Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7306: Đạo Tổ hiến vật quý

“Đã sớm nghe nói, chẳng qua ta nghe nói Vương tiền bối không phải Đạo Tổ, mà là Đạo Tôn, đại đạo ta vi tôn, cũng gọi là Đại Đạo kỳ.”

“Nói tới, Vương tiền bối đã mười mấy ức năm chưa lộ diện, đều nói hắn bị thương nặng không chữa được mà chết, thì ra là lời đồn.”

“Tiên giới không có địch thủ nữa, Vương tiền bối lộ mặt hay không không quan trọng, đổi là ta, đánh khắp tiên giới vô địch thủ, ta cũng sẽ không lộ diện.”

...

Tu sĩ đầu đường ngõ nhỏ đều đang nghị luận, tin tức Vương Trường Sinh chuẩn bị công khai lộ diện truyền khắp toàn bộ tiên giới, thế lực lớn có Đạo Tổ tọa trấn đều nhận được thư mời của Vương gia, mời Đạo Tổ tham gia Thanh Liên pháp hội.

Trước đó, Vương gia từng tổ chức nhiều lần Thanh Liên pháp hội, đều có Đạo Tổ tham gia, một lần này khác, Thái Hạo Đạo Tôn tự mình lộ diện. Tính toán thời gian, Thái Hạo Đạo Tôn lần trước công khai lộ diện là hơn mười ức năm trước, trở thành truyền thuyết của tiên giới rồi.

Tiên giới vẫn luôn truyền lưu truyền thuyết Thanh Liên tiên lữ, rất nhiều Đạo Tổ từng thấy bức tranh Thanh Liên tiên lữ, chẳng qua chưa từng nhìn thấy người thật.

Một lần này Vương gia tổ chức Thanh Liên pháp hội, rất nhiều Đạo Tổ chạy tới Thanh Liên tiên thành, tính chiêm ngưỡng chân dung Vương Trường Sinh, điều này cũng dẫn tới Thanh Liên tiên thành càng thêm phồn hoa, các đại thương gia nhân cơ hội đẩy mạnh tiêu thụ thương phẩm, lấy ra không ít thứ tốt hấp dẫn khách hàng.

Thanh Liên viên, Vương Linh Nguyệt cùng một phụ nhân váy vàng óng dáng người yểu điệu ngồi ở bên trong một tòa đình đá màu xanh, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

“Cái gì! Vu phu nhân, ngươi muốn gặp lão tổ tông của chúng ta.”

Vương Linh Nguyệt nhíu mày nói.

Hôm nay khác với ngày xưa, đừng nói người ngoài, cho dù là Đạo Tổ Vương gia, muốn gặp Vương Trường Sinh một lần cũng không dễ dàng.

“Vương tiên tử, ta có trọng bảo hiến cho Vương tiền bối.”

Phụ nhân váy vàng óng nói.

“Trọng bảo? Ngươi lấy ra ta nhìn xem, lão tổ tông thứ tốt nào chưa từng gặp.”

Vương Linh Nguyệt nói.

Phụ nhân váy vàng óng lấy ra một cái hộp ngọc màu vàng tinh xảo đẹp đẽ, đẩy tới trước mặt Vương Linh Nguyệt.

Vương Linh Nguyệt mở nắp hộp, nhìn thấy một quầng sáng màu vàng, kinh ngạc nói: “Đây là Kim đại đạo bổn nguyên!”

Tộc nhân Vương gia trải rộng các tiên vực của tiên giới, muốn thu thập được một loại đại đạo bổn nguyên cũng không dễ dàng.

“Ta còn có thứ quý giá hơn, có tư cách gặp mặt lão tổ tông các ngươi chưa?”

Phụ nhân váy vàng óng mở miệng hỏi.

“Ta lập tức báo cáo, xem thái độ của lão tổ tông đi! Cái này không phải ta có thể quyết định.”

Vương Linh Nguyệt lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, thao tác một phen.

Một lát sau, nàng mở miệng nói: “Vu phu nhân, ngươi theo ta! Lão tổ tông muốn gặp ngươi.”

Phụ nhân váy vàng óng lộ ra vẻ mặt vui mừng, thu hồi hộp ngọc màu vàng, đi theo Vương Linh Nguyệt tới Thanh Liên điện, Vương Trường Sinh ngồi ở trên chủ tọa.

“Vãn bối Vu Du, bái kiến Vương tiền bối.”

Phụ nhân váy vàng óng nhún người thi lễ, vẻ mặt cung kính.

“Nghe nói ngươi có thứ tốt hiến cho ta? Là thứ tốt gì?”

Vương Trường Sinh hỏi.

Vu Du lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu vàng, đưa cho Vương Linh Nguyệt, Vương Linh Nguyệt giao cho Vương Trường Sinh.

Thần thức Vương Trường Sinh đảo qua, bên trong có hơn mười loại đại đạo bổn nguyên, hơn hai trăm món đạo tài cùng hơn hai trăm khối Đạo Thạch, có một khối Ngộ Đạo Thạch.

“Vu tiểu hữu, ngươi từ nơi nào đạt được?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

“Hỗn Độn hải! Vì đạt được vòng tay trữ vật này, đồng bạn khác của vãn bối đều đã chết.”

Vu Du nói.

“Nói như thế, ngươi sinh hoạt ở thời đại Hỗn Độn?”

Vương Trường Sinh hỏi.

Sau đại đạo chi chiến lần trước, Vương gia liền phong kín cửa vào, phái lượng lớn cao thủ trú đóng, Đạo Tổ muốn xông vào Hỗn Độn hải, không có khả năng không kinh động tộc nhân Vương gia, nhưng tộc nhân Vương gia đóng ở cửa vào Hỗn Độn hải tới nay, chưa phát hiện có ai xông vào Hỗn Độn hải nha!

“Đúng vậy, vãn bối thực lực thấp kém, tự biết không phải đối thủ của hỗn độn thú, không tham gia đại đạo chi chiến. Cũng may có Vương tiền bối, bằng không tiên giới đã hoàn toàn bị hỗn độn thú thống trị.”

Vu Du nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt đầy sự kính nể.

Tiên giới từng bùng nổ nhiều lần đại đạo chi chiến, nàng đều không tham gia, đặt mình ra ngoài.

Nàng là tán tu, ai thống trị tiên giới, đối với nàng mà nói đều giống nhau, tiên giới có Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên từ thời đại Hỗn Độn sống đến bây giờ, tự nhiên cũng có Đạo Tổ.

“Ngươi muốn cái gì?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

“Vãn bối muốn tài nguyên trùng kích Đại Đạo kỳ, mong rằng tiền bối thành toàn.”

Vu Du vẻ mặt đầy chờ mong nhìn Vương Trường Sinh.

Đạo Tổ không phải cảnh giới cao nhất, ai không muốn ở tiên đồ đi được xa hơn.

Vương Trường Sinh lật bàn tay phải, trên tay có thêm một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, nói: “Đây là thiên đạo thần khí Vấn Đạo Bàn, chủ yếu là phát hiện nói dối, ta hỏi ngươi một ít vấn đề, ngươi cần trả lời đúng sự thật.”

“Vâng, Vương tiền bối.”

Vu Du đáp ứng.

“Ngươi nếu tiến vào Đạo Tôn, tính đi nơi nào?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Tự nhiên là đi Hỗn Độn giới. Tiền bối yên tâm, vãn bối nếu có thể tiến vào Đại Đạo kỳ, tuyệt đối sẽ không đối nghịch với Vương gia các ngươi.”

Vu Du giáp mặt lấy tâm ma thề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận