Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3752: Diệu Đức đại sư (2)

Không ngoài dự liệu, tu sĩ Hợp Thể của Diệp gia đã lộ diện.

Một thanh niên áo trắng dáng người khôi ngô cùng một thiếu nữ trẻ tuổi ngũ quan như vẽ tới trên boong tàu, khí tức của bọn họ sâu không lường được.

Thiếu nữ mặc váy mềm che ngang ngực màu hồng, đôi mắt linh động, tay phải đeo một cái vòng tay màu tím.

Vương Trường Sinh cảm nhận được khí tức mạnh mẽ thanh niên áo trắng tản mát ra, thầm giật mình, khí tức thanh niên áo trắng so với Trần Nguyệt Dĩnh còn mạnh hơn vài phần.

“Kim Đồng Lôi Quy bậc bảy? Khéo như vậy?”

Vẻ mặt thanh niên áo trắng đầy hoài nghi, đôi mắt biến thành màu trắng như tuyết, lóe ra một mảng ánh sáng màu trắng nhu hòa.

“Đồng thuật!”

Vương Trường Sinh gật gật đầu, chân linh thế gia nếu ngay cả một môn đồng thuật cũng không nắm giữ, vậy mới kỳ quái.

Thiếu nữ váy hồng lấy ra một viên bảo châu lóe ra ánh sáng màu đỏ, đánh vào một pháp quyết, bảo châu màu đỏ nở rộ linh quang, lơ lửng ở giữa không trung.

Bọn họ cũng không tin vận khí tốt như vậy, đụng tới một con Kim Đồng Lôi Quy bậc bảy còn chưa tính, Kim Đồng Lôi Quy vừa lúc đang độ đại thiên kiếp.

Trên trời có bánh rơi xuống thì thôi, vừa vặn nện ở trên đầu bọn họ.

“Có hai con yêu thú bậc bảy thủ hộ, khó trách nó dám ở nơi này độ kiếp.”

Trên mặt thanh niên áo trắng lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt kích động.

Nếu là trong cơ thể Kim Đồng Lôi Quy có Hấp Lôi Châu, đây là cơ duyên lớn, luyện chế Hấp Lôi Châu thành trọng bảo, tu sĩ Hợp Thể năm lần đại thiên kiếp đầu tiên đều sẽ thoải mái hơn một chút.

“Ly Hỏa Châu cũng chưa phát hiện khác thường, nhưng nơi này có yêu thú bậc bảy, Trắc Yêu Bàn thế mà chưa phát hiện, cái này trái lại kỳ quái.”

Thiếu nữ váy hồng nghi hoặc nói.

“Có thể là nơi này có mạch khoáng đặc thù, hoặc cấm chế đặc thù đi! Trước kia cũng không phải chưa từng xảy ra. Nhược Hâm, Nhược Vân, các ngươi đi bày trận, không thể để chúng nó chạy.”

Thanh niên áo trắng phân phó, giọng điệu nghiêm khắc.

Diệp Nhược Hâm lên tiếng đáp ứng, muốn đưa tộc nhân đi bày trận, một đợt phạm âm từ chân trời nơi xa truyền đến.

Mọi người nghe được tiếng phạm âm, cảm giác tâm thần chấn động, bình tĩnh lại.

“Các vị thí chủ, thứ trước mắt các ngươi nhìn thấy đều là ảo giác, đây là một con thận yêu* bậc bảy hóa hình ra, nó có được huyết mạch Thận Long, tinh thông ảo thuật, các ngươi đừng bị nó lừa.”

* Thận là một loài hải quái trong thần thoại Trung Quốc, có ngoại hình trông như một con trai ngọc khổng lồ. Có thể phun ra sương khói, hình thành ảo tượng lâu đài, hiện tượng này được gọi là "hải thị thận lâu". Thận cũng được cho là một loài linh thú

Một giọng nam tử vang dội từ chân trời truyền đến.

Vừa dứt lời, mặt biển kịch liệt quay cuồng, một con rùa khổng lồ toàn thân màu lam nổi lên mặt biển, một tăng nhân áo bào vàng thân hình cao lớn đứng ở trên lưng con rùa khổng lồ màu lam.

Con rùa khổng lồ màu lam có kích thước mười vạn trượng, mọc ba cái đầu màu sắc khác nhau.

Tăng nhân nhìn qua ngoài hai mươi, mày kiếm mắt sáng, làn da trắng nõn, ngực đeo một chuỗi Phật châu màu vàng, khí tức sâu không lường được.

“Ảo thuật! Thận Long huyết mạch?”

Các tu sĩ hơi sửng sốt, nhìn nhau.

Thanh niên áo trắng cùng thiếu nữ váy hồng nhíu mày, vội vàng thúc giục bí thuật tra xét.

“Yêu nghiệt, còn không hiện hình!”

Tăng nhân áo bào vàng quát to một tiếng, phất tay lấy ra một cái mõ màu vàng to bằng bàn tay, đánh vào một pháp quyết, bắt đầu niệm kinh Phật.

Theo từng đợt phạm âm vang lên, từng làn sóng âm màu vàng thổi quét ra, lao thẳng đến Kim Đồng Lôi Quy, tốc độ rất nhanh.

Đám người Vương Trường Sinh nghe được phạm âm, cảm giác tâm thần yên tĩnh.

Một tiếng thú rống phẫn nộ đến cực điểm vang lên, mây sét biến mất, Kim Đồng Lôi Quy cũng biến mất, thay thế vào đó là một con trai biển màu lam lớn vạn trượng, mơ hồ có thể nhìn thấy một tròng mắt màu vàng lớn mấy trăm trượng, lóe ra ánh sáng lạnh như băng.

Thuyền khách đám người Vương Trường Sinh chấn động không thôi, thanh niên áo trắng cùng thiếu nữ váy hồng cũng vẻ mặt chấn động.

“Thận yêu bậc bảy có được huyết mạch Thận Long!”

Trong lòng Vương Trường Sinh khẽ động. Tu sĩ Hợp Thể của Diệp gia cũng không phát hiện được khác thường, nếu Thận Long bậc bảy thi triển ảo thuật, khẳng định càng lợi hại hơn.

Tu sĩ Hợp Thể Diệp gia cũng nhìn không ra vấn đề, vị Phật tu Hợp Thể kỳ kia lại có thể phát hiện điều khác thường, nhắm chừng nắm giữ thần thông đặc thù.

Càng làm Vương Trường Sinh cảm thấy chấn động là, bọn họ cũng phải ngồi Khóa Linh bảo thuyền, vị Phật tu này là muốn vượt biển đến khu vực khác? Hay là nói ngồi Khóa Linh bảo thuyền của Hàn gia, trên đường gặp tập kích?

“Bần tăng Diệu Đức, ra mắt các vị thí chủ.”

Tăng nhân áo bào vàng chắp hai tay, báo ra tên họ.

“Diệu Đức? Sư phụ của Nguyên Hiểu hòa thượng?”

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên nhìn nhau, bọn họ ngày trước ở Huyền Linh đại lục Man Hoang Chi Địa lúc tìm kiếm Huyết Lân Chi, từng đụng phải một vị Phật tu tên Nguyên Hiểu.

Nguyên Hiểu hòa thượng liên thủ với bọn họ mưu tính bổn nguyên chân linh, còn đổi cho bọn họ hai bộ trận phù bậc sáu. Nếu không có trận phù, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên chỉ sợ không có cách nào sống sót rời khỏi Man Hoang Chi Địa.

Nguyên Hiểu hòa thượng từng nhắc tới Diệu Đức, nói Diệu Đức là linh thể giả, còn là tăng nhân tiến vào Hợp Thể kỳ nhanh nhất của Thiên Phật môn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận