Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4655: Kịp thời chạy tới (1)

Hắn xuất thân tán tu, lấy săn giết yêu thú mà sống, hợp tác với Đặng Thiên Kỳ săn giết yêu thú, có một chút giao tình.

Nếu không phải Đặng Thiên Kỳ cho thù lao không thấp, Tần Hạo sẽ không ra tay.

“Đúng vậy! Đặng đạo hữu, ngươi nên nói cho chúng ta biết tung tích của Long Thanh Phong rồi chứ!”

Trần Lỗi nhíu mày nói.

“Long Thanh Phong ngay tại phường thị Huyền Mộc, chúng ta ở đối diện hắn. Hắn hẳn là đã thay đổi dung mạo, chúng ta lúc này mới chưa phát hiện hắn.”

Đặng Thiên Kỳ mỉm cười nói.

“Nếu là hắn muốn ở lại phường thị tám trăm một ngàn năm, chúng ta chẳng phải là cũng cần chờ ngàn tám trăm năm? Có biện pháp nào để hắn rời khỏi phường thị không?”

Bạch Dao nhíu mày nói.

Bọn họ không có khả năng ra tay ở phường thị, chỉ có thể chờ Long Thanh Phong rời khỏi phường thị.

“Cái này phải xem Vương đạo hữu. Vương đạo hữu cùng tu sĩ Luyện Hư của Lãnh Diễm phái đi lại tương đối gần, có thể hay không tìm tu sĩ Lãnh Diễm phái hỗ trợ, dán bố cáo, nói người này giết hại người vô tội, là tà tu, treo giải thưởng số tiền lớn truy bắt người này.”

Đặng Thiên Kỳ nhìn về phía Vương Mạnh Sơn, cười mỉm nói.

Hắn mời Vương Mạnh Sơn, càng nhiều hơn là nhìn trúng Vương Mạnh Sơn cùng Lãnh Diễm phái đi lại rất gần.

“Đặng đạo hữu, ngươi không phải nói, hậu nhân của ngươi đã bái vào Lãnh Diễm phái?”

Bạch Dao nghi hoặc nói.

Đặng Thiên Kỳ lắc đầu nói: “Hậu nhân của ta đã chết, người đi trà lạnh, Luyện Hư Lãnh Diễm phái cũng không phải là ta có thể sai sử, Vương đạo hữu có lẽ có biện pháp.”

Hắn bây giờ chỉ là tán tu, không giống Vương Mạnh Sơn, có Quảng Nguyên tông phần cơ nghiệp này, thường xuyên hiếu kính tu sĩ Luyện Hư của Lãnh Diễm phái, tu sĩ Luyện Hư Lãnh Diễm phái càng nguyện ý giúp Vương Mạnh Sơn hơn.

“Ta thử đi! Hy vọng có thể ép hắn rời khỏi phường thị.”

Vương Mạnh Sơn đáp ứng.

Nói chuyện phiếm hơn một canh giờ, bọn họ chế định nhiều bộ phương án, Vương Mạnh Sơn đi tìm tu sĩ Luyện Hư của Lãnh Diễm phái, năm người bọn Đặng Thiên Kỳ thì giám thị Long Thanh Phong.

...

Thanh Liên cốc, tòa tiểu viện yên tĩnh nào đó.

Vương Nhất Hồng ngồi ở trong một đình trúc màu xanh, một thanh niên áo xanh ngũ quan thanh tú đang báo cáo với Vương Nhất Hồng.

Thanh niên áo xanh tên Vương Trung, hắn là phân thân của Vương Mạnh Sơn.

“Đặng Thiên Kỳ đang tìm Long Thanh Phong? Chưa nói nguyên nhân sao?”

Vương Nhất Hồng nghi hoặc nói.

Vương gia mấy năm nay luôn tìm Đặng Thiên Kỳ, chưa tìm được Đặng Thiên Kỳ. Nếu thay đổi dung mạo, quả thật rất khó tìm đến gã.

Huyết Đao môn đang tìm Long Thanh Phong, sao Đặng Thiên Kỳ cũng đang tìm Long Thanh Phong? Hai bên này có liên quan sao?

“Hắn chưa nói, ta thu được tin tức, lập tức tới báo cáo.”

Vương Trung nói theo sự thật.

“Ta biết rồi, ngươi đừng vội trở về, ta phái người theo ngươi cùng nhau trở về, hy vọng có thể vượt ở trước Đặng Thiên Kỳ tìm được Long Thanh Phong.”

Vương Nhất Hồng phân phó.

Vương Trung đáp ứng.

Vương Nhất Hồng lấy ra pháp bàn đưa tin, liên hệ tộc nhân, điều động tu sĩ Luyện Hư đi theo Vương Trung tìm Long Thanh Phong, thuận tiện giải quyết Đặng Thiên Kỳ.

...

Phường thị Huyền Ly, màn đêm đã buông xuống, trong phường thị đèn đuốc sáng trưng, dòng người như dệt cửi.

Một thanh niên áo xanh ngũ quan bình thường bước chậm ở trên đường, đi một chút nhìn một chút.

Khi đi qua một chỗ góc, thanh niên áo xanh nhíu mày, dừng bước.

Theo ánh mắt của hắn nhìn lại, có thể nhìn thấy một tờ bố cáo, trên bố cáo có một bức tranh, còn có một hàng văn tự.

Mấy chục tu sĩ đứng ở trước bố cáo, mồm năm miệng mười nói cái gì.

“Tà tu Long Thanh Phong giết hại người vô tội, có huyết mạch giao long, treo giải thưởng một ức linh thạch, truy bắt Long Thanh Phong, ai biết tình huống mà không báo lấy đồng phạm luận xử.”

“Tà tu ai cũng có thể giết, nên giết, nếu như bị ta tìm được người này, thế nào cũng mang hắn rút hồn luyện phách.”

“Thôi đi! Chỉ tu vi Luyện Hư sơ kỳ của ngươi, căn bản không phải đối thủ của hắn, không thấy trên bố cáo nói sao? Người này có tu vi Luyện Hư trung kỳ, ngươi căn bản không phải đối thủ của người này.”

Thanh niên áo xanh nhìn quét vài lần, liền không chú ý nữa, sải bước đi về phía trước.

Hắn ở trên đường lượn vài vòng, hơn một canh giờ sau, đi vào một tòa tiểu viện ngói đỏ yên tĩnh.

Thanh niên áo xanh chính là Long Thanh Phong. Hắn lợi dụng bảo vật thay đổi dung mạo, người ngoài rất khó phát hiện khuôn mặt chân thật của hắn.

Hắn mấy năm nay trốn đông trốn tây, một khắc cũng không thể an bình, chỉ sợ kẻ địch tìm tới cửa.

“Lãnh Diễm phái cũng đã ra mặt, xem tới nơi này không thể nán lại nữa.”

Long Thanh Phong lẩm bẩm, hắn không tin, Cửu Long cung có thể thu mua tất cả thế lực Nhân tộc của Huyền Linh đại lục.

Long Thanh Phong thay đổi dung mạo, rời khỏi chỗ ở, sau thời gian một chén trà, hắn xuất hiện ở cửa một tòa cung điện màu trắng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Huyền Ly điện”.

Hắn bước vào, trong điện có mười mấy truyền tống trận, hắn đi đến trên một truyền tống trận, thanh toán xong linh thạch, đi lên đó.

Tần Hạo từ cửa đi ngang qua, ánh mắt nhìn như lơ đãng nhìn lướt qua trong điện.

Thủ vệ đánh vào một pháp quyết, truyền tống trận nhất thời chớp lên, vô số trận văn tỏa sáng, sau khi một đạo linh quang chói mắt sáng lên, bao phủ bóng người Long Thanh Phong.

Một lát sau, Đặng Thiên Kỳ và Bạch Dao chạy tới, truyền tống rời khỏi, đuổi theo Long Thanh Phong. Bốn người bọn Vương Mạnh Sơn muộn một chút lại dùng truyền tống trận đuổi theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận