Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2302: Đắc thủ (2)

Hộ tông đại trận bị phá, đệ tử Vạn Hỏa cung tổn thất thê thảm nặng nề, đảo Vạn Diễm ánh lửa ngập trời.

Một tiếng gào rống quái dị vang lên, một con rùa màu đỏ hình thể thật lớn từ trong núi lửa bò ra, núi lửa xé rách, vô số nham thạch nóng chảy trào ra, lượng lớn kiến trúc bị điểm hỏa.

Con rùa màu đỏ có kích thước hơn trăm trượng, toàn thân màu đỏ rực, trên đầu có một chút linh văn màu vàng, đây là một con Kim Diễm Quy bậc bốn thượng phẩm, có được một tia huyết mạch Huyền Vũ.

Kim Diễm Quy hộ tông linh thú của Vạn Hỏa cung, linh thú loại rùa tuổi thọ tương đối dài.

Trong tay Triệu Diễm nắm một cây cờ phướn hào quang màu đỏ lấp lánh, trên mặt cờ bọc một tầng lửa màu đỏ, sóng nhiệt ngập trời.

Hơn một ngàn đệ tử trên tay đều nắm một cây cờ phướn màu đỏ, vẻ mặt bọn họ kiên định.

Sớm ở lúc Long Hàm Cơ tập kích đảo Vạn Diễm, Triệu Diễm đã truyền tống một đám đệ tử tinh nhuệ rời khỏi, điều hắn bây giờ phải làm, chính là tranh thủ thời gian cho đệ tử tinh nhuệ chạy trốn, hắn cũng không biết mục đích của Long Hàm Cơ.

Giao long màu đỏ phát ra một tiếng rống giận, chợt đánh về phía Kim Diễm Quy.

Tiếng nổ ầm ầm ầm không dứt, lượng lớn phòng ốc bị phá hủy, ánh lửa ngập trời.

“Đệ tử Vạn Hỏa cung nghe lệnh, kẻ dám xâm phạm Vạn Hỏa cung ta, giết không tha.”

Triệu Diễm quát to, vẻ mặt đầy kiên quyết.

Hắn đã làm tốt chuẩn bị chắc chắn phải chết, chỉ cần đệ tử tinh nhuệ sống sót, Vạn Hỏa cung còn có cơ hội xây dựng lại.

Hắn có thể chết, đạo thống Vạn Hỏa cung không thể diệt.

“Hừ, châu chấu đá xe.”

Vẻ mặt Long Hàm Cơ khinh thường, bắt pháp quyết, trong phạm vi mười dặm chợt xuất hiện nhiều đốm lửa, không đến ba hơi thở, một con giao long lửa màu đỏ dài nghìn trượng bỗng dưng hiện lên, tản mát ra nhiệt độ cao khủng bố.

Tu sĩ Hóa Thần có thể khống chế thiên địa linh khí khu vực nhất định, một đại thần thông này không phải tu sĩ Nguyên Anh có thể so sánh.

“Đi.”

Long Hàm Cơ đưa tay nhẹ nhàng chỉ về phía đảo Vạn Diễm, quát lạnh một tiếng.

Giao long lửa màu đỏ xoay một cái ở trên bầu trời, hóa thành một ánh lửa đáp xuống.

Triệu Diễm vung cờ phướn màu đỏ trong tay, phát ra ngọn lửa hừng hực, đón đỡ phía giao long lửa màu đỏ, hơn một ngàn đệ tử noi theo.

Vô số ngọn lửa màu đỏ đón đỡ giao long lửa màu đỏ, bùng nổ ra một làn sóng khí mạnh mẽ.

Tư Đồ Mị và Tống Ngọc Trinh đi thẳng đến tàng bảo khố của Vạn Hỏa cung, đây là nhiệm vụ của các nàng.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, hai người lao ra khỏi tàng bảo khố, lúc này, hơn phân nửa đảo Vạn Diễm đều bị lửa bao phủ, trên đảo máu chảy thành sông, ánh lửa ngập trời.

“To gan, dám làm loạn ở địa giới Nam Hải, thực coi Nam Hải tu tiên giới chúng ta không có người sao?”

Một giọng nam tử phẫn nộ từ chân trời nơi xa truyền đến.

Long Hàm Cơ bị dọa nhảy dựng, thu hồi thông thiên linh bảo, hóa thành một con giao long màu đỏ dài hơn trăm trượng, lặn vào đáy biển, Tư Đồ Mị và Tống Ngọc Trinh theo sát sau đó.

Một tháng sau, một tin tức kinh người rất nhanh truyền lưu ra ở Nam Hải tu tiên giới, Vạn Hỏa cung lọt vào tu sĩ Thiên Lan giới tập kích, tổn thất thê thảm nặng nề, chưởng môn Triệu Diễm chờ nhiều vị tu sĩ Nguyên Anh chết trận, thế cục Nam Hải tu tiên giới trở nên khẩn trương, ai cũng cảm thấy bất an.

...

Hải vực Vạn Quỷ, hòn đảo nào đó phạm vi ngàn dặm, Diệp Hải Đường đứng ở trên một vách núi dốc đứng, vẻ mặt lạnh lùng.

Mười tám cây Thiên Quỷ Phiên lượn không ngừng ở bầu trời, phát ra một trận tiếng quỷ khóc “Ô ô”, gió âm nổi từng cơn, trên đảo có lượng lớn hài cốt hào quang màu trắng lập lòe.

Cấm chế hải vực Vạn Quỷ bị xé rách một lỗ thủng, lượng lớn quỷ vật phá tan phong ấn, quỷ vật Nguyên Anh kỳ đã có nhiều tới mười mấy con. Diệp Hải Đường nhân cơ hội thu hồi quỷ vật, tế luyện Thiên Quỷ Phiên.

Mười tám cây Thiên Quỷ Phiên hấp thu nhiều tới mấy vạn quỷ vật, uy lực có thể so với linh bảo. Nếu là có thể hút vào trăm vạn quỷ vật, Thiên Quỷ Phiên tấn thăng thành thông thiên linh bảo cũng không phải vấn đề.

Một đạo hào quang màu xanh lục từ chân trời nơi xa bay tới, không qua bao lâu đáp ở trước mặt Diệp Hải Đường, chính là Triệu Mị Nhi, vẻ mặt Triệu Mị Nhi lạnh lùng.

“Tứ Quý lão quỷ kia tính kế được lắm, thế mà bày ra là liên hoàn đại trận, bọn hắn xé rách một lỗ thủng, trận pháp khác nhanh chóng thay đổi vị trí, tổ hợp thành trận pháp mới, nếu không hơn trăm vạn con quỷ vật xông ra khỏi hải vực Vạn Quỷ, Nam Hải tu tiên giới tuyệt đối sẽ đại loạn.”

Triệu Mị Nhi nhíu mày nói. Nàng vốn tưởng xé rách một lỗ thủng, có thể thông suốt không cản trở ở hải vực Vạn Quỷ, không ngờ hải vực Vạn Quỷ bố trí là liên hoàn đại trận, xé rách ra một lỗ thủng, đại trận theo đó thay đổi, tiếp tục phong kín một mảng khu vực, đây cũng là một trong các nguyên nhân vì sao mười đại tông môn không phái người canh giữ ở phụ cận cấm chế.

Hải vực Vạn Quỷ bày ra nhiều bộ trận pháp bậc năm, cho dù trôi qua hơn bốn ngàn năm, cũng không phải một lá bùa bậc năm cộng thêm vài tu sĩ Nguyên Anh có thể bài trừ.

Mười mấy vạn con quỷ vật chạy ra, đã tạo thành lượng lớn tổn thất cho mấy hải vực phụ cận, Diệp Hải Đường cũng bởi vậy được lợi, không ngừng thu quỷ vật, tế luyện Thiên Quỷ Phiên, uy lực Thiên Quỷ Phiên đã có thể so với linh bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận