Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6313: Thiên Linh hải vực

Thiên Linh hải vực ở tây nam bộ Bắc Hải tiên vực, vị trí địa lý chưa nói là tốt, nhưng nơi này có một chỗ cửa vào tiến vào Vạn Tiên đại lục.

Vạn Tiên đại lục có rất nhiều chỗ cửa vào, phân bố ở hải vực khác nhau, có thể một hải vực có nhiều chỗ cửa vào, cũng có thể một cái cửa vào cũng không có, từ những cửa vào này tiến vào Vạn Tiên đại lục, điểm dừng chân không giống nhau, đụng tới cấm chế cũng không giống nhau. Một ít cửa vào không quá ổn định, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, một ít cửa vào đi thông chỗ cấm chế cường đại.

Đối với phần lớn tiên nhân mà nói, một cửa vào ổn định hơn nữa đi thông địa điểm an toàn là rất quan trọng, chỗ cửa vào đó của Thiên Linh hải vực là cửa vào công nhận tương đối ổn định hơn nữa an toàn, mỗi lần cấm chế Vạn Tiên đại lục nghênh đón thời kỳ suy yếu, đều sẽ có lượng lớn tiên nhân từ một chỗ cửa vào này của Thiên Linh hải vực tiến vào Vạn Tiên đại lục.

Đương nhiên, tiên nhân cũng có thể từ cửa vào khác tiến vào Vạn Tiên đại lục, xem lựa chọn của cá nhân, có một số cửa vào ổn định cũng an toàn, nhưng kẻ biết tình huống cũng không nhiều, kẻ biết tình huống cũng sẽ không tuyên dương khắp nơi, tin tức cũng là tài nguyên tu tiên rất quan trọng.

Thời kỳ suy yếu lần thứ hai của Vạn Tiên đại lục sắp tới, lượng lớn tiên nhân từ các nơi chạy tới Thiên Linh hải vực, thúc đẩy Thiên Linh hải vực càng thêm náo nhiệt, tranh đấu cũng càng nhiều, hiện tượng giết người đoạt bảo càng ngày càng nhiều.

Mảng hải vực xanh thẳm nào đó, bốn nam hai nữ đang đấu pháp, xem khí tức bọn họ, đều là tu sĩ Chân Tiên.

“La lão quỷ, ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao!”

Một thanh niên áo lam ngũ quan anh tuấn nhíu mày nói, khống chế ba cây phi đao lóe ra hào quang màu lam công kích một con hỏa giao màu đỏ hình thể thật lớn, ba cây phi đao màu lam đánh lên trên thân hỏa giao màu đỏ, truyền ra một tràng tiếng kim loại giao kích.

“Nói lời thừa, chẳng lẽ ngươi cho rằng lão phu đang chơi với ngươi? Tốc chiến tốc thắng.”

Một ông lão áo bào vàng bụng phệ mặt đầy sát khí, bấm pháp quyết, hỏa giao màu đỏ mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to vô cùng, bao phủ ba cây phi đao màu lam, ngay sau đó cái đuôi đảo qua, ba cây phi đao màu lam bay ngược đi, linh quang ảm đạm xuống.

Hỏa giao màu đỏ lắc đầu quẫy đuôi, đánh về phía thanh niên áo lam.

Thanh niên áo lam kinh hãi biến sắc, vội vàng lấy ra một hạt châu lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết.

Hạt châu màu lam trào ra lượng lớn nước biển màu lam, nước biển quay cuồng, nhấc lên một cơn sóng lớn ngập trời cao mười vạn trượng, chặn lại hỏa giao màu đỏ.

Ông lão áo bào vàng nhíu mày, đang định thi triển thủ đoạn khác, một đạo độn quang màu xanh xuất hiện ở phía chân trời xa xa, lóe lên một cái rồi dừng lại, hiện ra một con thuyền khổng lồ hào quang màu xanh lưu chuyển không ngừng, trên buồm có thể nhìn thấy một hình hoa sen màu xanh.

Đám người Vương Thôn Thiên, Vương Lân, Vương Hoàn Vũ, Vương Mộng Ly đứng trên boong tàu, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ngồi ở bên cạnh một cái bàn trà màu xanh tinh xảo, đang thưởng thức trà.

Bọn họ sau khi dàn xếp xong trong tộc, dẫn theo Vương Nhất Đao chạy tới Thiên Linh hải vực, đồng thời phái người thông báo đám người Vương Thanh Sơn, đám người Vương Thanh Sơn cũng đang trên đường.

“Thanh Liên tiên lữ! Thanh Liên Vương gia!”

Ông lão áo bào vàng kinh ngạc nói, hắn từng đi Hỗn Độn đại lục, hoạt động ở địa bàn của Ngũ Tiên môn, từng nghe nói Thanh Liên tiên lữ cùng Thanh Liên Vương gia.

Hai bên dừng đấu pháp, sợ Thanh Liên tiên lữ nhìn bọn họ không vừa mắt, tiêu diệt bọn họ.

Thanh Liên tiên lữ muốn giết bọn họ, dễ như trở bàn tay.

Thanh niên áo lam hướng một thiếu phụ váy lam dáng người yểu điệu gật gật đầu, ngoài thân hai người nở rộ hào quang màu lam, bay vào trong nước biển.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vẫn chưa để ý tới bọn họ, con thuyền khổng lồ màu xanh hướng về nơi xa bay đi, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời.

“Đuổi theo, đừng để bọn họ chạy.”

Ông lão áo bào vàng phân phó, bay vào đáy biển theo.

Con thuyền khổng lồ màu xanh tốc độ rất nhanh, không đến nửa khắc đồng hồ, tốc độ con thuyền khổng lồ màu xanh chậm lại, Vương Thôn Thiên nhìn về phía xa, có thể nhìn thấy một hòn đảo thật lớn.

“Chủ nhân, đến Bách Linh phường thị rồi.”

Vương Thôn Thiên mở miệng nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, uống cạn nước trà trong chén, đứng dậy, nhìn về phía trước.

Theo ánh mắt Vương Trường Sinh nhìn lại, trên đảo có một tòa thành trì thật lớn, trên cổng thành treo một tấm bảng hiệu lóe ra hào quang vàng óng, bên trên viết bốn chữ to màu bạc “Bách Linh phường thị”.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, con thuyền khổng lồ màu xanh bay về phía Bách Linh phường thị, đáp ở phụ cận cổng thành.

Vương Trường Sinh thu hồi phi hành tiên khí, cùng đám người Uông Như Yên đi vào Bách Linh phường thị.

Kiến trúc Bách Linh phường thị dựa theo cửu cung bát quái phân bố, trên đường dòng người như thủy triều, tiếng ồn ào không dứt bên tai.

Bọn họ vừa mới tiến vào phường thị, Vương Tú Khôn bước nhanh tới đón.

Vương Tú Khôn là phó đường chủ Ám đường, hắn đã tiến vào Kim Tiên kỳ, mấy vạn năm trước đã tới Thiên Linh hải vực, thu thập tình báo có liên quan Vạn Tiên đại lục, để Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tham khảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận