Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3065: Tin tức Huyền Linh động thiên Thanh Thành đại hôn

“Một lần trước Huyền Linh động thiên mở ra, có không ít dị tộc trà trộn vào, nhắm chừng bọn họ cũng đạt được một ít chìa khóa, lần trước thương vong quá lớn, phải phái thêm một ít nhân thủ mới được.”

Dương Khánh Long chậm rãi nói. Hắn nhớ tới cái gì, nói: “Nói tới, đại thiên kiếp của Lâm sư huynh cũng không xa nữa nhỉ! Không biết hắn chuẩn bị tốt ứng phó đại thiên kiếp chưa.”

“Hắn đã rời khỏi tổng đàn, chẳng biết đi đâu, nhắm chừng là muốn đi nơi khác tìm kiếm bảo vật độ kiếp, nếu là tiếp tục ở lại Huyền Linh đại lục, quá nửa sẽ giống với Càn sư huynh, chết ở dưới đại thiên kiếp. Chờ ta vượt qua đại thiên kiếp, ta cũng chuẩn bị ra ngoài du lịch, không tiến thì lui.”

Trần Nguyệt Dĩnh chậm rãi nói, thanh âm trầm trọng, giọng nói của nàng hơi thay đổi, nói: “Huyền Linh động thiên thật không dễ gì mở ra một lần, tuyệt đối không thể bỏ qua, từ trong tu sĩ Hóa Thần kỳ chọn lựa tinh anh, để bọn họ đi vào Huyền Linh động thiên tầm bảo. Chìa khóa trên tay dị tộc không nhiều, không làm nên trò trống gì, không cần lo lắng.”

“Ta nghĩ đến hai người, trái lại là nhân tuyển không tệ, chỉ là không biết Trần sư tỷ đồng ý để bọn họ đi hay không.”

Dương Khánh Long cười ha ha nói.

“Ngươi là nói Vương sư điệt cùng Uông sư điệt nhỉ! Thực lực của hai người bọn họ thật ra không tệ, lần trước thương vong quá lớn, chưa thể đạt được thứ chúng ta muốn, một lần này có thể phái bọn họ đi vào, hy vọng bọn họ nỗ lực, mang mấy thứ đó về, sẽ không thiếu chỗ tốt cho bọn họ.”

Trần Nguyệt Dĩnh trầm giọng nói.

“Nhỡ đâu bọn họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn...”

Trần Nguyệt Dĩnh cười cười, nói: “Bọn họ lại không phải bảo bối, hai đệ tử mà thôi, nếu là tu vi chúng ta có thể tiến thêm một bước, chết mấy đệ tử đã tính là gì.”

Dương Khánh Long gật gật đầu, nói: “Ta chỉ sợ Trần sư tỷ không nỡ, có câu này của Trần sư tỷ, vậy ta yên tâm rồi.”

...

Huyền Nguyệt sơn, một tòa trang viên diện tích cực rộng, trong trang viên giăng đèn kết hoa, chữ “Hỷ” màu đỏ thẫm tùy ý có thể thấy được.

Một tòa lầu các màu xanh cao chín tầng, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, trên mặt bọn họ tràn đầy nụ cười.

Vương Thanh Thành và Tôn Nguyệt Kiều mặc hỉ phục hoa lệ, hai người đang bái thiên địa.

Mấy chục tu sĩ tụ tập ở trong phòng, bọn họ tràn đầy nụ cười, Dương Vũ Ngưng chủ trì hôn lễ.

“Nhất bái thiên địa.”

“Nhị bái cao đường.”

“Phu thê giao bái.”

“Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng.”

...

Một bộ lưu trình đi xong, Tôn Nguyệt Kiều do hai nữ tu sĩ đỡ đến phòng tân hôn, lẳng lặng chờ đợi Vương Thanh Thành.

Vương Thanh Thành vị chú rể này tắc tiếp đón khách khứa, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên bọn tám vị tu sĩ Hóa Thần tụ tập cùng một chỗ, trên bàn bày rượu ngon món ngon, đều là thứ có lợi đối với tu hành.

“Hôm nay Vương sư điệt kết hôn, Vương sư đệ, Uông sư muội, ta kính các ngươi một chén.”

Dương Vũ Ngưng bưng chén rượu, uống một hơi cạn sạch.

“Dương sư tỷ khách khí rồi, phiền Dương sư tỷ rồi, tự mình chủ trì hôn lễ cho Thanh Thành, tiểu tử này phúc khí không nhỏ, cưới huyền tôn nữ của Tôn sư huynh, lại có Dương sư tỷ chủ trì hôn lễ cho bọn họ.”

Vương Trường Sinh khách khí nói, vội vàng bưng chén rượu đáp lễ.

“Đúng vậy! Một lần này phiền Dương sư tỷ cùng các vị sư huynh rồi.”

Uông Như Yên bưng lên chén rượu, hướng đám người Dương Vũ Ngưng kính rượu.

“Vương sư đệ khách khí rồi, đại hôn Vương sư điệt, chúng ta các trưởng bối này đúng ra nên có mặt, hôm nay không say không về.”

Một đại hán áo vàng mặt đỏ bừng cười nói, cầm lấy một cái bầu rượu trút rượu vào trong miệng.

Mọi người cụng ly qua lại, vừa nói vừa cười.

Hơn hai canh giờ sau, tiệc tan, các tu sĩ lục tục quay về chỗ ở.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tự mình tiễn tu sĩ Hóa Thần bọn Dương Vũ Ngưng rời khỏi, bọn họ quay về hội trường, phát hiện Vương Thanh Phong ngồi một mình ở bên cạnh một bàn rượu, một mình uống rượu.

Bởi vì Vương Thanh Phong làm người quá bướng bỉnh, rất nhiều thời điểm thường xuyên khiến người khác không xuống đài được, không có bao nhiêu đồng môn lui tới với hắn, đồng môn giao hảo cùng hắn càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên lắc lắc đầu, xem ra phải để Vương Thanh Phong sớm ngày thành thân, hy vọng đạo lữ có thể sửa lại tính tình của hắn.

“Thanh Phong, hôm nay là ngày đại ca con kết hôn, uống với cha thêm vài chén.”

Vương Trường Sinh ngồi xuống, đối ẩm với Vương Thanh Phong.

Cha con hai người vừa uống rượu, vừa nói chuyện phiếm.

“Cha, mẹ, hai người nói bọn con ở hạ giới còn có một tỷ tỷ, tỷ ấy có thể đến Huyền Dương giới không?”

Vương Thanh Phong đột nhiên mở miệng hỏi.

Nụ cười trên mặt Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cứng lại, đây là chuyện đau lòng của bọn họ, Vương Thanh Phong cái nào không nói lại nói đúng chỗ đau.

“Không biết, hy vọng Thanh Thiến có thể đến Huyền Dương giới! Được rồi, con thong thả uống, ta và mẹ con trở về nghỉ ngơi.”

Vương Trường Sinh thở dài nói, cùng Uông Như Yên đứng dậy rời khỏi.

Trở lại phòng, Uông Như Yên vội vàng mở miệng giải thích: “Phu quân, chàng đừng trách Thanh Phong, nó không có ác ý, nó chỉ là muốn chúng ta một nhà đoàn viên mà thôi.”

“Ta biết, đứa nhỏ này ăn nói vụng về, không biết nói chuyện, nghĩ đến cái gì liền nói cái đó, về sau trông kỹ có, miễn cho nó phạm phải sai lầm lớn.”

Vương Trường Sinh sắc mặt ngưng trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận