Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4423: Đoàn Thông Thiên xuất quan (1)

Nói chuyện phiếm hơn một canh giờ, Nghiêm Vân Phong đề nghị lấy ra đồ vật trao đổi, được các tu sĩ đồng ý.

Nghiêm Vân Phong là người khởi xướng tụ hội, hắn dẫn đầu lấy ra đồ vật trao đổi

Nghiêm Vân Phong lấy ra hơn năm mươi loại tài liệu, đều là tài liệu luyện khí, muốn đổi tài liệu luyện đan, chỉ đổi được hơn mười loại.

Các tu sĩ trọng điểm chú ý Vương Tú Yên cùng Vương Thận Hùng, Vương Tú Yên lấy ra hơn hai mươi loại tài liệu, linh bảo, con rối thú bậc năm, thông thiên linh bảo, đan dược bậc năm, phù triện bậc năm vân vân. Đổi tài liệu giá trị tương đương, ưu tiên...

Vương Tú Yên trầm giọng nói, ánh mắt lướt qua trên người tu sĩ ở đây.

Nhiều vị tu sĩ Hóa Thần bọn Nghiêm Vân Phong truyền âm với Vương Tú Yên, lấy ra đồ vật để nàng xem xét.

“Vương tiên tử, ta dùng một môn công pháp đổi con rối thú với ngươi, như thế nào?”

Một phụ nhân váy đỏ ngũ quan diễm lệ truyền âm cho Vương Tú Yên, đưa cho Vương Tú Yên một ngọc giản màu lam. Thần thức Vương Tú Yên đảo qua, nhíu mày.

“ 《 Tứ Hải Đoán Linh Công 》 chính là công pháp trấn cung của Tứ Hải cung, nhưng Tứ Hải cung đã biến mất ở trong dòng sông lịch sử, môn công pháp này là ta ngẫu nhiên đạt được, ta chưa từng sửa đổi nửa chữ nào.”

Phụ nhân váy đỏ truyền âm giải thích.

Nàng và người khác cùng nhau tầm bảo, ở một chỗ động phủ cổ tu sĩ đạt được một vài thứ, trong đó có công pháp tu luyện《 Tứ Hải Đoán Linh Công 》, có thể tu luyện đến Hợp Thể trung kỳ. Môn công pháp này thuộc tính xung khắc với công pháp nàng tu luyện, không thích hợp nàng tu luyện, có thể dùng để trao đổi tài nguyên tu tiên.

Con rối thú của Vương gia ở một mảng hải vực này danh tiếng không nhỏ, nếu là đạt được một con rối thú bậc năm, ngày sau lúc săn giết yêu thú thuận tiện hơn nhiều. Vương Tú Yên nghĩ một chút, đáp ứng.

Nếu là tu sĩ Luyện Hư trao đổi với Vương gia, một con rối thú bậc năm còn không thể đuổi tu sĩ Luyện Hư, một lần này, Vương Tú Yên là nhặt được món hời lớn, điều kiện tiên quyết là công pháp không có vấn đề. Thứ Vương Tú Yên lấy ra đều trao đổi ra ngoài, các tu sĩ lục tục lấy ra đồ vật trao đổi, chỉ có bộ phận tu sĩ trao đổi được thứ mình cần, cái này cũng là chuyện rất bình thường.

Trao đổi xong, các tu sĩ tiếp tục nói chuyện phiếm, đề tài tán gẫu tới Tứ Hải cung.

“Tứ Hải cung và Thiên Mộc tông giống nhau, đều bị thú triều cỡ lớn tiêu diệt. Nghe nói Thiên Mộc tông lưu lại vài vườn linh dược, không biết Tứ Hải cung có lưu lại cái gì hay không?”

Nghiêm Vân Phong thuận miệng nói.

“Ta nghe nói Tứ Hải cung lưu lại mấy chỗ bí cảnh, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, có thể bị thế lực lớn phát hiện rồi nhỉ?” Hoàng Đào không chút để ý nói.

“Bí cảnh? Nếu là ai đạt được toàn bộ bí cảnh, vậy thì phát tài rồi.” Thiếu phụ váy đỏ khẽ cười nói.

“Đúng rồi, Phương phu nhân, sao không thấy Lâm đạo hữu? Vợ chồng các ngươi không phải luôn đi cùng nhau sao? Ta có một đoạn thời gian không gặp được hắn rồi.” Nghiêm Vân Phong tò mò hỏi.

“Phu quân đang bế quan tu luyện, chờ hắn xuất quan, ta nhất định cùng hắn đi bái phỏng Nghiêm đạo hữu.” Thiếu phụ váy đỏ giải thích.

Nghiêm Vân Phong cũng không nghĩ nhiều, cười đáp ứng. Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, các tu sĩ lục tục rời khỏi, ai về nhà nấy.

Hoàng Đào xuất hiện ở một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, trong sân có một lầu các màu vàng cao hai tầng cùng một đình đá màu xanh. Một thanh niên áo xanh cao cao gầy gầy đứng ở trong đình đá, vẻ mặt sốt ruột.

...

Nhìn thấy Hoàng Đào, thanh niên áo xanh lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng nói: “Hội trưởng, có phát hiện.”

“Phát hiện cái gì?” Hoàng Đào thuận miệng hỏi.

Thanh niên áo xanh tên Lưu Dũng, hắn là thủ hạ của Hoàng Đào, phụ trách tìm hiểu tình báo, có tu vi Nguyên Anh trung kỳ.

“Ta lúc đi ngang qua hải đảo nào đó, đụng tới mấy tu sĩ Hóa Thần đấu pháp, nghe được bọn họ nhắc tới Tứ Hải cung. Ngài không phải bảo ta lưu ý tin tức về Tứ Hải cung sao? Ta nhận ra hai người trong đó, phân biệt là Tuyết Phong thượng nhân và Hỏa Dương tiên tử.”

Lưu Dũng nói theo sự thật.

“Bọn họ chưa phát hiện ngươi?”

Hoàng Đào nghi hoặc nói.

“Ngài lúc trước ban thưởng một tấm ẩn linh phù bậc năm, ta dùng phù này nấp đi, bọn họ bận đấu pháp, chưa phát hiện ta.” Lưu Dũng giải thích.

“Ta biết rồi, ngươi làm không tệ, đây là thưởng cho ngươi.”

Hoàng Đào lấy ra một cái bình sứ màu xanh, đưa cho Lưu Dũng, Lưu Dũng ngàn ân vạn tạ, nhận bình sứ.

“Đúng rồi, chúng ta bây giờ cần gấp nhân thủ, ngươi phát tin tức ra, hấp dẫn một đám tu sĩ Nguyên Anh gia nhập Thanh Lý hội chúng ta, việc này ngươi cùng Lý Lý đi làm đi!” Hoàng Đào phân phó.

Lưu Dũng đáp một tiếng, khom người lui ra.

“Tứ Hải cung... Hy vọng một lần này sẽ không đi tay không một chuyến.” Hoàng Đào nheo đôi mắt lại, trên mặt lộ ra biểu cảm có hứng thú.

...

Sau khi rời khỏi phường thị Thiên Hải, Vương Thận Hùng nhẹ nhàng vung tay phải một cái, một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, một luồng ánh sáng bạc bay ra, rõ ràng là một con giao long màu bạc hình thể thật lớn, toàn thân bị vảy màu bạc bao trùm.

Vương Thận Hùng và Vương Tú Yên đến trên lưng giao long màu bạc, giao long màu bạc phát ra một tiếng rồng gầm vang vọng, bay về phía bầu trời, tốc độ rất nhanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận