Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6505: Tầm bảo

“Không có, bọn họ nhắm chừng không dùng chân dung, hoặc là đi ngang qua Kim Tiêu thành, đến từ nơi khác cũng nói không chừng. Nếu có tin tức, ta sẽ thông báo ngươi.”

Hàn Dung nói.

Mộ Dung Băng gật gật đầu, nói: “Được rồi! Vậy cứ như vậy!”

Hàn Dung thu hồi Truyền Tiên Kính, lẩm bẩm: “Muốn trách thì trách các ngươi không có giá trị lợi dụng quá lớn, các ngươi nếu giống với Lạc Thủy tiên tử, nắm giữ kỹ nghệ đặc thù, trái lại có thể tha các ngươi một mạng.”



Thời gian thấm thoát thoi đưa, hai mươi vạn năm trôi qua.

Thiên Thần hải vực, Thanh Liên đảo.

Một tòa trang viên chim hót hoa thơm, thủy tạ hành lang, kỳ hoa dị thạch.

Vương Nhất Nhị, Vương Vân Nguyệt, Vương Thụy Tuyết cùng Vương Xuyên Lân ngồi ở trong một đình đá màu xanh, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

“Xuyên Lân, ngươi xác định không nhận lầm?”

Vương Nhất Nhị hỏi.

Vương Xuyên Lân trước mắt là Kim Tiên trung kỳ, là trưởng lão Tàng Kinh Các, phụ trách trông coi Tàng Kinh Các, quản lý điển tịch Tàng Kinh Các.

“Không nhận sai, quả thật là Lục Tuyệt Huyết Lôi Đại Trận, Tiên Linh Trủng là một trong mười đại hiểm địa của Bắc Hải tiên vực, cấm chế trùng trùng, các ngươi tốt nhất báo lên lão tổ tông, các ngươi nếu đi tầm bảo, phiêu lưu quá lớn.”

Vương Xuyên Lân nói.

Vương Nhất Đao và Vương Thu Lâm lục tục tiến vào Thái Ất Kim Tiên, Vương gia lại thêm hai vị Thái Ất Kim Tiên. Sau khi đại chiến kết thúc, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên bế quan tu luyện.

Vương Mạnh Bân, Diệp Hải Đường cùng Vương Anh Kiệt tọa trấn Thanh Liên đảo, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Bách, Vương Thanh Linh, Vương Nhất Đao cùng Vương Thu Lâm tới Hỗn Độn đại lục hỗ trợ, tộc nhân việc ai người ấy làm.

Côn Luân Đạo Tổ triệu kiến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, chỉ điểm bọn họ vài câu, việc này đã truyền khắp Bắc Hải tiên vực, địa vị Vương gia nước lên thì thuyền lên, Kinh Mậu đường mở rộng lần nữa, mở cửa hàng làm ăn, thu thập tài nguyên tu tiên ở nhiều hải vực.

Theo gia tộc phát triển lớn mạnh, các đường khẩu đều mở rộng, Tầm Bảo đường cũng không ngoại lệ.

Vương gia thống nhất Thiên Thần hải vực, chỉnh hợp tài nguyên tu tiên Thiên Thần hải vực, mở rộng ra ngoài, Tầm Bảo đường cũng phóng ánh mắt tới hải vực khác của Bắc Hải tiên vực. Một lần dưới tình huống ngẫu nhiên, một vị Kim Tiên bán cho Kinh Mậu đường một tin tức, nói là ở Tiên Linh Trủng phát hiện một cây Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả, chẳng qua cấm chế quá mạnh, hắn không có cách nào phá đi cấm chế, bán tin tức cho Vương gia.

Kinh Mậu đường chuyển tin tức cho Tầm Bảo đường, người của Tầm Bảo đường báo lên từng tầng.

Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả chu kỳ sinh trưởng dài đến bốn ngàn năm trăm vạn năm, tiên quả này có công hiệu lớn mạnh khí huyết, là dược liệu chính luyện chế tiên đan bậc ba Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan, Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan có thể phụ trợ tiên nhân tu luyện thành tiên thể.

Vương gia thu thập được đan phương Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan, chẳng qua tìm không thấy Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả.

“Đúng vậy! Tiên Linh Trủng cấm chế mạnh mẽ, từng diệt Thái Ất Kim Tiên, không thể xem nhẹ, vẫn là báo cáo lên lão tổ tông đi!”

Vương Thụy Tuyết đề nghị.

“Việc nhỏ, không cần phiền toái cữu cữu với cữu nương!”

Một thanh âm nữ tử vang dội cất lên.

Vừa dứt lời, Diệp Hải Đường và Vương Anh Kiệt từ trên trời giáng xuống, đáp ở trước mặt bọn họ.

Bốn người bọn Vương Thụy Tuyết vội vàng đứng dậy, trăm miệng một lời: “Bái kiến Hải Đường lão tổ, Anh Kiệt lão tổ.”

“Nhất Nhị nói hết với ta rồi, khó được phát hiện Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả, chúng ta đi một chuyến đi!”

Diệp Hải Đường cười nói.

“Vừa lúc thả lỏng gân cốt một chút.”

Vương Anh Kiệt phụ họa nói, hắn cùng Diệp Hải Đường đều tu luyện thành chân linh đỉnh phong, pháp tắc đại thành.

Sau khi tiến cấp Thái Ất Kim Tiên, bọn họ ở Thanh Liên đảo tiềm tu, nếu không phải Vương Nhất Nhị thông báo bọn họ, bọn họ còn đang bế quan tu luyện.

“Hải Đường lão tổ cùng Anh Kiệt lão tổ dẫn đội, khẳng định mã đáo thành công.”

Vẻ mặt Vương Nhất Nhị đầy tự tin.

Diệp Hải Đường và Vương Anh Kiệt đều là Thái Ất Kim Tiên, bọn họ ở Kim Tiên kỳ đã từng giao thủ với hỗn độn thú bảy màu Kim Tiên kỳ, thực lực mọi người đều từng thấy.

“Nhất Nhị, Vân Nguyệt theo chúng ta cùng đi đi! Tình huống chi tiết, trên đường lại giới thiệu với chúng ta, hy vọng có thể lấy được Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả, giao cho Thanh Bách biểu đệ luyện chế Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan.”

Diệp Hải Đường phân phó.

“Vâng, Hải Đường lão tổ.”

Vương Nhất Nhị cùng Vương Vân Nguyệt đáp ứng.

Vương Anh Kiệt phất tay áo, một chiếc thuyền rồng lóe ra hào quang màu xanh bay ra.

Diệp Hải Đường đi lên, Vương Anh Kiệt, Vương Nhất Nhị cùng Vương Vân Nguyệt đi lên.

“Đi!”

Vương Anh Kiệt bấm pháp quyết, thuyền rồng màu xanh nở rộ hào quang màu xanh, hướng về bầu trời bay đi, lóe lên một cái đã không còn bóng dáng.

“Hải Đường lão tổ cùng Anh Kiệt lão tổ ra tay, hẳn là không có vấn đề.”

Vương Thụy Tuyết nói.

Vương Xuyên Lân gật gật đầu, bày tỏ rất đồng ý.

...

Tiên Linh Hải vực, Ngọc Dương phường thị.

Đường phố rộng rãi sạch sẽ, cửa hàng san sát, tiếng người ồn ào.

Góc tây bắc phường thị, một tòa lầu các màu xanh cao mười tám tầng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Thanh Liên lâu”, đây là cửa hàng Vương gia mở.

Lầu mười lăm, một nam tử áo trắng vẻ mặt khôn khéo cùng một phụ nhân váy tím dáng người đầy đặn ngồi vây quanh ở bên cạnh một cái bàn trà màu xanh, đang nói cái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận