Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5260: Huyền Anh Khai Khiếu Đại Pháp

Vương Thiền và Mộ Dung Ngọc Sương đứng ở bên cạnh Vương Thiền, các nàng đều là Hợp Thể hậu kỳ.

Vương Thiền cắn nuốt lượng lớn quỷ vật, tiến cấp mới sẽ nhanh như vậy. Mộ Dung Ngọc Sương ăn Đàm Nguyên Quả, từ Hợp Thể trung kỳ thuận lợi tiến vào Hợp Thể hậu kỳ.

“Cuối cùng đã giải quyết, đi thôi! Chúng ta tiếp tục tiến lên, chỉ cần chưa đụng phải quỷ vật Đại Thừa kỳ, vậy thì không có vấn đề.”

Vương Thiền phất tay áo một cái, ba người hướng về nơi xa bay đi.

Sau khi bọn họ tiến lên trăm vạn dặm, một đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên, bọn họ nhìn về nơi xa, nhìn thấy không trung đánh xuống từng tia sét màu bạc chói mắt. Mộ Dung Ngọc Sương nghĩ tới điều gì, lấy ra một hạt châu màu bạc nhạt, rót vào pháp lực, nhíu chặt lông mày: “Yêu thú bậc tám độ đại thiên kiếp?”

“Đi, các ngươi trở về hướng lão tổ tông báo cáo.”

Mộ Dung Ngọc Sương quyết định thật nhanh, vô luận là yêu thú bậc tám hay quỷ vật Đại Thừa kỳ, đều không phải chuyện gì tốt. Bọn họ không giải quyết được, trở về báo cáo tương đối tốt hơn.

Đại thiên kiếp của tu sĩ Hợp Thể cùng đại thiên kiếp của tu sĩ Đại Thừa khác xa nhau, quy mô cũng không phải cùng một cấp bậc, rất dễ phân biệt.

Mộ Dung Ngọc Sương lấy ra một con thuyền bay hào quang màu bạc lấp lánh, chở bọn họ rời khỏi nơi đây.

...



Thanh Liên đảo, Thanh Liên phong.

Một gian mật thất, Vương Trường Sinh xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu lam, hai mắt nhắm chặt, trong phòng nổi lơ lửng lượng lớn nước biển màu lam, nước biển màu lam có chút dập dờn. Một lát sau, một lá bùa truyền âm bay vào, dừng trước mặt Vương Trường Sinh.

Nước biển màu lam trong phòng đều tan đi, Vương Trường Sinh mở đôi mắt ra, há mồm phun ra một đạo hào quang màu lam, đánh trúng bùa truyền âm, bùa truyền âm tự bốc cháy, truyền ra tiếng của Vương Sâm: “Chủ nhân, trái cây Huyền Thiên Huyết Đằng đã chín, ta đã hái xuống.”

Trái của Huyền Thiên Linh Mộc chín, vậy chính là Huyền Thiên chi vật rồi, tiến một bước bồi dưỡng, có xác suất bồi dưỡng thành Huyền Thiên chi bảo, cũng có thể lấy ra luyện chế Huyền Thiên chi bảo, liền xem trình độ luyện khí.

Món Huyền Thanh Hóa Thiên Kỳ kia của Huyền Thanh Tử chính là dùng Huyền Thiên chi vật luyện chế thành, chẳng qua trình độ luyện khí của hắn không đủ cao, Huyền Thanh Hóa Thiên Kỳ chỉ là Huyền Thiên tàn bảo. Huyền Thiên chi bảo là rất khó luyện chế, chỉ riêng thu thập vật liệu đã là một vấn đề khó khăn không nhỏ.

“Trái chín rồi!”

Vương Trường Sinh vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, mở cửa, đi ra ngoài.

Vương Sâm đứng ở cổng, trên tay bưng một cái hộp ngọc màu máu tinh xảo đẹp đẽ, vẻ mặt cung kính.

Vương Trường Sinh tiếp nhận hộp ngọc, mở ra xem, bên trong có một cây gậy gỗ màu máu dài hơn thước, bên ngoài gậy gỗ trải rộng đường vân huyền ảo. Hắn cầm lấy gậy gỗ màu máu, cẩn thận quan sát.

Nhìn từ ngoại hình, gậy gỗ màu máu không có gì đặc biệt, chẳng qua Vương Trường Sinh rất rõ giá trị của vật này.

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin hào quang màu xanh lấp lánh, đánh vào một đạo pháp quyết, hỏi: “Vĩnh Thiên, tài liệu luyện chế Huyền Thiên chi bảo thu thập thế nào rồi?”

“Trước mắt chưa thu thập được tài liệu gì quý giá, không biết đã xảy ra chuyện gì, tàu Băng Sư không tới Huyền Linh đại lục, theo lý mà nói, sớm nên đến rồi. Cháu dùng trận pháp đưa tin cỡ lớn liên hệ đám người Xuyên Minh, Như Ý cùng Thanh Phong đã tìm được, bọn họ tìm được một quyển điển tịch « Tiên Văn Thông », giới thiệu không ít văn tự tiên gia.”

Vương Vĩnh Thiên báo cáo, tộc nhân Thanh Ly hải vực cùng Huyền Linh đại lục đều đang thu thập tài liệu quý giá, ví dụ Càn Kim Thần Tinh, Thái Ất Kim Tinh vân vân, nhưng cũng chưa có tin tức. Tàu Băng Sư rất nhiều năm cũng không đến, may mà bọn họ đạt được một khoáng mạch Không Di Thạch, Vương Xuyên Minh mang đến không ít Không Di thạch, bố trí trận pháp đưa tin cỡ lớn, thuận tiện câu thông.

“« Tiên Văn Thông »? Xuyên Lân xem chưa?”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói.

“Đã đọc rồi, hắn nói lão tổ tông xuất quan, có chuyện quan trọng báo cáo với lão tổ tông.”

Vương Vĩnh Thiên thành thật trả lời.

“Lập tức gọi hắn tới Thanh Liên phong, ta có lời hỏi hắn.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Vâng, lão tổ tông, đúng, Tống Ngọc Thiền Tống tiên tử đã tiến giai Đại Thừa, Trần tiền bối phái người thông báo gia tộc chúng ta.”

Vương Vĩnh Thiên nghĩ tới điều gì, bổ sung nói.

Tống Ngọc Thiền hẳn là đã sớm tiến giai Đại Thừa, chỉ là tạm không công bố ra ngoài, bây giờ công bố, nói rõ nàng tiến vào Đại Thừa kỳ đã được một đoạn thời gian.

“Ta biết rồi, ngươi bảo Xuyên Lân lập tức tới một chuyến.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Trường Sinh đi ra ngoài, đến một đình đá ngồi xuống

Một lát sau, tiếng Vương Xuyên Lân từ bên ngoài truyền đến: “Cháu Vương Xuyên Lân cầu kiến lão tổ tông.”

“Vào đi!” Vương Trường Sinh mở miệng nói.

Vương Xuyên Lân lên tiếng đáp, đi vào.

“Thế nào? Phiên dịch ra bộ khẩu quyết kia ta đưa cho cháu chưa?”

Vương Trường Sinh truy hỏi.

“Phiên dịch ra rồi, là một môn bí thuật —— Huyền Anh Khai Khiếu Đại Pháp, tất cả có mười tầng, một tầng mở một khiếu, ngài cho cháu là phương pháp tu luyện ba tầng đầu.”

Vương Xuyên Lân lấy ra một quyển sách màu lam thật dày, đưa cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh tiếp nhận quyển sách màu lam, bắt đầu lật xem, nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận