Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2070: Manh mối? (1)

“Vương sư huynh, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Huynh sao thời gian dài như vậy mới đến? Có phải Nhật Nguyệt cung tìm tới cửa hay không?”

Tử Nguyệt tiên tử có chút khẩn trương hỏi.

Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, cười nói: “Không có, nhắm chừng Nhật Nguyệt cung sớm đã quên việc này.”

Hắn nói cho Tử Nguyệt tiên tử chuyện xảy ra mấy chục năm qua ở Nam Hải, còn có mục đích chuyến này của mình.

“Không ngờ Chu Tư Hồng ngã xuống ở trên tay Vương sư huynh, như vậy cũng tốt, Nam Hải không đến mức sinh linh đồ thán.”

Tử Nguyệt tiên tử có chút thất vọng. Chu Tư Hồng nếu là mở ra thông đạo không gian đi thông Ma giới, các môn phái lớn của Nam Hải khẳng định sẽ lọt vào bị thương nặng, Nhật Nguyệt cung cũng không ngoại lệ. Đến lúc đó, là thời cơ báo thù tốt nhất của nàng, nhưng Nam Hải sẽ sinh linh đồ thán, Chu Tư Hồng chết ở trên tay Vương Trường Sinh, Tử Nguyệt tiên tử ngoài thất vọng, cũng có chút mừng thầm, cái này nói rõ thực lực của Vương Trường Sinh càng ngày càng mạnh.

Nhật Nguyệt cung dù sao cũng là một trong mười đại môn phái Nam Hải, còn là loại xếp hạng phía trước, nếu không có đại kiếp nạn, nàng quả thật rất khó báo thù.

Nam Hải có đại kiếp nạn, Vương gia cũng sẽ xui xẻo theo, không thể chỉ lo thân mình.

Tử Nguyệt tiên tử muốn báo thù, lại không hy vọng Vương gia gặp chuyện, hai bên là có xung đột.

Vương Trường Sinh lật bàn tay, hào quang màu vàng lóe lên, một quả cầu kim loại ánh vàng rực rỡ xuất hiện trên tay, mặt ngoài quả cầu trải rộng linh văn huyền ảo.

“Điền sư muội, ta bây giờ có thể luyện chế ra con rối thú cấp bốn rồi, con rối thú cấp bốn này là ta tự mình luyện chế, tặng cho muội phòng thân.”

Vương Trường Sinh giọng điệu thành khẩn. Tử Nguyệt tiên tử đã cho Vương gia rất nhiều trợ giúp, Vương Trường Sinh vẫn luôn muốn hồi báo, chưa có cơ hội nào, vừa lúc hắn luyện chế ra con rối thú cấp bốn, tặng cho Tử Nguyệt tiên tử, đã là biểu đạt lòng biết ơn, cũng là một loại lung lạc.

Quan hệ của hắn cùng Tử Nguyệt tiên tử có chút phức tạp, nói là sư huynh sư muội, chỉ là trên danh nghĩa, nói là người xa lạ, Tử Nguyệt tiên tử vì bảo vệ tộc nhân Vương gia bình an, bị Hoàng Long chân nhân đánh trọng thương, thiếu chút nữa chết.

Trong mắt Tử Nguyệt tiên tử lóe lên sự ngạc nhiên, con rối thú cấp bốn cũng không phải là rau cải trắng, tuy nói Vương gia đã có hai con rối thú cấp bốn, nhưng hai con rối thú cấp bốn đó từng chịu tổn thương, vẫn là có một chút chênh lệch với con rối thú cấp bốn mới tinh.

“Vương sư huynh, phần lễ vật này quá quý trọng rồi, không có công không nhận lộc...”

Tử Nguyệt tiên tử tính từ chối, lời của nàng còn chưa nói xong, đã bị Vương Trường Sinh ngắt lời: “Điền sư muội, muội cũng đừng khách khí với ta, mấy năm nay nếu không phải muội hỗ trợ, khôi lỗi thuật của Vương gia chúng ta cũng sẽ không tăng lên nhanh như vậy. Muội vài lần thiếu chút nữa ngã xuống, đều có liên quan tới ta, Đông Ly giới có thể sắp đại loạn rồi, muội có một con rối thú cấp bốn bên mình, ta cũng yên tâm. Nói tới, ta còn có việc cần muội hỗ trợ đó!”

Vương Trường Sinh một năm một mười nói một lần tình hình Thiên Nguyệt chân nhân tới chơi Vương gia, còn có mục đích chuyến này của bọn họ.

“Hoàng Ngọc Hư, nếu hắn còn sống, hẳn là tiến vào Nguyên Anh kỳ rồi, hắn đã có thể ở Vạn Quỷ hải vực, vậy ta liền đi với huynh một chuyến đi! Nói tới, tằng tổ phụ xem như gián tiếp chết ở trên tay hắn.”

Trong đôi mắt đẹp của Tử Nguyệt tiên tử có ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, lúc trước chuyến đi di chỉ Trấn Hải tông, Hoàng Ngọc Hư và Hoàng Long chân nhân theo đuôi ở phía sau Tử Nguyệt tiên tử cùng Điền Quýnh, Điền Quýnh đoạn hậu cho Tử Nguyệt tiên tử, lúc này mới ngã xuống.

“Việc này không vội, trong thời gian ngắn cũng tìm không thấy hắn. Đúng rồi, đây là Thiết Mộc ngàn năm, còn có một cái tinh hồn yêu thú cấp bốn, muội có thể thử luyện chế con rối thú cấp bốn.”

Vương Trường Sinh lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Tử Nguyệt tiên tử.

Tử Nguyệt tiên tử cũng không chối từ, liên thanh cảm ơn, nhận lấy nhẫn trữ vật cùng con rối thú cấp bốn.

Tử Nguyệt tiên tử lấy ra lá trà, pha trà chiêu đãi Vương Trường Sinh, hai người vừa uống trà, vừa trao đổi khôi lỗi thuật.

Hơn nửa ngày sau, Vương Trường Sinh mới từ biệt với Tử Nguyệt tiên tử, tới một khu vườn trồng không ít hoa sen màu xanh, Vương Thiên Kỳ cùng Vương Vinh Miểu báo cáo tình huống di chỉ Trấn Hải tông với Vương Trường Sinh.

Di chỉ Trấn Hải tông trước mắt có hai ngàn lẻ bảy mươi sáu người tu tiên, trong đó tu sĩ Kết Đan bảy người, tu vi cao nhất là Vương Vinh Miểu, Kết Đan tầng bảy, Vương Thiên Kỳ chỉ Kết Đan tầng sáu, bọn họ đều kẹt ở bình cảnh, tiếp tục ở lại di chỉ Trấn Hải tông, bọn họ rất khó hóa giải bình cảnh.

Trừ bọn họ, còn có một đám tu sĩ Trúc Cơ kẹt ở bình cảnh, muốn hóa giải bình cảnh, bọn họ cần rời khỏi di chỉ Trấn Hải tông rèn luyện mới được.

“Thiên Kỳ, Vinh Miểu, các ngươi tu luyện cho tốt, chờ thêm một đoạn thời gian, lại đưa bọn ngươi rời khỏi nơi đây, ta sẽ phái người thay thế các ngươi. Các ngươi kiểm kê một lần tộc nhân kẹt ở bình cảnh, đến lúc đó dẫn theo bọn họ cùng nhau rời khỏi.”

Vương Trường Sinh phân phó, mấy trăm tộc nhân kẹt ở bình cảnh, vấn đề này rất nghiêm trọng, chờ giải quyết xong Hoàng Ngọc Hư, hắn tính điều các tộc nhân này đến Trung Nguyên, Bắc Cương và Đông Hoang, dù sao sẽ không ở lại Nam Hải, nhỡ đâu để lộ tin tức thì phiền toái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận