăn lại.
- Người nào đấy?
- Đại thúc, ta là Trần Thư!
- Ngươi nói vậy thì là vậy sao?
Bảo vệ mở miệng nói:
- Hiện tại thành phố Nam Giang có phần tử ngoài vòng luật pháp, ngươi không thể đi vào!
Hiển nhiên, mỗi trường đại học đều tiếp nhận tin tức của Trấn Linh Cục, đương nhiên phải bảo vệ an toàn cho các học sinh.
- Đại thúc, thực sự là ta mà!
Trần Thư cởi mặt nạ phòng độc, lộ ra gương mặt của mình.
Bảo vệ nhìn qua nhìn lại một lúc, nói:
- Trông khá giống, ta không chắc lắm phải xin phép hiệu trưởng đã!
Khóe miệng Trần Thư co rút, bản thân không đến mức nổi tiếng như vậy chứ?
Hắn lấy ra mộ túi phân ure, run rẩy vài cái, mùi hương gay thoáng chốc tản ra.
Thân thể bảo vệ chấn động, lỗ mũi khẽ động, hoảng sợ nói:
- Mùi hương thuần khiết, thật sự là ngươi sao?
- ...
Trần Thư yên lặng không nói, không ngờ túi phân ure này còn dễ dùng hơn cả gương mặt của mình nữa đấy?
- Bây giờ ta có thể vào được chưa?
- Tất nhiên, học sinh vinh dự của trường học chúng ta, chắc chắn có thể vào rồi!
Trần Thư gật gật đầu, lại quay trở về trường học thân quen, lẩm bẩm:
- Tìm lão Thẩm ôn chuyện trước đã nhỉ? Lớp đặc huấn có ở trong trường học không ta?
Hắn dựa theo đường đi trong ký ức, thuận lợi đi tới bên ngoài Ngự Thú quán, đang chuẩn bị đẩy cửa vào.
- Trần Thư ca ca!
Bạn cần đăng nhập để bình luận