Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1915: Chín cây Thanh Ly kiếm (1)

“Ai biết được! Lai lịch Trấn Tiên tháp mọi thuyết xôn xao, nhưng có một điểm có thể xác định, bảo vật của Trấn Tiên tháp quả thật lấy không hết, mỗi một người vượt ải đều phải nộp lên một món đồ, tu sĩ chết ở Trấn Tiên tháp tài vật đều thuộc về Trấn Tiên tháp, bảo vật căn bản lấy không hết.”

Vương Trường Sinh lật bàn tay, một cái đỉnh nhỏ màu đen to bằng bàn tay xuất hiện trên tay, cổ tay hắn rung lên, cái đỉnh nhỏ màu đen rời tay bay ra, rơi mạnh trên mặt đất, phiến đá dưới đất nháy mắt vỡ nát. Hiển nhiên, cái đỉnh nhỏ màu đen đựng bên trong thứ rất nặng.

“Điền sư muội, chuyến đi Trấn Tiên tháp một lần này, đám người Thanh Thiến kiếm được không ít thứ tốt, hai giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy này cho ngươi, chúng ta hợp sức cùng nhau luyện chế một bộ pháp bảo phòng ngự. Thực lực của ngươi quá yếu, có cả bộ pháp bảo phòng ngự phòng thân tương đối tốt hơn.”

Vương Trường Sinh thành khẩn nói. Tử Nguyệt tiên tử không phải phụ thuộc Vương gia, luôn mời nàng hỗ trợ luyện chế cả bộ pháp bảo, Vương Trường Sinh cũng băn khoăn. Hắn tính lấy hai giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy luyện chế một bộ pháp bảo phòng ngự cho Tử Nguyệt tiên tử.

Tử Nguyệt tiên tử giúp hắn không ít, bánh ít đi, bánh quy lại, Vương Trường Sinh cũng nên làm chút gì cho Tử Nguyệt tiên tử.

Nhất Nguyên Trọng Thủy luyện chế cả bộ pháp bảo phòng ngự, lực phòng ngự khẳng định rất mạnh, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

“Hai giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy? Nhiều quá rồi, một giọt là đủ, trên người ta có hai kiện pháp bảo phòng ngự, thêm một món thiếu một món không sao.”

Nhất Nguyên Trọng Thủy cũng không dễ dàng đạt được, Vương Trường Sinh dùng để luyện chế Định Hải Châu, có thể đề cao thực lực. Tử Nguyệt tiên tử lấy một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy là đủ rồi.

“Ta còn có rất nhiều Nhất Nguyên Trọng Thủy, ngươi yên tâm nhận lấy đi! Ngươi nếu ngại ít, ta cho ngươi thêm một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy.”

Nghe xong lời này, Tử Nguyệt tiên tử không chối từ nữa, nhận hai giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy, hành động này của Vương Trường Sinh khiến nàng tăng mạnh hảo cảm.

Quà nhẹ tình ý nặng, nàng để ý không phải bao nhiêu giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy, mà là thái độ của Vương Trường Sinh, thái độ của Vương Trường Sinh khiến nàng rất hài lòng.

“Vương sư huynh, ngươi không phải muốn luyện chế bản mạng phi kiếm cho cháu ngươi sao? Ta đã xử lý xong việc vặt trên tay, chúng ta cùng nhau luyện khí đi!”

Tử Nguyệt tiên tử mỉm cười, giọng điệu thân cận hơn không ít.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, cùng Tử Nguyệt tiên tử đi về phía một tòa lầu các màu tím cách đó không xa.

Bên trong lầu các bố trí thanh lịch, có một tầng hầm ngầm lớn hơn trăm trượng, trên vách tầng hầm ngầm khắc nổi lượng lớn trận văn hỏa thuộc tính, góc trên bên trái có một giá để đồ bằng đá cao khoảng một trượng, mặt trên bày không ít tài liệu luyện khí, sắp hàng chỉnh tề.

Trung ương căn phòng đá có hai cái bồ đoàn màu xanh, ngoài ra không có vật nào nữa.

Toàn bộ căn phòng đá sạch sẽ, không dính một hạt bụi, nhìn từ bố cục phòng luyện khí, Tử Nguyệt tiên tử là một người rất thích sạch sẽ.

Tử Nguyệt tiên tử cùng Vương Trường Sinh ngồi ở trên bồ đoàn màu xanh, bọn họ lấy ra tài liệu luyện khí, bắt đầu luyện khí.

Bọn họ từng hợp tác nhiều lần, khá quen thuộc lẫn nhau.

Vương Trường Sinh tung Lưu Ly Trúc lên giữa không trung, mở mồm, phun ra một ngọn lửa màu lam nhạt, bao lấy Lưu Ly Trúc. Tử Nguyệt tiên tử hé bờ môi thơm, phun ra một luồng anh hỏa màu tím, hai loại lửa đan xen với nhau, trong ngươi có ta trong ta có ngươi.

Lưu Ly Trúc ở dưới hai loại lửa nung khô, chậm rãi xuất hiện dấu hiệu mềm đi.

...

Hồng Nguyệt hải vực, đảo Thanh Lý.

Mười mấy đóa hoa sen màu xanh từ trên cao bay qua, một thanh niên áo lam dáng người cao cùng một thiếu phụ váy lam dáng người thướt tha đứng ở trước nhất. Thanh niên áo lam tên Vương Thiên Hải, phụ trách tọa trấn đảo Ngân Xà, thiếu phụ váy lam là Vương Thiên Tình.

Vương Thiên Tình gả vào Trương gia, mấy năm nay, hai nhà Trương Vương lui tới càng ngày càng chặt chẽ, phàm là Trương gia tổ chức bất cứ lễ mừng nào, Vương gia đều sẽ phái người tham gia.

Hôm nay là tiệc trăm ngày đứa cháu thứ bảy của Vương Thiên Tình, nàng phái người thông báo Vương Thiên Hải, mời Vương Thiên Hải đến đảo Thanh Lý làm khách, tụ tập một chút.

Đảo Ngân Xà cách đảo Thanh Lý không phải quá xa, Vương Thiên Hải không có việc gì, dẫn người tới đảo Thanh Lý làm khách.

Đúng lúc này, ngọn núi cao nào đó trồng đầy kỳ hoa dị thảo truyền đến một tiếng nổ vang, cả ngọn núi cao kịch liệt chớp lên.

Trong lòng Vương Thiên Tình cả kinh, ngừng lại, đám người Vương Thiên Hải trợn mắt há hốc mồm.

Vương Thiên Hải từng tới đảo Thanh Lý nhiều lần, hắn nếu không có nhớ lầm, động phủ Trương Vô Trần tựa như ngay tại ngọn núi truyền đến tiếng nổ.

Một đội tu sĩ từ nơi xa bay tới, cầm đầu là Trương Chí Dương.

“Bất luận kẻ nào cũng không được tới gần Vô Trần phong, nên làm cái gì thì làm cái đó.”

Trương Chí Dương quát to.

Vương Thiên Tình không nghĩ nhiều, dẫn theo đám người Vương Thiên Hải bay đi động phủ của mình.

Vô Trần phong, đỉnh núi có một tòa cung điện màu xanh gạch xanh ngói lưu ly, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Vô Trần cung”, đây là chỗ ở của Trương Vô Trần.

Trong một gian mật thất lớn hơn trăm trượng, Trương Vô Trần ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, vẻ mặt dữ tợn, trong mắt tràn đầy nét vui sướng.

Khí tức của nàng so với trước kia cường đại hơn không ít, sau khi dùng Bổ Thần Đan, nàng bù lại Nguyên Thần lỗ lã, bế quan một giáp, thuận lợi tiến vào Nguyên Anh trung kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận